Nhiệm Vụ Sáu Sa...
Giang Hồ Tái Kiến
2024-11-17 22:32:19
Chương 678: Nhiệm vụ sáu sao
Quân Thường Tiếu nhét toàn bộ trang bị vũ khí luyện chế được vào máy vũ khí, sau đó công khai giá cả, đệ tử muốn đạt được chỉ có thể làm nhiệm vụ tông môn, đến khi đủ điểm cống hiến thì có thể đổi lấy.
Hiện tại, nhiệm vụ tông môn của Vạn Cổ Tông đã triệt để đi vào chính quy, ngày nào cũng đều có đệ tử ra ra vào vào trong Nhiệm Vụ Các.
Bởi vì không liên kết với nhiệm vụ xây dựng tông môn, cho dù bọn họ hoàn thành thì cũng chỉ thu hoạch được điểm đệ tử cống hiến, Quân Thường Tiếu không khen thưởng gì khác.
Không quan trọng, chỉ cần đệ tử có thể thu lợi từ nhiệm vụ, hắn sẽ không để ý.
"Tiêu sư đệ."
Tô Tiểu Mạt nói: "Chúng ta đi làm nhiệm vụ không?"
Dù bọn họ là đệ tử nội môn cấp bậc tương đối cao cũng sẽ thỉnh thoảng đi làm nhiệm vụ nhiều sao của Nhiệm Vụ Các, bởi vì độ khó khăn quá lớn, đệ tử ngoại môn và đệ tử nhập môn phổ thông rất khó giải quyết.
"Đi."
Tiêu Tội Kỷ đồng ý.
Sau khi giải quyết ân oán với Mộ Dung Hân, mặc dù hắn vẫn đang liều mạng tu luyện, nhưng về mặt tâm tính đã buông bỏ hơn so với trước kia không ít.
"Có cần gọi Dạ sư đệ không?" Tô Tiểu Mạt nói.
Tiêu Tội Kỷ nói: "Gần đây tâm trạng hắn không tốt lắm, ta thấy hay là thôi đi."
Tô Tiểu Mạt bất đắc dĩ nói: "Có vị hôn thê xinh đẹp như vậy mà cả ngày chỉ biết trưng ra cái mặt thối, Dạ sư đệ đúng là thân ở trong phúc mà không biết phúc."
"Có lẽ là có nỗi khổ tâm."
Lúc hai người đang nói chuyện thì đã tiến vào Nhiệm Vụ Các.
Giờ phút này, rất nhiều đệ tử hội tụ ở trước bảng nhiệm vụ, nhìn các loại nhiệm vụ đến hoa mắt.
"Nhị sư huynh."
Tô Tiểu Mạt nói: "Ngươi cũng ở đây à."
"Ừm."
Lý Thanh Dương ôm tay, nói: "Gần đây có một nhiệm vụ sáu sao, có muốn cùng đi làm hay không?"
"Sáu sao?"
Tô Tiểu Mạt vội vàng nhìn về phía bảng nhiệm vụ.
Vào ngày bình thường, độ khó nhất của nhiệm vụ trên bảng nhiệm vụ cũng chỉ là năm sao, giờ xuất hiện một nhiệm vụ sáu sao, tuyệt đối là vô cùng hiếm thấy.
Quả nhiên, trên đỉnh cao nhất của danh sách, nhiệm vụ sáu sao thình lình xuất hiện.
Nội dung là —— diệt trừ tai họa của người dân nơi biên cảnh Nam Hoang Châu - Hắc Long Tà Tông.
"Hắc Long Tà Tông?"
Tô Tiểu Mạt sờ cằm nói: "Thế lực tà phái sao?"
"Có đi hay không?" Lý Thanh Dương nói.
"Đi."
Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt đồng thanh nói.
"Đi."
Lý Thanh Dương ấn vào nút xác nhận nhiệm vụ, nhưng phía trên nhắc nhở, độ khó của nhiệm vụ vô cùng cao, cần 5 đệ tử mới có thể nhận.
"5 đệ tử?"
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: "Xem ra nhiệm vụ này có chút không tầm thường đây."
"Ta cũng đi!"
Hà Vô Địch từ phía sau đi tới.
Quân Thường Tiếu đặt các loại vũ khí bên trong máy vũ khí, sau khi hắn nhìn thấy như vậy thì trong lòng vô cùng ngứa ngáy, cho nên quyết định làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến để đổi lấy.
"Được."
Lý Thanh Dương nói: "Còn thiếu một người."
"Nhị sư huynh!"
Diêu Mộng Oánh giơ tay, hô: "Ta có thể đi cùng các ngươi không?"
"Cái này… "
Lý Thanh Dương nhíu mày.
"Được không?"
Bên trong đôi mắt to long lanh của Diêu Mộng Oánh hiện ra vẻ cầu xin, bộ dáng nhỏ ấy thật khiến người ta không đành lòng cự tuyệt.
"Tiểu sư muội, ngươi có thể đi."
"Cám ơn nhị sư huynh!"
"Chỉ là... "
Lý Thanh Dương bổ sung nói: "Nhất định phải khống chế khí tức của mình, không nên tùy ý phóng xuất ra."
"Ừm!"
Diêu Mộng Oánh nói: "Ta sẽ khống chế!"
"Đi thôi."
Sau khi gom đủ năm người, Lý Thanh Dương nhận nhiệm vụ diệt trừ Hắc Long Tà Tông.
Chỉ có điều, tính cách hắn ổn trọng nên cũng không lập tức xuống núi, mà là đi một chuyến đến Tế Vũ Đường, sưu tập tư liệu có liên quan đến Tà Tông này.
"Hắc Long Tà Tông?"
Lê Lạc Thu nâng cằm lên, nói: "Một Tà Tông ngũ lưu ở Nam Hoang Châu, cảnh giới của tông chủ là Võ Vương ngũ phẩm, dưới trướng có Tứ Đại Trưởng Lão, thực lực đều ở tầng Võ Vương, còn đệ tử có khoảng bốn, năm ngàn người."
Lý Thanh Dương nói: "Vậy mà lại có năm tên Võ Vương, thảo nào là nhiệm vụ sáu sao."
"Tà tông này thật không đơn giản."
Lê Lạc Thu nói: "Theo ta được biết, bọn họ tu luyện một loại tà pháp đặc thù thì có thể tăng cao tu vi nhanh chóng."
"Thật sao?"
Lý Thanh Dương nhíu mày.
"Với lại."
Lê Lạc Thu nói: "Bọn họ lấy tinh luyện máu người làm chủ để tu luyện tà pháp."
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: "Tàn nhẫn như vậy?"
"Đâu chỉ tàn nhẫn."
Lê Lạc Thu nói: "Mấy năm gần đây ở Nam Hoang Châu, rất nhiều thôn dân trong thôn trang biến mất trong một đêm, đến nay tung tích vẫn không rõ."
Lý Thanh Dương cau mày nói: "Thủ đoạn của Hắc Long Tà Tông à?"
Lê Lạc Thu lắc đầu nói: "Có phải Tà Tông này làm hay không thì không có đầy đủ chứng cứ, nhưng mà nhiều tông môn ở Nam Hoang Châu đều suy đoán là thủ đoạn của bọn họ."
"Chậc chậc."
Tô Tiểu Mạt nói: "Đây quả đúng là một tà phái tàn nhẫn điển hình."
"Cho nên."
Quân Thường Tiếu đi vào Tế Vũ Đường, nói: "Mới có nhiệm vụ sáu sao xuất hiện trên bảng nhiệm vụ."
"Tông chủ!"
Chúng đệ tử vội vàng hành lễ nói.
Quân Thường Tiếu nói: "Các tông môn ở Nam Hoang Châu không có chứng cứ nên không dám hành động, vậy thì để Vạn Cổ Tông ta đến thay trời hành đạo đi."
"Nhiệm vụ này giao cho các ngươi, nhất định phải diệt trừ."
"Vâng!"
Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và mọi người đồng thanh.
Bọn họ đi ra Tế Vũ Đường, sau đó gọi Cụ Phong Lang tới.
Trước khi đi, Quân Thường Tiếu dặn dò: "Đối phó Tà Tông, không cần phải quang minh chính đại, chỉ cần có thể giải quyết bọn chúng, cho dù dùng phương pháp gì cũng được."
"Ví dụ như …" Nhìn về phía Tiêu Tội Kỷ, nói: "Pháo dã chiến."
Khóe miệng Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt co giật.
Tông chủ cho Tiêu sư đệ khẩu pháo dã chiến khí phách ngút trời kia, thiếu chút nữa làm nổ tung Cực Hàn Cung tứ lưu, đối phó một Tà Tông ngũ lưu chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao!
"Tông chủ, ta đã hiểu!" Tiêu Tội Kỷ nói.
"Đi sớm về sớm."
Quân Thường Tiếu nói: "Không cần phải lãng phí thời gian."
"Vâng!"
Lý Thanh Dương nhận lệnh một tiếng, mang theo bốn tên sư đệ cưỡi Cụ Phong Lang rời khỏi Vạn Cổ Tông.
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu đứng ở phía sau nói: "Nha đầu Mộng Oánh kia cũng đi cùng, chỉ e là có chút không ổn."
Quân Thường Tiếu nói: "Đại bàng con cuối cùng cũng sẽ có một ngày muốn rời khỏi bao bọc của chim mẹ, học cách dùng chính đôi cánh của mình bay lượn trên bầu trời."
"Tốt thôi."
Lê Lạc Thu không cần phải nhiều lời nữa.
Quân Thường Tiếu nói: "Mấy ngày nay chi nhánh Bắc Mạc Châu chuẩn bị thế nào rồi?"
"Người đã đến rồi, có thể tuyên chỉ ở các quận." Lê Lạc Thu nói.
"Ừ."
……
Biên cảnh Nam Hoang Châu là một mảnh rừng sâu núi thẳm kéo dài, do hoàn cảnh mà vô cùng ẩm ướt, tối tăm.
"Xoạt!"
"Xoạt!"
Bốn bóng người bay lượn đến, giống như bóng ma nhảy xuống một cái cây lớn.
Ở ngay phía trước bọn họ, cách đó không xa có khu nhà dựa vào núi, bên trong đèn đuốc sáng trưng, thình thoảng còn có thể nghe được tiếng ồn ào.
Phía trên sơn môn treo bức hoành phi, có khắc bốn chữ lớn ‘Hắc Long Tà Tông’.
"Nhị sư huynh."
Tô Tiểu Mạt truyền âm nói: "Chính là chỗ này rồi."
Lý Thanh Dương phóng ra linh niệm, kết quả vừa mới dung nhập tông môn liền bị một sức mạnh bắn trở về, cau mày nói: "Có đại trận hộ tông."
"Sao?"
Diêu Mộng Oánh nói: "Tiêu sư huynh đâu?"
Tại chỗ có Lý Thanh Dương, Tô Tiểu Mạt và Hà Vô Địch, chỉ không có Tiêu Tội Kỷ.
"Tiểu sư muội."
Tô Tiểu Mạt chỉ vào một hướng đằng sau, cười nói: "Hắn ở chỗ kia."
Diêu Mộng Oánh nhìn sang, thấy Tiêu sư huynh ở trên dốc cao, vì vậy khó hiểu nói: "Sao hắn không sang đây vậy?"
"Tiểu sư muội."
Tô Tiểu Mạt nói: "Chờ một chút nữa nhất định phải che kín lỗ tai, nếu mà không được thì tạm thời phong bế thính giác."
Diêu Mộng Oánh không hiểu.
"Xoạt!"
Tiêu Tội Kỷ ở phía sau vung tay lên gọi pháo dã chiến ra, sau đó đặt một chân bên trên ống pháo, họng pháo nhắm đúng vào Hắc Long Tà Tông.
"Tất cả mọi người phong bế thính giác lại." Lý Thanh Dương truyền âm nói.
Trước khi nói, Tô Tiểu Mạt đã sớm triệt để phong tỏa thính giác, thậm chí còn vô thức che lỗ tai.
Mặc dù Diêu Mộng Oánh không hiểu, nhưng sư huynh đã nói thì khẳng định nàng sẽ làm theo, sau đó phong bế thính giác, che lỗ tai, đôi mắt to cứ thế nhìn chằm chằm pháo dã chiến.
"Đó là cái gì?"
Hà Vô Địch cũng đang nhìn pháo dã chiến, không phong bế thính giác.
Ầm ———————————————————————
Ôi đệt!
Lỗ tai của ta!
Quân Thường Tiếu nhét toàn bộ trang bị vũ khí luyện chế được vào máy vũ khí, sau đó công khai giá cả, đệ tử muốn đạt được chỉ có thể làm nhiệm vụ tông môn, đến khi đủ điểm cống hiến thì có thể đổi lấy.
Hiện tại, nhiệm vụ tông môn của Vạn Cổ Tông đã triệt để đi vào chính quy, ngày nào cũng đều có đệ tử ra ra vào vào trong Nhiệm Vụ Các.
Bởi vì không liên kết với nhiệm vụ xây dựng tông môn, cho dù bọn họ hoàn thành thì cũng chỉ thu hoạch được điểm đệ tử cống hiến, Quân Thường Tiếu không khen thưởng gì khác.
Không quan trọng, chỉ cần đệ tử có thể thu lợi từ nhiệm vụ, hắn sẽ không để ý.
"Tiêu sư đệ."
Tô Tiểu Mạt nói: "Chúng ta đi làm nhiệm vụ không?"
Dù bọn họ là đệ tử nội môn cấp bậc tương đối cao cũng sẽ thỉnh thoảng đi làm nhiệm vụ nhiều sao của Nhiệm Vụ Các, bởi vì độ khó khăn quá lớn, đệ tử ngoại môn và đệ tử nhập môn phổ thông rất khó giải quyết.
"Đi."
Tiêu Tội Kỷ đồng ý.
Sau khi giải quyết ân oán với Mộ Dung Hân, mặc dù hắn vẫn đang liều mạng tu luyện, nhưng về mặt tâm tính đã buông bỏ hơn so với trước kia không ít.
"Có cần gọi Dạ sư đệ không?" Tô Tiểu Mạt nói.
Tiêu Tội Kỷ nói: "Gần đây tâm trạng hắn không tốt lắm, ta thấy hay là thôi đi."
Tô Tiểu Mạt bất đắc dĩ nói: "Có vị hôn thê xinh đẹp như vậy mà cả ngày chỉ biết trưng ra cái mặt thối, Dạ sư đệ đúng là thân ở trong phúc mà không biết phúc."
"Có lẽ là có nỗi khổ tâm."
Lúc hai người đang nói chuyện thì đã tiến vào Nhiệm Vụ Các.
Giờ phút này, rất nhiều đệ tử hội tụ ở trước bảng nhiệm vụ, nhìn các loại nhiệm vụ đến hoa mắt.
"Nhị sư huynh."
Tô Tiểu Mạt nói: "Ngươi cũng ở đây à."
"Ừm."
Lý Thanh Dương ôm tay, nói: "Gần đây có một nhiệm vụ sáu sao, có muốn cùng đi làm hay không?"
"Sáu sao?"
Tô Tiểu Mạt vội vàng nhìn về phía bảng nhiệm vụ.
Vào ngày bình thường, độ khó nhất của nhiệm vụ trên bảng nhiệm vụ cũng chỉ là năm sao, giờ xuất hiện một nhiệm vụ sáu sao, tuyệt đối là vô cùng hiếm thấy.
Quả nhiên, trên đỉnh cao nhất của danh sách, nhiệm vụ sáu sao thình lình xuất hiện.
Nội dung là —— diệt trừ tai họa của người dân nơi biên cảnh Nam Hoang Châu - Hắc Long Tà Tông.
"Hắc Long Tà Tông?"
Tô Tiểu Mạt sờ cằm nói: "Thế lực tà phái sao?"
"Có đi hay không?" Lý Thanh Dương nói.
"Đi."
Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt đồng thanh nói.
"Đi."
Lý Thanh Dương ấn vào nút xác nhận nhiệm vụ, nhưng phía trên nhắc nhở, độ khó của nhiệm vụ vô cùng cao, cần 5 đệ tử mới có thể nhận.
"5 đệ tử?"
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: "Xem ra nhiệm vụ này có chút không tầm thường đây."
"Ta cũng đi!"
Hà Vô Địch từ phía sau đi tới.
Quân Thường Tiếu đặt các loại vũ khí bên trong máy vũ khí, sau khi hắn nhìn thấy như vậy thì trong lòng vô cùng ngứa ngáy, cho nên quyết định làm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến để đổi lấy.
"Được."
Lý Thanh Dương nói: "Còn thiếu một người."
"Nhị sư huynh!"
Diêu Mộng Oánh giơ tay, hô: "Ta có thể đi cùng các ngươi không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái này… "
Lý Thanh Dương nhíu mày.
"Được không?"
Bên trong đôi mắt to long lanh của Diêu Mộng Oánh hiện ra vẻ cầu xin, bộ dáng nhỏ ấy thật khiến người ta không đành lòng cự tuyệt.
"Tiểu sư muội, ngươi có thể đi."
"Cám ơn nhị sư huynh!"
"Chỉ là... "
Lý Thanh Dương bổ sung nói: "Nhất định phải khống chế khí tức của mình, không nên tùy ý phóng xuất ra."
"Ừm!"
Diêu Mộng Oánh nói: "Ta sẽ khống chế!"
"Đi thôi."
Sau khi gom đủ năm người, Lý Thanh Dương nhận nhiệm vụ diệt trừ Hắc Long Tà Tông.
Chỉ có điều, tính cách hắn ổn trọng nên cũng không lập tức xuống núi, mà là đi một chuyến đến Tế Vũ Đường, sưu tập tư liệu có liên quan đến Tà Tông này.
"Hắc Long Tà Tông?"
Lê Lạc Thu nâng cằm lên, nói: "Một Tà Tông ngũ lưu ở Nam Hoang Châu, cảnh giới của tông chủ là Võ Vương ngũ phẩm, dưới trướng có Tứ Đại Trưởng Lão, thực lực đều ở tầng Võ Vương, còn đệ tử có khoảng bốn, năm ngàn người."
Lý Thanh Dương nói: "Vậy mà lại có năm tên Võ Vương, thảo nào là nhiệm vụ sáu sao."
"Tà tông này thật không đơn giản."
Lê Lạc Thu nói: "Theo ta được biết, bọn họ tu luyện một loại tà pháp đặc thù thì có thể tăng cao tu vi nhanh chóng."
"Thật sao?"
Lý Thanh Dương nhíu mày.
"Với lại."
Lê Lạc Thu nói: "Bọn họ lấy tinh luyện máu người làm chủ để tu luyện tà pháp."
Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: "Tàn nhẫn như vậy?"
"Đâu chỉ tàn nhẫn."
Lê Lạc Thu nói: "Mấy năm gần đây ở Nam Hoang Châu, rất nhiều thôn dân trong thôn trang biến mất trong một đêm, đến nay tung tích vẫn không rõ."
Lý Thanh Dương cau mày nói: "Thủ đoạn của Hắc Long Tà Tông à?"
Lê Lạc Thu lắc đầu nói: "Có phải Tà Tông này làm hay không thì không có đầy đủ chứng cứ, nhưng mà nhiều tông môn ở Nam Hoang Châu đều suy đoán là thủ đoạn của bọn họ."
"Chậc chậc."
Tô Tiểu Mạt nói: "Đây quả đúng là một tà phái tàn nhẫn điển hình."
"Cho nên."
Quân Thường Tiếu đi vào Tế Vũ Đường, nói: "Mới có nhiệm vụ sáu sao xuất hiện trên bảng nhiệm vụ."
"Tông chủ!"
Chúng đệ tử vội vàng hành lễ nói.
Quân Thường Tiếu nói: "Các tông môn ở Nam Hoang Châu không có chứng cứ nên không dám hành động, vậy thì để Vạn Cổ Tông ta đến thay trời hành đạo đi."
"Nhiệm vụ này giao cho các ngươi, nhất định phải diệt trừ."
"Vâng!"
Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và mọi người đồng thanh.
Bọn họ đi ra Tế Vũ Đường, sau đó gọi Cụ Phong Lang tới.
Trước khi đi, Quân Thường Tiếu dặn dò: "Đối phó Tà Tông, không cần phải quang minh chính đại, chỉ cần có thể giải quyết bọn chúng, cho dù dùng phương pháp gì cũng được."
"Ví dụ như …" Nhìn về phía Tiêu Tội Kỷ, nói: "Pháo dã chiến."
Khóe miệng Lý Thanh Dương và Tô Tiểu Mạt co giật.
Tông chủ cho Tiêu sư đệ khẩu pháo dã chiến khí phách ngút trời kia, thiếu chút nữa làm nổ tung Cực Hàn Cung tứ lưu, đối phó một Tà Tông ngũ lưu chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao!
"Tông chủ, ta đã hiểu!" Tiêu Tội Kỷ nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đi sớm về sớm."
Quân Thường Tiếu nói: "Không cần phải lãng phí thời gian."
"Vâng!"
Lý Thanh Dương nhận lệnh một tiếng, mang theo bốn tên sư đệ cưỡi Cụ Phong Lang rời khỏi Vạn Cổ Tông.
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu đứng ở phía sau nói: "Nha đầu Mộng Oánh kia cũng đi cùng, chỉ e là có chút không ổn."
Quân Thường Tiếu nói: "Đại bàng con cuối cùng cũng sẽ có một ngày muốn rời khỏi bao bọc của chim mẹ, học cách dùng chính đôi cánh của mình bay lượn trên bầu trời."
"Tốt thôi."
Lê Lạc Thu không cần phải nhiều lời nữa.
Quân Thường Tiếu nói: "Mấy ngày nay chi nhánh Bắc Mạc Châu chuẩn bị thế nào rồi?"
"Người đã đến rồi, có thể tuyên chỉ ở các quận." Lê Lạc Thu nói.
"Ừ."
……
Biên cảnh Nam Hoang Châu là một mảnh rừng sâu núi thẳm kéo dài, do hoàn cảnh mà vô cùng ẩm ướt, tối tăm.
"Xoạt!"
"Xoạt!"
Bốn bóng người bay lượn đến, giống như bóng ma nhảy xuống một cái cây lớn.
Ở ngay phía trước bọn họ, cách đó không xa có khu nhà dựa vào núi, bên trong đèn đuốc sáng trưng, thình thoảng còn có thể nghe được tiếng ồn ào.
Phía trên sơn môn treo bức hoành phi, có khắc bốn chữ lớn ‘Hắc Long Tà Tông’.
"Nhị sư huynh."
Tô Tiểu Mạt truyền âm nói: "Chính là chỗ này rồi."
Lý Thanh Dương phóng ra linh niệm, kết quả vừa mới dung nhập tông môn liền bị một sức mạnh bắn trở về, cau mày nói: "Có đại trận hộ tông."
"Sao?"
Diêu Mộng Oánh nói: "Tiêu sư huynh đâu?"
Tại chỗ có Lý Thanh Dương, Tô Tiểu Mạt và Hà Vô Địch, chỉ không có Tiêu Tội Kỷ.
"Tiểu sư muội."
Tô Tiểu Mạt chỉ vào một hướng đằng sau, cười nói: "Hắn ở chỗ kia."
Diêu Mộng Oánh nhìn sang, thấy Tiêu sư huynh ở trên dốc cao, vì vậy khó hiểu nói: "Sao hắn không sang đây vậy?"
"Tiểu sư muội."
Tô Tiểu Mạt nói: "Chờ một chút nữa nhất định phải che kín lỗ tai, nếu mà không được thì tạm thời phong bế thính giác."
Diêu Mộng Oánh không hiểu.
"Xoạt!"
Tiêu Tội Kỷ ở phía sau vung tay lên gọi pháo dã chiến ra, sau đó đặt một chân bên trên ống pháo, họng pháo nhắm đúng vào Hắc Long Tà Tông.
"Tất cả mọi người phong bế thính giác lại." Lý Thanh Dương truyền âm nói.
Trước khi nói, Tô Tiểu Mạt đã sớm triệt để phong tỏa thính giác, thậm chí còn vô thức che lỗ tai.
Mặc dù Diêu Mộng Oánh không hiểu, nhưng sư huynh đã nói thì khẳng định nàng sẽ làm theo, sau đó phong bế thính giác, che lỗ tai, đôi mắt to cứ thế nhìn chằm chằm pháo dã chiến.
"Đó là cái gì?"
Hà Vô Địch cũng đang nhìn pháo dã chiến, không phong bế thính giác.
Ầm ———————————————————————
Ôi đệt!
Lỗ tai của ta!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro