Thay Đổi Cách C...
Giang Hồ Tái Kiến
2024-11-17 22:32:19
Chương 648: Thay đổi cách chơi
Lăng Phi xếp hạng chữ Địa bị Tống Huyền Châu dễ dàng đánh bại mang đến chấn động còn lớn hơn nhiều so với hai tên đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông.
Cho nên ngay lập tức, các vị võ giả cảm thấy thật bối rối!
Càng tệ hơn nữa chính là tên xuất chiến ba trận kia không thở gấp, rõ ràng vẫn chưa thực sự dùng hết sức!
Chẳng lẽ đệ tử Vạn Cổ Tông nhìn qua có vẻ chỉ mới ngũ, lục phẩm mà đã mạnh đến mức có thể giao chiến với Võ Vương sao?
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông cau mày.
Đệ tử nhà mình bị phá chiêu, sau đó bị kiếm gác ở trên cổ, tốc độ bại trận thực sự quá nhanh!
Không thể chấp nhận, không thể chịu đựng được!
“Phương Kình Nghiệp.”
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông trầm giọng nói: “Lên…”
“Tuân lệnh, Trưởng lão.”
Trình Tuệ Tâm ngăn cản nói: “Hắn tới là để khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông chúng ta, xin quý tông ở một bên theo dõi.”
“Không quan trọng.”
Quân Thường nhún vai cười, bộ dạng rất gợi đòn, nói: “Hôm nay Vạn Cổ Tông ta đến Đông Hạo Châu, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh đệ tử của tất cả các thế lực tới khiêu chiến!”
Người của Ngự Kiếm Thánh Tông đã có thể tính vào nhiệm vụ Sử Thi, như vậy đệ tử của thế lực cùng châu thì sao?
Có chút chờ mong!
“Tên này thật ngông cuồng!”
“Hắn cho là Đông Hạo Châu chúng ta không có người nào sao?”
“Có thể nhẫn nại nhưng nhất định không thể nhẫn nhục!”
Võ giả của các thế lực khắp Đông Hạo Châu trong nháy mắt bị chọc giận, nếu không phải đang ở Bách Hợp Thánh Tông thì chỉ sợ sớm đã phái đệ tử ưu tú ra xuất chiến!
Mộc Trường Hồng co giật khóe miệng.
Quân tông chủ tới để khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông chứ không phải đến để khiêu chiến với toàn bộ Đông Hạo Châu đâu đấy!
Chỉ cần có thể hoàn thành vượt mức nhiệm vụ Sử Thi, Quân Thường Tiếu rất có can đảm mà cười tuyên chiến với toàn bộ châu!
“Quân tông chủ.”
Trình Tuệ Tâm nâng tay lên, thản nhiên nói: “Đệ tử quý tông có thực lực cường hãn, tông của ta cũng muốn nghiêm túc đối đãi.”
“Xoát!”
Một thân ảnh uyển chuyển bay lượn từ đằng xa đến, nhẹ nhàng hạ xuống bên trên võ trường.
Đó là một nữ tử mỹ lệ tuổi chừng hai mươi, mái tóc dài đen nhánh nhẹ nhàng buông ở phía sau, nhìn qua vô cùng sinh động.
“Tương Thanh Vũ!”
“Đệ tử thân truyền!”
“Rốt cuộc Bách Hợp Thánh Tông cũng nghiêm túc quyết chiến rồi!”
“Tên kia chắc chắn thua không thể nghi ngờ!”
Võ giả của Đông Hạo Châu nhất thời hưng phấn!
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Trình Trưởng lão, ngươi nên nghiêm túc từ sớm, như thế này mới có ý nghĩa.”
“Huyền Chu.”
“Cùng người ta đánh một trận thật tử tế, đừng có lại khiêm nhường nữa.”
Đám người hơi co quắp khóe miệng.
Khiêm nhường đến mức vài giây liên tiếp mà mất ba tên đệ tử của tông môn nhị lưu có tư chất không tệ, vậy không nghiêm nhường nữa thì thế nào?
Tông chủ định tự mình ra tay sao?
Tống Huyền Chu lắc đầu, nói: “Cô nương, mời.”
Vù!
Vù!
Vừa dứt lời, hai tay Tương Thanh Vũ đan xen vào nhau, quanh thân lập tức bộc phát ra khí thế như núi kêu biển gầm!
“Võ Vương!”
“Đệ tử thân truyền này chính là Võ Vương!”
Các vị võ giả hoảng sợ nói.
Chỉ là đệ tử mà đã đạt tới Vương cấp, không hổ là sức mạnh thâm hậu của tông môn nhị lưu!
Võ giả của Đông Hạo Châu cười lạnh.
Tiểu tử, xem ngươi còn đắc chí nữa không?
Vù vù ——————
Hai tay Tương Thanh Vũ huy động, khí thế lan tràn ra giữa không trung cấp tốc ngưng tụ thành chưởng ấn thực thể hóa, sau đó phóng về phía Tống Huyền Chu!
Vương cấp đã lĩnh ngộ thuộc tính thiên địa, rõ ràng mạnh hơn so với Tông cấp, cho nên khi nàng thi triển chưởng pháp cùng loại thì lập tức làm cho rất nhiều hậu bối trẻ tuổi đang kẹt ở cấp độ Võ Tông sinh lòng ghen tị.
“Sơn Băng Địa Liệt Quyền!”
Tống Huyền Chu bước nhanh lên trên, song quyền mãnh liệt huy động trong hư không tạo thành những quyền ấn dày đặc, chính diện đón lấy đại chưởng đang áp xuống!
“Ôi.”
Mọi người vô cùng chú ý.
Không thể phủ nhận, tên này thi triển quyền pháp rất khá, nhưng chống lại một Võ Vương thì chính là là lấy trứng chọi đá!
Oanh!
Oanh!
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn truyền đến.
Chỉ thấy quyền ấn mang theo uy thế của Sơn Băng Địa Liệt Quyền kia chuẩn xác đánh lên trên đại chưởng đang áp xuống, sau đó trong nháy mắt sinh ra từng vết nứt!
Gương mặt vui vẻ của các võ đột nhiên đông cứng lại.
“Phá!”
Nhưng vào lúc này, một chân Tống Huyền Chu giẫm trên mặt đất, hai tay lập tức bị ngọn lửa bao phủ, hắn lại thi triển Sơn Băng Địa Liệt Quyền!
Tên kia là võ tu Hỏa hệ!
Ầm ầm ——————————
Khi mọi người còn chưa kịp cảm thấy khiếp sợ thì Tống Huyền Chu được hỏa diễm gia trì kia lại hạ nắm đấm, trực tiếp phá tan chưởng ấn!
“Phụt!”
Tương Thanh Vũ lui nhanh mấy bước, phun ra một ngụm máu.
Xoát!
Tống Huyền Chu nhanh chân chạy đến, quanh thân hắn lập tức được vây quanh bởi hỏa diễm cực nóng, nói: “Cống rãnh mà đòi sánh với đại dương, ao mương mà đòi tương đương với hồ thủy điện!”
Oanh!
Oanh!
Hỏa diễm cực nóng trong nháy mắt hóa thành từng đường hỏa quyền điên cuồng công kích!
Tương Thanh Vũ liên tiếp lui về phía sau rồi thối lui ra ngoài diễn võ trường, sau đó lại khó khăn chống đỡ, sắc mặt trắng bệch ngã ngồi trên mặt đất.
Vù vù ————————
Hỏa diễm tràn ngập quanh thân dần dần thu lại, Tống Huyền Chu ngạo nghễ đứng, chắp tay nói: “Đa tạ!”
Mặc dù đối thủ là nữ nhân, hắn cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc.
“Đinh! Đánh bại Bách Hợp Thánh Tông đệ tử ×3!”
......
Bên ngoài võ trường hoàn toàn yên tĩnh.
Võ giả ở Đông Hạo Châu đều mở to hai mắt mà nhìn.
Bách Hợp Thánh Tông phái ra đệ tử thân truyền có tu vi đã đạt tới Võ Vương, nhưng lại vẫn thua, thua như thế là thua triệt để.
Lúc này, mặt của bọn họ như bị hung hăng vả mấy chục lần, truyền đến cảm giác đau rát.
Các cường giả thì nhíu chặt lông mày.
Người đệ tử Vạn Cổ Tông này là võ tu Hỏa hệ khiến bọn hắn thật bất ngờ, nhưng lúc công kích thì khí tức còn ở Tông cấp, tại sao lại có thể làm cho một Võ Vương không thể đánh trả lại chứ!
Nói thật, coi như không sử dụng thực lực cấp độ Võ Vương thì Tống Huyền Chu cũng có thể chiến thắng Tương Thanh Vũ còn đang ở sơ phẩm Võ Vương.
Bởi vì bất kể là tư chất, nhục thân, hay linh năng thì hắn đều có thể áp chế tuyệt đối.
“Trình Trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Đệ tử thân truyền của quý tông chẳng qua chỉ là như thế thôi sao.”
Lúc này, hắn có tư cách phách lối!
“Răng rắc!”
Trình Tuệ Tâm nắm chặt hai tay.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, Vạn Cổ Tông đều không đổi sang đệ tử thứ hai, bên mình lại bại cả ba người, trong đó còn có một Võ Vương, chuyện này thực sự không thể nào chấp nhận được.
“Tông chủ.”
Tống Huyền Chu nói: “Ta có chút mệt mỏi rồi.”
……
Liên tiếp bốn trận đều phô trương khiến hắn cũng có chút ngượng ngùng.
“Tông chủ.”
Lý Thượng Thiên nói: “Ta có thể xuất chiến không?"
“Đi đi.”
“Rõ! Tuân lệnh!"
Lý Thượng Thiên leo lên võ trường thay thế Tống Huyền Chu, sau đó quét qua đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông, ngoắc ngón tay nói: “Các cô nương, phóng ngựa đến đây đi.”
Động tác này, giọng điệu này, thật đê tiện!
“Trưởng lão!”
Một đệ tử Bách Hợp Thánh Tông không thể nhẫn nhịn được nói: “Đệ tử nguyện ý xin chiến!”
”Đi đi.” Trình Tuệ Tâm nói.
Dưới cái nhìn của nàng, đệ tử Vạn Cổ Tông mới đi lên này có thể nhìn thấy khí tức yếu hơn không ít so với Tống Huyền Chu, thực lực cũng không tính là quá cao.
Trên võ trường, hai người báo họ tên.
Xoát!
Lý Thượng Thiên không cho rằng cứ là nữ sĩ thì sẽ được ưu tiên công kích trước, cho nên liền giẫm Túng Vân Bộ tiến lên, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, hắn lập tức thi triển ra Sơn Băng Địa Liệt Quyền.
Oanh!
Oanh!
Linh năng khuếch tán tàn phá bừa bãi võ trường.
“Phù phù!”
Không bao lâu, tên đệ tử xuất chiến của Bách Hợp Thánh Tông kia bị đánh bay ra ngoài.
“Đã nhường rồi.”
Lý Thượng Thiên nhếch miệng cười một tiếng, bộ dạng như vậy càng nhìn càng muốn ăn đòn.
“Aizzz.”
Quân Thường Tiếu nhún vai nói: “Trình Trưởng lão, đệ tử nội môn của quý tông thực sự quá cùi bắp.”
Trình Tuệ Tâm tức giận đến mức hai tay đều run rẩy.
“Như vậy đi, thay đổi cách chơi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Mỗi một đệ tử của tông môn ta cùng với mười tên đệ tử của tông môn các ngươi đánh mười trận, bại một trận coi như thua một ván, thế nào?”
Lăng Phi xếp hạng chữ Địa bị Tống Huyền Châu dễ dàng đánh bại mang đến chấn động còn lớn hơn nhiều so với hai tên đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông.
Cho nên ngay lập tức, các vị võ giả cảm thấy thật bối rối!
Càng tệ hơn nữa chính là tên xuất chiến ba trận kia không thở gấp, rõ ràng vẫn chưa thực sự dùng hết sức!
Chẳng lẽ đệ tử Vạn Cổ Tông nhìn qua có vẻ chỉ mới ngũ, lục phẩm mà đã mạnh đến mức có thể giao chiến với Võ Vương sao?
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông cau mày.
Đệ tử nhà mình bị phá chiêu, sau đó bị kiếm gác ở trên cổ, tốc độ bại trận thực sự quá nhanh!
Không thể chấp nhận, không thể chịu đựng được!
“Phương Kình Nghiệp.”
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông trầm giọng nói: “Lên…”
“Tuân lệnh, Trưởng lão.”
Trình Tuệ Tâm ngăn cản nói: “Hắn tới là để khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông chúng ta, xin quý tông ở một bên theo dõi.”
“Không quan trọng.”
Quân Thường nhún vai cười, bộ dạng rất gợi đòn, nói: “Hôm nay Vạn Cổ Tông ta đến Đông Hạo Châu, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh đệ tử của tất cả các thế lực tới khiêu chiến!”
Người của Ngự Kiếm Thánh Tông đã có thể tính vào nhiệm vụ Sử Thi, như vậy đệ tử của thế lực cùng châu thì sao?
Có chút chờ mong!
“Tên này thật ngông cuồng!”
“Hắn cho là Đông Hạo Châu chúng ta không có người nào sao?”
“Có thể nhẫn nại nhưng nhất định không thể nhẫn nhục!”
Võ giả của các thế lực khắp Đông Hạo Châu trong nháy mắt bị chọc giận, nếu không phải đang ở Bách Hợp Thánh Tông thì chỉ sợ sớm đã phái đệ tử ưu tú ra xuất chiến!
Mộc Trường Hồng co giật khóe miệng.
Quân tông chủ tới để khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông chứ không phải đến để khiêu chiến với toàn bộ Đông Hạo Châu đâu đấy!
Chỉ cần có thể hoàn thành vượt mức nhiệm vụ Sử Thi, Quân Thường Tiếu rất có can đảm mà cười tuyên chiến với toàn bộ châu!
“Quân tông chủ.”
Trình Tuệ Tâm nâng tay lên, thản nhiên nói: “Đệ tử quý tông có thực lực cường hãn, tông của ta cũng muốn nghiêm túc đối đãi.”
“Xoát!”
Một thân ảnh uyển chuyển bay lượn từ đằng xa đến, nhẹ nhàng hạ xuống bên trên võ trường.
Đó là một nữ tử mỹ lệ tuổi chừng hai mươi, mái tóc dài đen nhánh nhẹ nhàng buông ở phía sau, nhìn qua vô cùng sinh động.
“Tương Thanh Vũ!”
“Đệ tử thân truyền!”
“Rốt cuộc Bách Hợp Thánh Tông cũng nghiêm túc quyết chiến rồi!”
“Tên kia chắc chắn thua không thể nghi ngờ!”
Võ giả của Đông Hạo Châu nhất thời hưng phấn!
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Trình Trưởng lão, ngươi nên nghiêm túc từ sớm, như thế này mới có ý nghĩa.”
“Huyền Chu.”
“Cùng người ta đánh một trận thật tử tế, đừng có lại khiêm nhường nữa.”
Đám người hơi co quắp khóe miệng.
Khiêm nhường đến mức vài giây liên tiếp mà mất ba tên đệ tử của tông môn nhị lưu có tư chất không tệ, vậy không nghiêm nhường nữa thì thế nào?
Tông chủ định tự mình ra tay sao?
Tống Huyền Chu lắc đầu, nói: “Cô nương, mời.”
Vù!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vù!
Vừa dứt lời, hai tay Tương Thanh Vũ đan xen vào nhau, quanh thân lập tức bộc phát ra khí thế như núi kêu biển gầm!
“Võ Vương!”
“Đệ tử thân truyền này chính là Võ Vương!”
Các vị võ giả hoảng sợ nói.
Chỉ là đệ tử mà đã đạt tới Vương cấp, không hổ là sức mạnh thâm hậu của tông môn nhị lưu!
Võ giả của Đông Hạo Châu cười lạnh.
Tiểu tử, xem ngươi còn đắc chí nữa không?
Vù vù ——————
Hai tay Tương Thanh Vũ huy động, khí thế lan tràn ra giữa không trung cấp tốc ngưng tụ thành chưởng ấn thực thể hóa, sau đó phóng về phía Tống Huyền Chu!
Vương cấp đã lĩnh ngộ thuộc tính thiên địa, rõ ràng mạnh hơn so với Tông cấp, cho nên khi nàng thi triển chưởng pháp cùng loại thì lập tức làm cho rất nhiều hậu bối trẻ tuổi đang kẹt ở cấp độ Võ Tông sinh lòng ghen tị.
“Sơn Băng Địa Liệt Quyền!”
Tống Huyền Chu bước nhanh lên trên, song quyền mãnh liệt huy động trong hư không tạo thành những quyền ấn dày đặc, chính diện đón lấy đại chưởng đang áp xuống!
“Ôi.”
Mọi người vô cùng chú ý.
Không thể phủ nhận, tên này thi triển quyền pháp rất khá, nhưng chống lại một Võ Vương thì chính là là lấy trứng chọi đá!
Oanh!
Oanh!
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn truyền đến.
Chỉ thấy quyền ấn mang theo uy thế của Sơn Băng Địa Liệt Quyền kia chuẩn xác đánh lên trên đại chưởng đang áp xuống, sau đó trong nháy mắt sinh ra từng vết nứt!
Gương mặt vui vẻ của các võ đột nhiên đông cứng lại.
“Phá!”
Nhưng vào lúc này, một chân Tống Huyền Chu giẫm trên mặt đất, hai tay lập tức bị ngọn lửa bao phủ, hắn lại thi triển Sơn Băng Địa Liệt Quyền!
Tên kia là võ tu Hỏa hệ!
Ầm ầm ——————————
Khi mọi người còn chưa kịp cảm thấy khiếp sợ thì Tống Huyền Chu được hỏa diễm gia trì kia lại hạ nắm đấm, trực tiếp phá tan chưởng ấn!
“Phụt!”
Tương Thanh Vũ lui nhanh mấy bước, phun ra một ngụm máu.
Xoát!
Tống Huyền Chu nhanh chân chạy đến, quanh thân hắn lập tức được vây quanh bởi hỏa diễm cực nóng, nói: “Cống rãnh mà đòi sánh với đại dương, ao mương mà đòi tương đương với hồ thủy điện!”
Oanh!
Oanh!
Hỏa diễm cực nóng trong nháy mắt hóa thành từng đường hỏa quyền điên cuồng công kích!
Tương Thanh Vũ liên tiếp lui về phía sau rồi thối lui ra ngoài diễn võ trường, sau đó lại khó khăn chống đỡ, sắc mặt trắng bệch ngã ngồi trên mặt đất.
Vù vù ————————
Hỏa diễm tràn ngập quanh thân dần dần thu lại, Tống Huyền Chu ngạo nghễ đứng, chắp tay nói: “Đa tạ!”
Mặc dù đối thủ là nữ nhân, hắn cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc.
“Đinh! Đánh bại Bách Hợp Thánh Tông đệ tử ×3!”
......
Bên ngoài võ trường hoàn toàn yên tĩnh.
Võ giả ở Đông Hạo Châu đều mở to hai mắt mà nhìn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bách Hợp Thánh Tông phái ra đệ tử thân truyền có tu vi đã đạt tới Võ Vương, nhưng lại vẫn thua, thua như thế là thua triệt để.
Lúc này, mặt của bọn họ như bị hung hăng vả mấy chục lần, truyền đến cảm giác đau rát.
Các cường giả thì nhíu chặt lông mày.
Người đệ tử Vạn Cổ Tông này là võ tu Hỏa hệ khiến bọn hắn thật bất ngờ, nhưng lúc công kích thì khí tức còn ở Tông cấp, tại sao lại có thể làm cho một Võ Vương không thể đánh trả lại chứ!
Nói thật, coi như không sử dụng thực lực cấp độ Võ Vương thì Tống Huyền Chu cũng có thể chiến thắng Tương Thanh Vũ còn đang ở sơ phẩm Võ Vương.
Bởi vì bất kể là tư chất, nhục thân, hay linh năng thì hắn đều có thể áp chế tuyệt đối.
“Trình Trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Đệ tử thân truyền của quý tông chẳng qua chỉ là như thế thôi sao.”
Lúc này, hắn có tư cách phách lối!
“Răng rắc!”
Trình Tuệ Tâm nắm chặt hai tay.
Từ lúc bắt đầu đến giờ, Vạn Cổ Tông đều không đổi sang đệ tử thứ hai, bên mình lại bại cả ba người, trong đó còn có một Võ Vương, chuyện này thực sự không thể nào chấp nhận được.
“Tông chủ.”
Tống Huyền Chu nói: “Ta có chút mệt mỏi rồi.”
……
Liên tiếp bốn trận đều phô trương khiến hắn cũng có chút ngượng ngùng.
“Tông chủ.”
Lý Thượng Thiên nói: “Ta có thể xuất chiến không?"
“Đi đi.”
“Rõ! Tuân lệnh!"
Lý Thượng Thiên leo lên võ trường thay thế Tống Huyền Chu, sau đó quét qua đệ tử của Bách Hợp Thánh Tông, ngoắc ngón tay nói: “Các cô nương, phóng ngựa đến đây đi.”
Động tác này, giọng điệu này, thật đê tiện!
“Trưởng lão!”
Một đệ tử Bách Hợp Thánh Tông không thể nhẫn nhịn được nói: “Đệ tử nguyện ý xin chiến!”
”Đi đi.” Trình Tuệ Tâm nói.
Dưới cái nhìn của nàng, đệ tử Vạn Cổ Tông mới đi lên này có thể nhìn thấy khí tức yếu hơn không ít so với Tống Huyền Chu, thực lực cũng không tính là quá cao.
Trên võ trường, hai người báo họ tên.
Xoát!
Lý Thượng Thiên không cho rằng cứ là nữ sĩ thì sẽ được ưu tiên công kích trước, cho nên liền giẫm Túng Vân Bộ tiến lên, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, hắn lập tức thi triển ra Sơn Băng Địa Liệt Quyền.
Oanh!
Oanh!
Linh năng khuếch tán tàn phá bừa bãi võ trường.
“Phù phù!”
Không bao lâu, tên đệ tử xuất chiến của Bách Hợp Thánh Tông kia bị đánh bay ra ngoài.
“Đã nhường rồi.”
Lý Thượng Thiên nhếch miệng cười một tiếng, bộ dạng như vậy càng nhìn càng muốn ăn đòn.
“Aizzz.”
Quân Thường Tiếu nhún vai nói: “Trình Trưởng lão, đệ tử nội môn của quý tông thực sự quá cùi bắp.”
Trình Tuệ Tâm tức giận đến mức hai tay đều run rẩy.
“Như vậy đi, thay đổi cách chơi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Mỗi một đệ tử của tông môn ta cùng với mười tên đệ tử của tông môn các ngươi đánh mười trận, bại một trận coi như thua một ván, thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro