Vậy Liền Để Bọn Họ Dâng Lên Trung Thành Đi !

Nghịch Chuyển T...

2025-01-10 00:11:22

Editor: Kingofbattle

“Hai là đàn áp, với các tổ chức ngầm, xã hội đen hoặc những gia tộc không chịu hợp tác, chúng ta sẽ kiên quyết đàn áp, không nương tay, thẳng tay loại bỏ.”

“Bọn sâu bọ Liên Trận ấy chính là tàn dư may mắn thoát được sự trấn áp của chúng ta.”

“Còn làm thế nào để phân biệt gia tộc, tổ chức lợi ích nào chịu hợp tác và không hợp tác?”

Diêm Sân thở ra làn khói cuối cùng, dập tàn thuốc vào gạt tàn, ánh mắt bình thản nhưng sâu lắng:

“Việc này do các Cục Trưởng Cục Điều Tra tại các khu chờ quy hoạch quyết định.”

Kết luận xong, ông nhìn thẳng vào Khâu Đồ, tóm lại: “Vì vậy, Tần gia không dám đắc tội với tôi.”

“Đừng nói là đắc tội, bốn năm trước, thậm chí họ đã âm thầm dâng thành ý cho tôi.”

“Tần Thư Mạn cũng chính là [Nữ Thể Nhân Bản] mà họ tìm kiếm và bồi dưỡng theo sở thích của tôi.”

“Bởi vì công nghệ này chưa hoàn thiện, nên tuổi thọ của cô ta rất ngắn, chỉ vài năm ngắn ngủi.”

“Cậu nói rằng một người phụ nữ như vậy lại là gián điệp mà Toà Thị Chính cố cài vào bên cạnh tôi?Rồi hôm nay còn lôi kéo cậu và giúp cậu nổi tiếng?”

Nói đến đây, Diêm Sân đặt hai tay đặt dưới cằm, hứng thú nhìn Khâu Đồ.

Lúc này, nhìn vẻ mặt Diêm Sân như mèo vờn chuột đầy thú vị, lại nghe lời giải thích chi tiết đến mức mỉa mai của ông ta, trong lòng Khâu Đồ đã thầm mắng cha chửi mẹ rồi.

Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao "Khứu giác nguy cơ" lại cho thêm cảnh báo rằng: "Lời nói dối của ngài vẫn còn một số lỗ hổng khó mà cân nhắc."

Đây đâu chỉ là "một số lỗ hổng," mà toàn bộ đều là lỗ hổng!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ai mà ngờ được mọi người đều coi Diêm Sân là “huynh đệ,” nhưng hắn lại chơi trò tâm cơ với “huynh đệ,” thậm chí bịa đặt cả thân thế người tình của mình!

Bất quá hắn cũng biết, lúc này không phải là lúc để hối hận hay oán trách.

Rốt cuộc, hối hận và oán trách chẳng thể giúp được gì, thậm chí có thể bóp chết hy vọng sống của hắn.

Vì vậy, hắn phải bình tĩnh lại, tìm cách phá vỡ thế cục!

Nghĩ như vậy, Khâu Đồ hít một hơi sâu, bình ổn lại cảm xúc, đầu óc bắt đầu hoạt động với cường độ cao.

Trong khoảnh khắc này, rốt cuộc kinh nghiệm nhiều năm “làm việc” trong các tổ chức lừa đảo của kiếp trước cũng phát huy tác dụng.

Trong những năm “làm việc” ở tổ chức lừa đảo đó, Khâu Đồ từng nhận được một khóa huấn luyện lừa đảo bài bản, bao gồm không chỉ cách nhìn thấu điểm yếu của con người, mà còn cách tiếp tục duy trì trò lừa đảo khi bị vạch trần.

Vì thế, hắn nhanh chóng ghép nối các manh mối mà mình biết rồi điều chỉnh kế hoạch.

Chẳng mấy chốc, trong lòng hắn đã có kế sách.

Khi trong lòng đã nắm chắc, con người sẽ không hoảng loạn, vì vậy, ngay giây tiếp theo, Khâu Đồ tự nhiên bắt đầu màn trình diễn thứ hai của mình.

Hắn không hề biện giải bất cứ điều gì, mà kịp thời lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, sau đó hỏi Diêm Sân: “Thưa cục trưởng, ngài chắc chắn những điều ngài vừa nói là sự thật chứ?”

“Nếu vậy, chuyện này… có chút không hợp lý.”

“Ngài nói Tần Thư Mạn mà tôi tiếp xúc và Tần Thư Mạn mà ngài nói hoàn toàn không khớp nhau.”

“Kẻ nói dối mới giải thích khi bị chỉ ra lỗ hổng, người ‘nói sự thật’ phản ứng đầu tiên sẽ là nghi ngờ người đối diện.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiếp đó, Khâu Đồ lại chính xác chỉ ra lỗ hổng trong lời nói của Diêm Sân.

Hắn nói: “Mặt khác, thưa cục trưởng, dù ngài nói đều là thật, điều đó cũng không thể rửa sạch sự nghi ngờ dành cho Tần Thư Mạn.”

“Rốt cuộc, sau khi được nhân bản, Tần Thư Mạn luôn được Tần gia bồi dưỡng, không ai hiểu rõ, trong thời gian bồi dưỡng, Tần gia đã dạy cô ấy những gì.”

“Tần gia có thể đã dạy cô ấy mãi trung thành với ngài, nhưng cũng có thể dạy cô ấy thu thập thông tin mật bên cạnh ngài.”

Nghe Khâu Đồ phản bác, nụ cười trên mặt Diêm Sân dần thu lại, toàn bộ gương mặt trở nên vô cảm.

Thấy tình hình này, trong lòng Khâu Đồ nhẹ nhõm hơn, tiếp tục chỉ ra vấn đề trong suy luận của Diêm Sân:

“Thêm nữa, ngài nói Tần gia không dám đắc tội với ngài, bởi vì ngài nắm trong tay sinh tử của họ.”

“Cho phép thuộc hạ to gan đưa ra giả thiết, nếu ngài thực sự nắm trong tay sinh tử của Tần gia, vậy thì các gia tộc, tổ chức khác trong thành phố Tân Giới, ngài cũng có thể dễ dàng khống chế, đúng không?”

“Ngài với tư cách là cục trưởng Cục Điều Tra Thành Phố Tân Giới, có thể dễ dàng nắm trong tay mọi gia tộc, tổ chức lớn nhỏ trong thành phố, thì cục trưởng các thành phố khác cũng có thể dễ dàng nắm trong tay gia tộc và tổ chức ở thành phố của họ, có đúng không?”

Nói đến đây, Khâu Đồ ngừng một chút, nhẹ nhàng hỏi: “Nếu vậy, tại sao khu trú ẩn vẫn phải thiết lập toà thị chính tại mỗi thành phố? Tại sao không để Cục Điều Tra trực tiếp đảm nhiệm mọi công việc lớn nhỏ của thành phố?”

Nghe lời Khâu Đồ, Diêm Sân không nói gì, không khí trong thư phòng lập tức trở nên trầm mặc.

Thấy cảnh này, Khâu Đồ biết mình đã cược đúng.

Dù ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn không ngừng mắng chửi 18 đời tổ tông của Diêm Sân.

Lão già này quả nhiên đang gài bẫy hắn!

Không trách được khi nghe lão nói, hắn đã cảm thấy có chút không hợp lý: Nếu như Cục Điều Tra ở từng thành phố thực sự lợi hại như vậy, thì Toà Thị Chính chẳng phải là phế vật hay sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vậy Liền Để Bọn Họ Dâng Lên Trung Thành Đi !

Số ký tự: 0