Rốt Cuộc Tên Nà...
Giang Hồ Tái Kiến
2024-11-17 22:32:19
Chương 677: Rốt cuộc tên này cũng đi rồi!
Không phải tông môn Bắc Mạc Châu khách khí, mà là Quân Thường Tiếu đi khuyên can, đối đầu với võ học thánh cấp của hai tên Võ Hoàng mang chấn động quá lớn!
Nếu như nói, lúc trước đủ loại lời nói có quan hệ với Vạn Cổ Tông chỉ là tin đồn, giờ Thương Sa Tông và cường giả Thập Đại Tông Môn đã tận mắt chứng kiến.
Chỉ cần không làm ra sự việc quá giới hạn, bọn họ khẳng định sẽ cực lực đi nịnh nọt.
Lại nói, khoáng thạch Quân Thường Tiếu mua tại châu quận khác tương đối ít, tại Bắc Mạc Châu thì lại rất phổ biến, đương nhiên mấy đại tông môn sẽ không để ý.
Lấy khoáng thạch thu hoạch được hảo cảm tông môn Tam Giáp, tuyệt đối là lời.
Đương nhiên, Quân tông chủ cũng không phải không biết xấu hổ.
Đến tối, trên tửu lâu cao cấp nhất thành Hoàng Sa diễn ra thiết yến, hắn mở tiệc chiêu đãi đại lão tông môn cho mình khoáng thạch.
Có ít tông chủ không có trong thành, sau khi nhận được tin tức thì lập tức quên đi tất cả sự việc mà đến đây.
Nhất thời, trên lầu ba tửu lâu đèn đuốc sáng trưng, hội tụ tông chủ của Thập Đại Tông Môn kinh doanh khoáng thạch.
Nhắc tới cũng có chút buồn cười, nửa tháng trước bọn họ còn làm hai phe cánh, vì mỏ quặng đánh máu mặt đầy đầu, bây giờ lại tâm bình khí hòa ngồi cùng một chỗ.
Tiệc rượu bắt đầu.
Quân tông chủ nâng ly cảm tạ.
Đồng thời cũng hy vọng có thể có giao thương qua lại với 10 tông này, một đoạn thời gian sẽ vận chuyển khoáng thạch cho Vạn Cổ Tông.
Tống môn chủ có chút buồn bực.
Vốn cho rằng nhà mình và Vạn Cổ Tông làm ăn, không nghĩ tới tông môn khác cũng có phần.
"Không thành vấn đề!" Phong Phi Sa sảng khoái nói.
Tông môn khác đồng loạt phụ họa.
Dưới cái nhìn của bọn họ, làm ăn cùng Vạn Cổ Tông lợi ích chỉ là phụ, chỗ tốt chân chính là thành lập một mối liên hệ.
Tiềm lực của Tam Giáp, danh tiếng đang thịnh.
Dạng tông môn này phải nịnh bợ, mà không phải đi đắc tội.
"Đương nhiên."
Quân Thường Tiếu nói: "Quân mỗ sẽ không bạc đãi các vị, tất cả khoáng thạch vô luận có bao nhiêu đều theo giá thị trường thu mua."
Hắn chân tâm thực ý muốn làm ăn, bởi vì về sau Vạn Cổ Tông còn cần phát triển lâu dài, người khác cho mình mặt mũi, có thể đưa miễn phí một lần, làm thế nào có thể đưa nhiều lần.
Nắm đấm sẽ chỉ làm người khác khuất phục, không cách nào người khác tâm phục khẩu phục, cho nên cũng phải theo quy củ làm việc.
"Được! Làm!"
"Được!"
Quân Thường Tiếu và tông môn cao tầng Bắc Mạc Châu uống rượu, thả cửa vui đùa.
Cái này nếu như bị đại lão tông môn ở Tây Bắc Hạ Châu, Đông Bắc Lô Châu thậm chí Đông Hạo Châu các phương nhìn thấy, khẳng định sẽ lau nước mắt xúc động.
Khu vực chúng ta, hắn không phải đập phá thì cũng khiêu chiến, thậm chí đệ tử cũng dám diệu võ dương oai trong Vương thành, sao đến Bắc Mạc Châu lại cùng đại lão các tông ăn chơi đàng điếm, chuyện trò vui vẻ chứ!
"Vốn cho rằng tên này quấy phá, kết quả đoán sai." Hệ thống bất đắc dĩ nói.
Lấy lý giải của nó đối với chuyện Quân Thường Tiếu, lỗ mãng đi khuyên can, hậu quả nghiêm trọng nhất là trở thành kẻ địch cùng toàn bộ Bắc Mạc Châu.
Đông Bắc Lô Châu, Đông Hạo Châu cũng là ví dụ.
Kết quả thì sao?
Không chỉ cùng tông môn Bắc Mạc Châu bình an vô sự, mà còn hét lên hưng khởi, kém chút thành anh em kết bái, làm huynh đệ khác họ tại chỗ.
"Nam nhân này rất khó đoán." Hệ thống nói.
Đinh! Đinh!
Uống rượu xong một trận, bên tai Quân Thường Tiếu vang lên tiếng nhắc nhở trang bị luyện chế hoàn thành.
Lần này, miễn phí thu được khoáng thạch tại cửa hàng có thể luyện chế ra không ít trang bị Chân Dương Kiếm, Huyền Thiết Thuẫn.
"Hô!"
Quân Thường Tiếu lấy linh năng bức rượu cồn ra, thầm nghĩ: "Đến lúc trở về rồi."
"Chư vị."
Khí tụ đan điền, quát: "Quân mỗ đi trước!"
Thanh âm xuyên thấu mây trời, dập dờn gần phân nửa Bắc Mạc Châu, kinh động không ít võ giả đã ngủ say.
Người nào đó?
Rất nhiều người mờ mịt.
Giữa bầu trời, Quân Thường Tiếu ôm Tiểu Long Long nhanh chóng rời đi, trên khuôn mặt được gió nhẹ thổi qua mang theo ý cười.
Phong Phi Sa và Tống môn chủ đưa mắt nhìn rời đi, nói: "Rốt cuộc tên này cũng đi rồi!"
Sự việc có quan hệ với Quân Thường Tiếu bọn họ nghe được thuộc làu, cũng tổng kết ra kinh nghiệm, đó chính là —— chỉ cần hắn đi châu khác, khẳng định sẽ phát sinh chút chuyện không tốt.
Đông Bắc Lô Châu, nện Cực Hàn Cung.
Đông Hạo Châu, không chỉ nện Bách Hợp Thánh Tông, còn nện luôn tông môn khác.
Cho nên khi hắn xuất hiện Bắc Mạc Châu, xuất hiện tại thành Hoàng Sa, đám người Phong Phi Sa nhất thời khẩn trương, sợ không chiêu đãi tốt người này lại xảy ra chuyện gì nữa!
Không phải Thôi trưởng lão Xích Hỏa Tông xém tí bị chết sao!
Nói tóm lại, tông môn hiểu rõ Quân Thường Tiếu đều tin tưởng vững chắc, tuyệt đối không thể gây chuyện với tiểu tử này!
Vạn Cổ Tông.
Buồn bực nhất là Dạ Tinh Thần.
Nửa tháng này, Huệ Nhi không quấn lấy hắn, nàng hoàn toàn trở nên vô hình.
Chủ yếu là vô duyên vô cớ có thêm một vị hôn thê khiến tâm lý Dạ Đế thật là khó chịu.
Đời trước bị nữ nhân gây thương tích.
Đời này sao lại tái phạm sai lầm giống nhau được.
"Vù vù!"
Dạ Tinh Thần vào Lịch Luyện Tháp tầng thứ năm, tiếp nhận tra tấn linh hồn để cho mình bảo trì bình tĩnh tuyệt đối, bảo trì lãnh huyết tuyệt đối.
"Không nên quá tận lực truy cầu võ đạo, cũng không cần ngụy trang mình máu lạnh vô tình, tìm hiểu thất tình lục dục, đi hưởng thụ nhân sinh cũng là một loại tu hành khác." Lời nói của Quân Thường Tiếu tự dưng lại vang lên bên tai.
"Thất tình lục dục?"
Dạ Tinh Thần nắm quyền, ánh mắt lạnh lẽo nói: "Ta không cần!"
"A."
Linh hồn ăn mòn đạt đến cực hạn, rốt cuộc hắn khó mà chống đỡ được mà phát ra tiếng kêu rên rỉ thảm thiết.
Ngày thứ hai.
Quân Thường Tiếu trở về tông môn.
Còn sự việc Dạ Tinh Thần và Huệ Nhi, hắn lựa chọn yên lặng nhìn thay đổi.
Thực ra, sau khi suy đoán ra tên đệ tử này có thể là cường giả trọng sinh, Quân tông chủ cũng có thể hiểu được sao đối phương không tiếp nhận vị hôn thê thêm ra này.
Dạ Tinh Thần là Dạ Tinh Thần, cũng không phải là Bùi A Ngưu.
Giữa hai người đã không có cảm tình, đương nhiên cũng không thể có kết quả gì.
"Thanh Dương."
Quân Thường Tiếu ngồi trong điện, nói: “Trong khoảng thời gian ta đi này không có chuyện gì phát sinh chứ?"
"Bẩm tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Hết thảy bình thường."
"Ừ."
Quân Thường Tiếu ứng một tiếng, nói: "Đúng rồi, ta nhớ hình như ngươi cũng có người trong lòng nhỉ?"
"Ừm." Lý Thanh Dương nói.
Người trong lòng hắn cũng là một nữ hài thân phận bình thường, không được phụ thân và gia tộc tiếp nhận, vẫn đang bị cản trở.
"Bây giờ đã bước vào Võ Vương, sao không đi tìm nàng?" Quân Thường Tiếu nói.
"Còn chưa đủ mạnh."
Lý Thanh Dương nói: "Đệ tử hi vọng đột phá tầng thứ càng cao!"
Quân Thường Tiếu đi xuống, vỗ bả vai hắn, khích lệ nói: "Cố gắng lên."
Về đến tông môn, Quân Thường Tiếu gọi Lê Lạc Thu tới, thương nghị tính toán tiếp tục mở rộng chi nhánh, trọng điểm tiến về hướng Bắc Mạc Châu.
"Bắc Mạc Châu cách Tây Nam Dương Châu quá xa, cái này cần phải từ từ." Lê Lạc Thu nói.
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói: "Thú Liệu Điếm cũng phải khuếch trương, tông môn cần nhiều tiền tài."
Cùng tông môn Bắc Mạc Châu định ra mối làm ăn, mua sắm khoáng thạch khẳng định cần lượng lớn tiền tài, cho nên ở phương diện này nhất định phải đảm bảo tuyệt đối.
"Ừm."
Lê Lạc Thu gật đầu nói.
Nội vụ Lý Thanh Dương, ngoại vụ là nàng.
Giang Tà và huynh đệ Ninh thị Vạn Cổ Tông lấy dạy bảo đệ tử làm chủ.
Nói đến dạy bảo thì nhớ tới Thượng Quan Hâm Dao, nàng vừa nghiên cứu trận pháp, vừa nghiên cứu võ học, trong lúc đó lại sáng tạo không ít võ kỹ.
Quân Thường Tiếu để cho nàng tích lũy trước, chờ góp đầy đủ thì hỗ trợ hoàn thiện toàn bộ, sau đó đổi lấy võ kỹ tại Công Pháp Các.
"Đinh! Đinh!"
Bên trong Võ Kỹ Các, Chân Dương Kiếm, Xuyên Vân Đao và Huyền Thiết Thuẫn luyện chế thành công được an trí ở bên trong.
Số lượng không ít, mỗi cái có hơn ngàn chuôi.
Quân Thường Tiếu định giá cả phía trên, thông báo cho đệ tử, muốn thu hoạch thì có thể dựa vào làm nhiệm vụ lấy điểm cống hiến đến đổi.
Nói như thế, mọi người càng làm nhiệm vụ tích cực!
"Ai!"
Sau khi giải quyết tất cả, Quân Thường Tiếu tựa trên ghế ở đại điện, duỗi người một cái nói: "Thời gian diễn ra Long Hổ Tranh Bá còn sớm, chẳng lẽ nhàm chán chờ như vậy sao?"
Không phải tông môn Bắc Mạc Châu khách khí, mà là Quân Thường Tiếu đi khuyên can, đối đầu với võ học thánh cấp của hai tên Võ Hoàng mang chấn động quá lớn!
Nếu như nói, lúc trước đủ loại lời nói có quan hệ với Vạn Cổ Tông chỉ là tin đồn, giờ Thương Sa Tông và cường giả Thập Đại Tông Môn đã tận mắt chứng kiến.
Chỉ cần không làm ra sự việc quá giới hạn, bọn họ khẳng định sẽ cực lực đi nịnh nọt.
Lại nói, khoáng thạch Quân Thường Tiếu mua tại châu quận khác tương đối ít, tại Bắc Mạc Châu thì lại rất phổ biến, đương nhiên mấy đại tông môn sẽ không để ý.
Lấy khoáng thạch thu hoạch được hảo cảm tông môn Tam Giáp, tuyệt đối là lời.
Đương nhiên, Quân tông chủ cũng không phải không biết xấu hổ.
Đến tối, trên tửu lâu cao cấp nhất thành Hoàng Sa diễn ra thiết yến, hắn mở tiệc chiêu đãi đại lão tông môn cho mình khoáng thạch.
Có ít tông chủ không có trong thành, sau khi nhận được tin tức thì lập tức quên đi tất cả sự việc mà đến đây.
Nhất thời, trên lầu ba tửu lâu đèn đuốc sáng trưng, hội tụ tông chủ của Thập Đại Tông Môn kinh doanh khoáng thạch.
Nhắc tới cũng có chút buồn cười, nửa tháng trước bọn họ còn làm hai phe cánh, vì mỏ quặng đánh máu mặt đầy đầu, bây giờ lại tâm bình khí hòa ngồi cùng một chỗ.
Tiệc rượu bắt đầu.
Quân tông chủ nâng ly cảm tạ.
Đồng thời cũng hy vọng có thể có giao thương qua lại với 10 tông này, một đoạn thời gian sẽ vận chuyển khoáng thạch cho Vạn Cổ Tông.
Tống môn chủ có chút buồn bực.
Vốn cho rằng nhà mình và Vạn Cổ Tông làm ăn, không nghĩ tới tông môn khác cũng có phần.
"Không thành vấn đề!" Phong Phi Sa sảng khoái nói.
Tông môn khác đồng loạt phụ họa.
Dưới cái nhìn của bọn họ, làm ăn cùng Vạn Cổ Tông lợi ích chỉ là phụ, chỗ tốt chân chính là thành lập một mối liên hệ.
Tiềm lực của Tam Giáp, danh tiếng đang thịnh.
Dạng tông môn này phải nịnh bợ, mà không phải đi đắc tội.
"Đương nhiên."
Quân Thường Tiếu nói: "Quân mỗ sẽ không bạc đãi các vị, tất cả khoáng thạch vô luận có bao nhiêu đều theo giá thị trường thu mua."
Hắn chân tâm thực ý muốn làm ăn, bởi vì về sau Vạn Cổ Tông còn cần phát triển lâu dài, người khác cho mình mặt mũi, có thể đưa miễn phí một lần, làm thế nào có thể đưa nhiều lần.
Nắm đấm sẽ chỉ làm người khác khuất phục, không cách nào người khác tâm phục khẩu phục, cho nên cũng phải theo quy củ làm việc.
"Được! Làm!"
"Được!"
Quân Thường Tiếu và tông môn cao tầng Bắc Mạc Châu uống rượu, thả cửa vui đùa.
Cái này nếu như bị đại lão tông môn ở Tây Bắc Hạ Châu, Đông Bắc Lô Châu thậm chí Đông Hạo Châu các phương nhìn thấy, khẳng định sẽ lau nước mắt xúc động.
Khu vực chúng ta, hắn không phải đập phá thì cũng khiêu chiến, thậm chí đệ tử cũng dám diệu võ dương oai trong Vương thành, sao đến Bắc Mạc Châu lại cùng đại lão các tông ăn chơi đàng điếm, chuyện trò vui vẻ chứ!
"Vốn cho rằng tên này quấy phá, kết quả đoán sai." Hệ thống bất đắc dĩ nói.
Lấy lý giải của nó đối với chuyện Quân Thường Tiếu, lỗ mãng đi khuyên can, hậu quả nghiêm trọng nhất là trở thành kẻ địch cùng toàn bộ Bắc Mạc Châu.
Đông Bắc Lô Châu, Đông Hạo Châu cũng là ví dụ.
Kết quả thì sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không chỉ cùng tông môn Bắc Mạc Châu bình an vô sự, mà còn hét lên hưng khởi, kém chút thành anh em kết bái, làm huynh đệ khác họ tại chỗ.
"Nam nhân này rất khó đoán." Hệ thống nói.
Đinh! Đinh!
Uống rượu xong một trận, bên tai Quân Thường Tiếu vang lên tiếng nhắc nhở trang bị luyện chế hoàn thành.
Lần này, miễn phí thu được khoáng thạch tại cửa hàng có thể luyện chế ra không ít trang bị Chân Dương Kiếm, Huyền Thiết Thuẫn.
"Hô!"
Quân Thường Tiếu lấy linh năng bức rượu cồn ra, thầm nghĩ: "Đến lúc trở về rồi."
"Chư vị."
Khí tụ đan điền, quát: "Quân mỗ đi trước!"
Thanh âm xuyên thấu mây trời, dập dờn gần phân nửa Bắc Mạc Châu, kinh động không ít võ giả đã ngủ say.
Người nào đó?
Rất nhiều người mờ mịt.
Giữa bầu trời, Quân Thường Tiếu ôm Tiểu Long Long nhanh chóng rời đi, trên khuôn mặt được gió nhẹ thổi qua mang theo ý cười.
Phong Phi Sa và Tống môn chủ đưa mắt nhìn rời đi, nói: "Rốt cuộc tên này cũng đi rồi!"
Sự việc có quan hệ với Quân Thường Tiếu bọn họ nghe được thuộc làu, cũng tổng kết ra kinh nghiệm, đó chính là —— chỉ cần hắn đi châu khác, khẳng định sẽ phát sinh chút chuyện không tốt.
Đông Bắc Lô Châu, nện Cực Hàn Cung.
Đông Hạo Châu, không chỉ nện Bách Hợp Thánh Tông, còn nện luôn tông môn khác.
Cho nên khi hắn xuất hiện Bắc Mạc Châu, xuất hiện tại thành Hoàng Sa, đám người Phong Phi Sa nhất thời khẩn trương, sợ không chiêu đãi tốt người này lại xảy ra chuyện gì nữa!
Không phải Thôi trưởng lão Xích Hỏa Tông xém tí bị chết sao!
Nói tóm lại, tông môn hiểu rõ Quân Thường Tiếu đều tin tưởng vững chắc, tuyệt đối không thể gây chuyện với tiểu tử này!
Vạn Cổ Tông.
Buồn bực nhất là Dạ Tinh Thần.
Nửa tháng này, Huệ Nhi không quấn lấy hắn, nàng hoàn toàn trở nên vô hình.
Chủ yếu là vô duyên vô cớ có thêm một vị hôn thê khiến tâm lý Dạ Đế thật là khó chịu.
Đời trước bị nữ nhân gây thương tích.
Đời này sao lại tái phạm sai lầm giống nhau được.
"Vù vù!"
Dạ Tinh Thần vào Lịch Luyện Tháp tầng thứ năm, tiếp nhận tra tấn linh hồn để cho mình bảo trì bình tĩnh tuyệt đối, bảo trì lãnh huyết tuyệt đối.
"Không nên quá tận lực truy cầu võ đạo, cũng không cần ngụy trang mình máu lạnh vô tình, tìm hiểu thất tình lục dục, đi hưởng thụ nhân sinh cũng là một loại tu hành khác." Lời nói của Quân Thường Tiếu tự dưng lại vang lên bên tai.
"Thất tình lục dục?"
Dạ Tinh Thần nắm quyền, ánh mắt lạnh lẽo nói: "Ta không cần!"
"A."
Linh hồn ăn mòn đạt đến cực hạn, rốt cuộc hắn khó mà chống đỡ được mà phát ra tiếng kêu rên rỉ thảm thiết.
Ngày thứ hai.
Quân Thường Tiếu trở về tông môn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn sự việc Dạ Tinh Thần và Huệ Nhi, hắn lựa chọn yên lặng nhìn thay đổi.
Thực ra, sau khi suy đoán ra tên đệ tử này có thể là cường giả trọng sinh, Quân tông chủ cũng có thể hiểu được sao đối phương không tiếp nhận vị hôn thê thêm ra này.
Dạ Tinh Thần là Dạ Tinh Thần, cũng không phải là Bùi A Ngưu.
Giữa hai người đã không có cảm tình, đương nhiên cũng không thể có kết quả gì.
"Thanh Dương."
Quân Thường Tiếu ngồi trong điện, nói: “Trong khoảng thời gian ta đi này không có chuyện gì phát sinh chứ?"
"Bẩm tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Hết thảy bình thường."
"Ừ."
Quân Thường Tiếu ứng một tiếng, nói: "Đúng rồi, ta nhớ hình như ngươi cũng có người trong lòng nhỉ?"
"Ừm." Lý Thanh Dương nói.
Người trong lòng hắn cũng là một nữ hài thân phận bình thường, không được phụ thân và gia tộc tiếp nhận, vẫn đang bị cản trở.
"Bây giờ đã bước vào Võ Vương, sao không đi tìm nàng?" Quân Thường Tiếu nói.
"Còn chưa đủ mạnh."
Lý Thanh Dương nói: "Đệ tử hi vọng đột phá tầng thứ càng cao!"
Quân Thường Tiếu đi xuống, vỗ bả vai hắn, khích lệ nói: "Cố gắng lên."
Về đến tông môn, Quân Thường Tiếu gọi Lê Lạc Thu tới, thương nghị tính toán tiếp tục mở rộng chi nhánh, trọng điểm tiến về hướng Bắc Mạc Châu.
"Bắc Mạc Châu cách Tây Nam Dương Châu quá xa, cái này cần phải từ từ." Lê Lạc Thu nói.
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói: "Thú Liệu Điếm cũng phải khuếch trương, tông môn cần nhiều tiền tài."
Cùng tông môn Bắc Mạc Châu định ra mối làm ăn, mua sắm khoáng thạch khẳng định cần lượng lớn tiền tài, cho nên ở phương diện này nhất định phải đảm bảo tuyệt đối.
"Ừm."
Lê Lạc Thu gật đầu nói.
Nội vụ Lý Thanh Dương, ngoại vụ là nàng.
Giang Tà và huynh đệ Ninh thị Vạn Cổ Tông lấy dạy bảo đệ tử làm chủ.
Nói đến dạy bảo thì nhớ tới Thượng Quan Hâm Dao, nàng vừa nghiên cứu trận pháp, vừa nghiên cứu võ học, trong lúc đó lại sáng tạo không ít võ kỹ.
Quân Thường Tiếu để cho nàng tích lũy trước, chờ góp đầy đủ thì hỗ trợ hoàn thiện toàn bộ, sau đó đổi lấy võ kỹ tại Công Pháp Các.
"Đinh! Đinh!"
Bên trong Võ Kỹ Các, Chân Dương Kiếm, Xuyên Vân Đao và Huyền Thiết Thuẫn luyện chế thành công được an trí ở bên trong.
Số lượng không ít, mỗi cái có hơn ngàn chuôi.
Quân Thường Tiếu định giá cả phía trên, thông báo cho đệ tử, muốn thu hoạch thì có thể dựa vào làm nhiệm vụ lấy điểm cống hiến đến đổi.
Nói như thế, mọi người càng làm nhiệm vụ tích cực!
"Ai!"
Sau khi giải quyết tất cả, Quân Thường Tiếu tựa trên ghế ở đại điện, duỗi người một cái nói: "Thời gian diễn ra Long Hổ Tranh Bá còn sớm, chẳng lẽ nhàm chán chờ như vậy sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro