Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù
Tính Toán 1
2024-10-04 17:32:40
Lạc Tĩnh Nghiên khiếp sợ trước sự tàn nhẫn độc ác và vong ân bội nghĩa của nữ chính trong nguyên tác, vì lợi ích, không tiếc dẫm lên thi cốt của người khác mà bò lên.
Nhưng nếu cô đã đến đây, nữ chính đừng hòng muốn lợi dụng gia đình cô, thương tổn họ.
Nhớ lại những điều này, cô liền xuống giường chạy ra ngoài nhìn xem, trong nhà vẫn yên tĩnh, em trai tiện nghi kia vẫn chưa tan học về.
Dù sao cũng phải xuống nông thôn, để phòng ngừa dì báo danh trước cho bọn họ, gửi họ đi Tây Bắc hoặc một nơi cằn cỗi nào khác, cô phải đăng ký trước mới được.
Chờ em trai về, cô sẽ bàn với cậu việc báo danh về nông thôn.
Đúng rồi, nếu cô là người xuyên không, có phải cô nên thử nhìn xem trên người mình có không gian tùy thân hay không.
Cô ngồi trên ghế sô pha, nhắm mắt lại, nói thầm "Vào".
Quả nhiên, giây tiếp theo, cô xuất hiện ở một mảnh đất rộng lớn.
Cô mở to mắt, nhìn thấy xung quanh mình những mảnh hoa sắc cam vàng và rau dưa xanh mơn mởn, phía xa còn có những tấm cây ăn quả.
Cô rất quen thuộc với nơi này, đây là vườn gieo trồng sinh thái mà cô đã khai phá ở kiếp trước.
Kiếp trước, tổ tiên của cô mấy đời đều làm đầu bếp trong cung điện, sau khi hoàng thất suy tàn, bọn họ bắt đầu kinh doanh nhà hàng.
Họ Lạc luôn là thế hệ một con mấy đời, nhưng khi đến lượt cô, mẹ cô đã phá vỡ quy luật, sinh ra cô và anh trai.
Anh trai cô trầm mê hội họa, không thích nấu nướng, kiên quyết không vào bếp, nhưng cô lại là người ham ăn, bẩm sinh yêu thích với mỹ thực và nấu ra mỹ thực, ba cô đã phá vỡ truyền thống truyền nghề nam không truyền nữ, rồi truyền các tay nghề lại các cho cô.
Một năm trước, ba để lại cho cô khoảng mười mấy chuỗi nhà hàng lớn của gia đình cho cô, đưa mẹ cô đi du lịch vòng quanh thế giới.
Anh trai thì trầm mê với sáng tác nghệ thuật, còn cô điều hành nhà hàng một mình.
Để đảm bảo được nguyên liệu thực phẩm của nhà hàng không bị ô nhiễm, tạo ra những món ăn sạch, xanh và tốt cho sức khỏe, cô đã đặc biệt nhận thầu hơn một nghìn mẫu đồng ruộng, gieo trồng lương thực, rau dưa và trái cây.
Không ngờ rằng trang trại này trở thành không gian cùng cô xuyên qua.
Nhiều loại ngũ cốc được trồng trên đồng ruộng, chủ yếu là lúa mì, gạo, ngô và đậu nành, còn có đậu phộng, đậu đỏ, đậu xanh, lúa miến, khoai lang đỏ và các loại ngũ cốc linh tinh khác, có cả các loại gia vị, rau và trái cây.
Do khí hậu giữa miền Bắc và miền Nam khác nhau, nên các loại trái cây nhiệt đới cô thích ăn như sầu riêng, măng cụt, mít, xoài đều được trồng trong nhà kính.
Cô giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trên mảnh đất không còn nhà kính nữa mà vẫn còn những cây sầu riêng cao lớn đứng sừng sững, cây xoài và các loại cây ăn quả nhiệt đới như măng cụt, mít, dừa.
Nhưng nếu cô đã đến đây, nữ chính đừng hòng muốn lợi dụng gia đình cô, thương tổn họ.
Nhớ lại những điều này, cô liền xuống giường chạy ra ngoài nhìn xem, trong nhà vẫn yên tĩnh, em trai tiện nghi kia vẫn chưa tan học về.
Dù sao cũng phải xuống nông thôn, để phòng ngừa dì báo danh trước cho bọn họ, gửi họ đi Tây Bắc hoặc một nơi cằn cỗi nào khác, cô phải đăng ký trước mới được.
Chờ em trai về, cô sẽ bàn với cậu việc báo danh về nông thôn.
Đúng rồi, nếu cô là người xuyên không, có phải cô nên thử nhìn xem trên người mình có không gian tùy thân hay không.
Cô ngồi trên ghế sô pha, nhắm mắt lại, nói thầm "Vào".
Quả nhiên, giây tiếp theo, cô xuất hiện ở một mảnh đất rộng lớn.
Cô mở to mắt, nhìn thấy xung quanh mình những mảnh hoa sắc cam vàng và rau dưa xanh mơn mởn, phía xa còn có những tấm cây ăn quả.
Cô rất quen thuộc với nơi này, đây là vườn gieo trồng sinh thái mà cô đã khai phá ở kiếp trước.
Kiếp trước, tổ tiên của cô mấy đời đều làm đầu bếp trong cung điện, sau khi hoàng thất suy tàn, bọn họ bắt đầu kinh doanh nhà hàng.
Họ Lạc luôn là thế hệ một con mấy đời, nhưng khi đến lượt cô, mẹ cô đã phá vỡ quy luật, sinh ra cô và anh trai.
Anh trai cô trầm mê hội họa, không thích nấu nướng, kiên quyết không vào bếp, nhưng cô lại là người ham ăn, bẩm sinh yêu thích với mỹ thực và nấu ra mỹ thực, ba cô đã phá vỡ truyền thống truyền nghề nam không truyền nữ, rồi truyền các tay nghề lại các cho cô.
Một năm trước, ba để lại cho cô khoảng mười mấy chuỗi nhà hàng lớn của gia đình cho cô, đưa mẹ cô đi du lịch vòng quanh thế giới.
Anh trai thì trầm mê với sáng tác nghệ thuật, còn cô điều hành nhà hàng một mình.
Để đảm bảo được nguyên liệu thực phẩm của nhà hàng không bị ô nhiễm, tạo ra những món ăn sạch, xanh và tốt cho sức khỏe, cô đã đặc biệt nhận thầu hơn một nghìn mẫu đồng ruộng, gieo trồng lương thực, rau dưa và trái cây.
Không ngờ rằng trang trại này trở thành không gian cùng cô xuyên qua.
Nhiều loại ngũ cốc được trồng trên đồng ruộng, chủ yếu là lúa mì, gạo, ngô và đậu nành, còn có đậu phộng, đậu đỏ, đậu xanh, lúa miến, khoai lang đỏ và các loại ngũ cốc linh tinh khác, có cả các loại gia vị, rau và trái cây.
Do khí hậu giữa miền Bắc và miền Nam khác nhau, nên các loại trái cây nhiệt đới cô thích ăn như sầu riêng, măng cụt, mít, xoài đều được trồng trong nhà kính.
Cô giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trên mảnh đất không còn nhà kính nữa mà vẫn còn những cây sầu riêng cao lớn đứng sừng sững, cây xoài và các loại cây ăn quả nhiệt đới như măng cụt, mít, dừa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro