Khiêu Chiến Các...
Giang Hồ Tái Kiến
2024-11-17 22:32:19
Chương 649: Khiêu chiến các đại tông môn ở Đông Hạo Châu!
Một đệ tử xuất chiến mười trận, bại một trận coi như thua.
Cách chơi này có thể nói là vô cùng táo bạo.
Đương nhiên, võ giả của các tông phái ở đây cũng nghe ra được, đây là Quân Thường Tiếu đang nhục nhã một cách biến tướng, coi thường Bách Hợp Thánh Tông.
Thực trâu bò!
Để một đệ tử đánh với mười người, mà đệ tử xuất chiến lại là đệ tử của tông môn nhị lưu!
Rất nhiều thế lực bên ngoài châu quận lại có chút thưởng thức Quân Thường Tiếu, dù sao loại khí phách này người khác chưa hẳn đã có!
Trình Tuệ Tâm thì tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thế lực khắp nơi đến đây quan chiến Đông Hạo Châu cũng không chịu nổi.
Một tông môn Tây Nam Dương Châu phách lối như thế làm cho bọn hắn tức đến mức phải xúc động chửi đổng!
Quân Thường Tiếu có thể thấy được tức giận trong mắt võ giả của Đông Hạo Châu, lắc đầu nói: “Thế giới tuyệt vời như vậy, các ngươi táo bạo như vậy, như thế này không tốt, không tốt.”
Khóe miệng Mộc Trường Hồng co giật.
Quân tông chủ của ta, ngươi lại đổ thêm dầu vào lửa, thật sự muốn đối địch với toàn bộ Đông Hạo Châu à!
“Hừ.”
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông từ đầu đến cuối đều trầm mặc, nhịn không được mở miệng nói: “Quân tông chủ, Ngự Kiếm Thánh Tông ta có thể tham gia cách chơi này không?”
“Đương nhiên, không vấn đề gì cả.”
Quân Thường Tiếu quét qua thế lực khắp nơi của Đông Hạo Châu, nói: “Các ngươi đều có thể phái đệ tử xuất chiến, Vạn Cổ Tông ta ai đến cũng sẽ không cự tuyệt.”
“Thật ngông cuồng!”
“Chiến, nhất định phải chiến!”
“Ta cũng không tin Vạn Cổ Tông có thể đánh khắp thiên hạ mà không có địch thủ!”
Cường giả của các thế lực ở khắp nơi bị kích thích, ai cũng trợn mắt nhìn, nếu không phải lần này dùng cách lấy đệ tử ra giao chiến thì có khả năng đã sớm ra tay, tự thân lên chiến rồi!
“Tên này…”
Mặt mũi Mộc Trường Hồng tràn đầy vẻ sụp đổ.
Hắn đã nhìn ra, Quân Thường Tiếu đến đây không chỉ muốn khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông mà còn muốn khiêu chiến toàn bộ Đông Hạo Châu!
Ta con mẹ nó sống lâu như thế, chưa thấy qua hậu sinh to gan phách lối như vậy!
Ngay từ đầu, Quân Thường Tiếu đi Đông Bắc Lô Châu đập phá còn khiến hắn cảm thấy hợp khẩu vị, hiện tại thì hoàn toàn không thể chịu được!
“Quân tông chủ!”
Đại lão của một tông môn nào đó ở Đông Hạo Châu nói: “Mười người cùng tiến lên có được không?”
“Được!”
Quân Thường Tiếu nói: “Còn tiết kiệm thời gian nữa.”
“Tốt!”
Tông chủ đại lão kia cất cao giọng nói: “Đại Anh Tông ta phái mười đệ tử để chiến với đệ tử Vạn Cổ Tông!”
Tên này đã phách lối như thế, hắn cũng không quan tâm lấy nhiều bắt nạt ít!
Huống chi, cách chơi này là hắn đề nghị, lại không ai ép buộc hắn.
Xoát!
Xoát!
Toàn bộ mười tên đệ tử của Đại Anh Tông leo lên đài.
Tuy đây là tông môn tứ lưu, nhưng đệ tử mang đến tất cả đều là đỉnh cấp, tu vi bình quân là ở giữa bát - cửu phẩm Võ Tông!
“Đại Anh Tông, Tôn Hải.”
“Đại Anh Tông, Cáo…”
“Đừng lề mề nữa.”
Lý Thượng Thiên ngắt lời bọn hắn tự báo danh, không nhịn được nói: “Mau cùng nhau lên đi.”
Lửa giận trong mắt mười tên đệ tử của Đại Anh Tông đều sắp áp chế không nổi.
“Tách ra!”
Tôn Hải dẫn đầu, lạnh lùng nói.
Chín tên đệ tử khác cấp tốc tản ra, dường như triển khai một loại trận pháp nào đó vây Lý Thượng Thiên ở trong.
“Lên!”
Xoát! Xoát!
Mười tên đệ tử vô cùng ăn ý, dường như xuất thủ cùng một lúc, khí tức do tu vi bộc phát ra nhanh chóng khuếch trương thanh thế.
Chỉ tiếc, không chờ bọn hắn triển khai trận hình triệt để thì Lý Thượng Thiên giẫm Túng Vân Bộ vọt tới, quyền phải tựa như búa trực tiếp đánh vào ngực một đệ tử Đại Anh Tông!
Bốp!
Cả người bay ra ngoài, rơi xuống đất hôn mê tại chỗ!
Trong khi xuất chiến với võ tu là nữ, thân là một đại lão gia, đương nhiên hắn không thể nặng tay, đối chiến với nam võ tu thì không giống như thế, chỉ có hai chữ —— mạnh mẽ!
Bốp!
Lý Thượng Thiên du tẩu liên tục, song quyền vung lên mang theo lực của vạn quân, trong nháy mắt lại đánh hai tên đệ tử Đại Anh Tông bay ra ngoài!
“Mạnh như vậy à?!”
Mọi người nhìn mà trợn mắt hốc mồm.
Chỉ bằng công phu này, lại có mấy tên đệ tử của Đại Anh Tông bị đánh bay ra ngoài.
Trong phút chốc, diễn võ trường chỉ còn lại một mình Lý Thượng Thiên.
Tốc độ kia, sức lực kia, thật sự mang đến cho võ giả quan chiến cảm giác thị giác cực mạnh.
Về phần mười tên đệ tử của Đại Anh Tông thì đều không ngoại lệ hôn mê ở bên ngoài võ trường, họ nằm chỉnh tề, người một nhà vĩnh viễn không chia lìa.
“Đinh! Đánh bại Đại Anh Tông đệ tử × 1.”
“Đinh…”
“Đinh…”
“Đinh! Đánh bại Đại Anh Tông đệ tử × 10.”
Tiếng nhắc nhở vang lên 10 lần liền, đó là thanh âm tuyệt vời nhất trên đời khiến Quân Thường Tiếu khó mà tự kiềm chế đắm chìm trong đó!
Quả nhiên!
Ngược những đệ tử của tông môn khác cũng làm tăng số lượng nhiệm vụ!
Nhiệm vụ Sử Thi 6 này không phải nhằm vào Bách Hợp Thánh Tông, mà là nhằm vào toàn bộ Đông Hạo Châu!
“Đến! Đến đây!”
Quân Thường Tiếu ngoắc nói: “Còn ai không phục thì nhanh phái đệ tử lên chiến!”
Giờ phút này, hắn hận không thể thêm toàn bộ điểm thuộc tính giễu cợt bên trên vào để các tông môn của Đông Hạo Châu đánh mất lý tính đến chiến!
“Ta - Tân Phong Môn xuất chiến!”
Xoát! Xoát! Xoát!
Mười tên đệ tử Tân Phong Môn đi đến võ trường.
Quân Thường Tiếu nói: “Tư Mã Trọng Đạt lên.”
“Vâng!”
Tư Mã Trọng Đạt đi lên, Lý Thượng Thiên xuống.
Oanh! Oanh! Oanh!
Võ học độc môn của Vạn Cổ Tông được thi triển ở bên trên võ trường, từng đệ tử Tân Phong Môn bị đánh bay ra ngoài.
Lúc đến rất tiêu sái, lúc đi rất chật vật.
“Tiếp tục!”
Quân Thường Tiếu ngông cuồng cười quái dị nói: “Đừng có xuống!”
Bộ dáng này vô cùng muốn ăn đòn, đến mức thế lực các tông môn Đông Hạo Châu đều vô cùng phẫn nộ.
Kết quả là, bọn họ đồng loạt điều động đệ tử xuất chiến!
Bọn họ cũng không tin cứ phái mười người mà không thắng được dù chỉ một đệ tử của Vạn Cổ Tông!
Nếu như phái mười tên Võ Vương thì khẳng định có hi vọng.
Phái cấp độ Võ Tông thì chính là tăng thêm số lượng nhiệm vụ cho Quân Thường Tiếu!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Tiếng nhắc nhở không dứt bên tai......
Thôi Bất Kiện, Lâm Giang Hàng lần lượt xuất chiến, từng người đánh bại đệ tử của các tông, số lượng nhiệm vụ Sử Thi 6 đã đột phá đến hơn 60.
Mộc Trường Hồng triệt để ngây người.
Hắn rõ hơn ai hết, đệ tử liên tiếp xuất chiến cũng không phải là đệ tử tinh nhuệ của Vạn Cổ Tông.
Lý Thanh Dương, Dạ Tinh Thần còn chưa xuất thủ đấy!
Loại đệ tử bình thường nhất tông môn này đều có thể lấy một địch mười, ngược bọn họ đến mức không đánh trả lại được, nếu như phái đệ tử tinh nhuệ thì đệ tử các tông của Đông Hạo Châu há chẳng phải càng không thể đánh một trận à?
Thời khắc đó, Mộc Trường Hồng thở phào.
Khó trách Quân tông chủ dám tỏ ra phách lối như thế, thì ra thật sự có thực lực!
Đánh đi, đánh đi!
Ngày hôm nay để võ giả Đông Hạo Châu hiểu rõ, ta - một tông môn ngũ lưu của Tây Nam Dương Châu có thể ngược các ngươi đến độ hoài nghi nhân sinh!
Sắc mặt Đinh Linh Thuần cực kỳ khó coi.
Hắn cố ý gửi thư mời mời Mộc Trường Hồng đến quan chiến, ý là muốn cho đối phương nhìn Vạn Cổ Tông bị bẽ mặt.
Kết quả không những không được toại nguyện, ngược lại hắn đang xem thế lực bên trong châu bị ngược đến mức khổ không thể tả!
“Đinh thành chủ.”
Mộc Trường Hồng nói: “Để ngươi chê cười rồi.”
Đinh Linh Thuần bên ngoài trầm mặc, nhưng nội tâm đang gầm thét nói: “Đám người chết tiệt các ngươi, có thể đừng làm cho lão tử mất mặt, xấu hổ hay không, có thể cho lão tử thắng được dù là một trận hay không!”
Các thế lực ở Đông Hạo Châu lại lần lượt xuất chiến, kết quả bị ngược không hề có lực đánh trả lại.
Còn có tông chủ muốn tiếp tục làm thiêu thân lao đầu vào lửa, lại bị Thái Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông ngăn lại, trầm giọng nói: “Kiếm Thất Tử xuất chiến!”
“Vâng!”
Bảy tên đeo kiếm trẻ tuổi ở sau lưng đi ra.
Bảy người này tuổi tác tương tự, quanh thân tràn ngập khí thế sắc bén, tựa như có thanh kiếm bén nhọn hành tẩu bên trong!
“Kiếm Thất Tử!”
“Đây chính là đệ tử tồn tại đặc thù nhất trong các đệ tử của Ngự Kiếm Thánh Tông!”
“Nghe nói, có thể trở thành một trong thất tử, tương lai tất nhiên sẽ tấn thăng làm Trưởng lão Ngự Kiếm Thánh Tông!”
Một đệ tử xuất chiến mười trận, bại một trận coi như thua.
Cách chơi này có thể nói là vô cùng táo bạo.
Đương nhiên, võ giả của các tông phái ở đây cũng nghe ra được, đây là Quân Thường Tiếu đang nhục nhã một cách biến tướng, coi thường Bách Hợp Thánh Tông.
Thực trâu bò!
Để một đệ tử đánh với mười người, mà đệ tử xuất chiến lại là đệ tử của tông môn nhị lưu!
Rất nhiều thế lực bên ngoài châu quận lại có chút thưởng thức Quân Thường Tiếu, dù sao loại khí phách này người khác chưa hẳn đã có!
Trình Tuệ Tâm thì tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thế lực khắp nơi đến đây quan chiến Đông Hạo Châu cũng không chịu nổi.
Một tông môn Tây Nam Dương Châu phách lối như thế làm cho bọn hắn tức đến mức phải xúc động chửi đổng!
Quân Thường Tiếu có thể thấy được tức giận trong mắt võ giả của Đông Hạo Châu, lắc đầu nói: “Thế giới tuyệt vời như vậy, các ngươi táo bạo như vậy, như thế này không tốt, không tốt.”
Khóe miệng Mộc Trường Hồng co giật.
Quân tông chủ của ta, ngươi lại đổ thêm dầu vào lửa, thật sự muốn đối địch với toàn bộ Đông Hạo Châu à!
“Hừ.”
Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông từ đầu đến cuối đều trầm mặc, nhịn không được mở miệng nói: “Quân tông chủ, Ngự Kiếm Thánh Tông ta có thể tham gia cách chơi này không?”
“Đương nhiên, không vấn đề gì cả.”
Quân Thường Tiếu quét qua thế lực khắp nơi của Đông Hạo Châu, nói: “Các ngươi đều có thể phái đệ tử xuất chiến, Vạn Cổ Tông ta ai đến cũng sẽ không cự tuyệt.”
“Thật ngông cuồng!”
“Chiến, nhất định phải chiến!”
“Ta cũng không tin Vạn Cổ Tông có thể đánh khắp thiên hạ mà không có địch thủ!”
Cường giả của các thế lực ở khắp nơi bị kích thích, ai cũng trợn mắt nhìn, nếu không phải lần này dùng cách lấy đệ tử ra giao chiến thì có khả năng đã sớm ra tay, tự thân lên chiến rồi!
“Tên này…”
Mặt mũi Mộc Trường Hồng tràn đầy vẻ sụp đổ.
Hắn đã nhìn ra, Quân Thường Tiếu đến đây không chỉ muốn khiêu chiến Bách Hợp Thánh Tông mà còn muốn khiêu chiến toàn bộ Đông Hạo Châu!
Ta con mẹ nó sống lâu như thế, chưa thấy qua hậu sinh to gan phách lối như vậy!
Ngay từ đầu, Quân Thường Tiếu đi Đông Bắc Lô Châu đập phá còn khiến hắn cảm thấy hợp khẩu vị, hiện tại thì hoàn toàn không thể chịu được!
“Quân tông chủ!”
Đại lão của một tông môn nào đó ở Đông Hạo Châu nói: “Mười người cùng tiến lên có được không?”
“Được!”
Quân Thường Tiếu nói: “Còn tiết kiệm thời gian nữa.”
“Tốt!”
Tông chủ đại lão kia cất cao giọng nói: “Đại Anh Tông ta phái mười đệ tử để chiến với đệ tử Vạn Cổ Tông!”
Tên này đã phách lối như thế, hắn cũng không quan tâm lấy nhiều bắt nạt ít!
Huống chi, cách chơi này là hắn đề nghị, lại không ai ép buộc hắn.
Xoát!
Xoát!
Toàn bộ mười tên đệ tử của Đại Anh Tông leo lên đài.
Tuy đây là tông môn tứ lưu, nhưng đệ tử mang đến tất cả đều là đỉnh cấp, tu vi bình quân là ở giữa bát - cửu phẩm Võ Tông!
“Đại Anh Tông, Tôn Hải.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đại Anh Tông, Cáo…”
“Đừng lề mề nữa.”
Lý Thượng Thiên ngắt lời bọn hắn tự báo danh, không nhịn được nói: “Mau cùng nhau lên đi.”
Lửa giận trong mắt mười tên đệ tử của Đại Anh Tông đều sắp áp chế không nổi.
“Tách ra!”
Tôn Hải dẫn đầu, lạnh lùng nói.
Chín tên đệ tử khác cấp tốc tản ra, dường như triển khai một loại trận pháp nào đó vây Lý Thượng Thiên ở trong.
“Lên!”
Xoát! Xoát!
Mười tên đệ tử vô cùng ăn ý, dường như xuất thủ cùng một lúc, khí tức do tu vi bộc phát ra nhanh chóng khuếch trương thanh thế.
Chỉ tiếc, không chờ bọn hắn triển khai trận hình triệt để thì Lý Thượng Thiên giẫm Túng Vân Bộ vọt tới, quyền phải tựa như búa trực tiếp đánh vào ngực một đệ tử Đại Anh Tông!
Bốp!
Cả người bay ra ngoài, rơi xuống đất hôn mê tại chỗ!
Trong khi xuất chiến với võ tu là nữ, thân là một đại lão gia, đương nhiên hắn không thể nặng tay, đối chiến với nam võ tu thì không giống như thế, chỉ có hai chữ —— mạnh mẽ!
Bốp!
Lý Thượng Thiên du tẩu liên tục, song quyền vung lên mang theo lực của vạn quân, trong nháy mắt lại đánh hai tên đệ tử Đại Anh Tông bay ra ngoài!
“Mạnh như vậy à?!”
Mọi người nhìn mà trợn mắt hốc mồm.
Chỉ bằng công phu này, lại có mấy tên đệ tử của Đại Anh Tông bị đánh bay ra ngoài.
Trong phút chốc, diễn võ trường chỉ còn lại một mình Lý Thượng Thiên.
Tốc độ kia, sức lực kia, thật sự mang đến cho võ giả quan chiến cảm giác thị giác cực mạnh.
Về phần mười tên đệ tử của Đại Anh Tông thì đều không ngoại lệ hôn mê ở bên ngoài võ trường, họ nằm chỉnh tề, người một nhà vĩnh viễn không chia lìa.
“Đinh! Đánh bại Đại Anh Tông đệ tử × 1.”
“Đinh…”
“Đinh…”
“Đinh! Đánh bại Đại Anh Tông đệ tử × 10.”
Tiếng nhắc nhở vang lên 10 lần liền, đó là thanh âm tuyệt vời nhất trên đời khiến Quân Thường Tiếu khó mà tự kiềm chế đắm chìm trong đó!
Quả nhiên!
Ngược những đệ tử của tông môn khác cũng làm tăng số lượng nhiệm vụ!
Nhiệm vụ Sử Thi 6 này không phải nhằm vào Bách Hợp Thánh Tông, mà là nhằm vào toàn bộ Đông Hạo Châu!
“Đến! Đến đây!”
Quân Thường Tiếu ngoắc nói: “Còn ai không phục thì nhanh phái đệ tử lên chiến!”
Giờ phút này, hắn hận không thể thêm toàn bộ điểm thuộc tính giễu cợt bên trên vào để các tông môn của Đông Hạo Châu đánh mất lý tính đến chiến!
“Ta - Tân Phong Môn xuất chiến!”
Xoát! Xoát! Xoát!
Mười tên đệ tử Tân Phong Môn đi đến võ trường.
Quân Thường Tiếu nói: “Tư Mã Trọng Đạt lên.”
“Vâng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư Mã Trọng Đạt đi lên, Lý Thượng Thiên xuống.
Oanh! Oanh! Oanh!
Võ học độc môn của Vạn Cổ Tông được thi triển ở bên trên võ trường, từng đệ tử Tân Phong Môn bị đánh bay ra ngoài.
Lúc đến rất tiêu sái, lúc đi rất chật vật.
“Tiếp tục!”
Quân Thường Tiếu ngông cuồng cười quái dị nói: “Đừng có xuống!”
Bộ dáng này vô cùng muốn ăn đòn, đến mức thế lực các tông môn Đông Hạo Châu đều vô cùng phẫn nộ.
Kết quả là, bọn họ đồng loạt điều động đệ tử xuất chiến!
Bọn họ cũng không tin cứ phái mười người mà không thắng được dù chỉ một đệ tử của Vạn Cổ Tông!
Nếu như phái mười tên Võ Vương thì khẳng định có hi vọng.
Phái cấp độ Võ Tông thì chính là tăng thêm số lượng nhiệm vụ cho Quân Thường Tiếu!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Tiếng nhắc nhở không dứt bên tai......
Thôi Bất Kiện, Lâm Giang Hàng lần lượt xuất chiến, từng người đánh bại đệ tử của các tông, số lượng nhiệm vụ Sử Thi 6 đã đột phá đến hơn 60.
Mộc Trường Hồng triệt để ngây người.
Hắn rõ hơn ai hết, đệ tử liên tiếp xuất chiến cũng không phải là đệ tử tinh nhuệ của Vạn Cổ Tông.
Lý Thanh Dương, Dạ Tinh Thần còn chưa xuất thủ đấy!
Loại đệ tử bình thường nhất tông môn này đều có thể lấy một địch mười, ngược bọn họ đến mức không đánh trả lại được, nếu như phái đệ tử tinh nhuệ thì đệ tử các tông của Đông Hạo Châu há chẳng phải càng không thể đánh một trận à?
Thời khắc đó, Mộc Trường Hồng thở phào.
Khó trách Quân tông chủ dám tỏ ra phách lối như thế, thì ra thật sự có thực lực!
Đánh đi, đánh đi!
Ngày hôm nay để võ giả Đông Hạo Châu hiểu rõ, ta - một tông môn ngũ lưu của Tây Nam Dương Châu có thể ngược các ngươi đến độ hoài nghi nhân sinh!
Sắc mặt Đinh Linh Thuần cực kỳ khó coi.
Hắn cố ý gửi thư mời mời Mộc Trường Hồng đến quan chiến, ý là muốn cho đối phương nhìn Vạn Cổ Tông bị bẽ mặt.
Kết quả không những không được toại nguyện, ngược lại hắn đang xem thế lực bên trong châu bị ngược đến mức khổ không thể tả!
“Đinh thành chủ.”
Mộc Trường Hồng nói: “Để ngươi chê cười rồi.”
Đinh Linh Thuần bên ngoài trầm mặc, nhưng nội tâm đang gầm thét nói: “Đám người chết tiệt các ngươi, có thể đừng làm cho lão tử mất mặt, xấu hổ hay không, có thể cho lão tử thắng được dù là một trận hay không!”
Các thế lực ở Đông Hạo Châu lại lần lượt xuất chiến, kết quả bị ngược không hề có lực đánh trả lại.
Còn có tông chủ muốn tiếp tục làm thiêu thân lao đầu vào lửa, lại bị Thái Trưởng lão của Ngự Kiếm Thánh Tông ngăn lại, trầm giọng nói: “Kiếm Thất Tử xuất chiến!”
“Vâng!”
Bảy tên đeo kiếm trẻ tuổi ở sau lưng đi ra.
Bảy người này tuổi tác tương tự, quanh thân tràn ngập khí thế sắc bén, tựa như có thanh kiếm bén nhọn hành tẩu bên trong!
“Kiếm Thất Tử!”
“Đây chính là đệ tử tồn tại đặc thù nhất trong các đệ tử của Ngự Kiếm Thánh Tông!”
“Nghe nói, có thể trở thành một trong thất tử, tương lai tất nhiên sẽ tấn thăng làm Trưởng lão Ngự Kiếm Thánh Tông!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro