Chương 8
Punnie1310
2024-07-13 18:46:03
Giang Hà Văn sau khi nghe mọi chuyện xong liền chỉ biết lắc đầu, trên đời này người duy nhất có thể quyết định mọi thứ nhanh như vậy chỉ có một mình Tôn Thanh mà thôi
“Nhưng mà ở chung với một alpha trội như vậy cũng không phải là tốt, lát nữa em trở lại bệnh viện lấy thuốc mang đến cho anh”
Tôn Thanh gật đâu, Giang Hà Vũ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Tôn Thanh
“Sao vậy”
“Không có gì, chỉ là gần đây hơi nhiều rắc rối, cậu lại không thể xử lí cho nên tôi có chút đau đầu thôi”
“Nếu không làm được thì cứ để đó, tôi sẽ giải quyết, còn cảm thấy quá phiền phức thì một súng giết chết như vậy sẽ nhanh hơn, đỡ phiền”
Giang Hà Văn bên cạnh cảm thấy nhân sinh vô thường quá, cũng may hắn chưa làm gì phật lòng Tôn Thanh nếu không thật sự sẽ không toàn mạng nữa rồi
“Gần đây có lô hàng cần kiểm tra nhưng bên chúng ta không có lấy một người biết nhiều về những thứ đó không thể xem được có phải hàng chất lượng hay không”
Giang Hà Vũ xoa xoa mi tâm, Tôn Thanh chỉ bình thản rồi nở một nụ cười nhìn Giang Hà Văn
“Em trai cậu để làm gì, cậu ta học nhiều năm như vậy chỉ làm mỗi bác sĩ không quả thật rất phí tài năng”
Giang Hà Văn mở to mắt, cậu nghe nhầm có đúng không, chắn chắn là vậy, cậu nghe nhầm rồi, sao đột nhiên cậu lại bị lôi vào những chuyện này cơ chứ
Giang Hà Vũ nhìn Giang Hà Văn, lời Tôn Thanh nói không sai, sao anh lại quên mất bên cạnh mình có một đứa em trai rất được việc sao, mặc kệ Giang Hà Văn chống cự, Giang Hà Vũ liền lôi người đi mất
Tôn Thành cười nhìn anh em bọn họ, cảm thấy có anh em cũng tốt, tiếc rằng y không có anh em, cũng không có gia đình, là trẻ mồ côi được bán đi khắp nơi, trải qua nhiều chuyện sau đó được lão đại nhận nuôi, lão đại chết y liền lên thay thế chức vụ nhưng cho đến tận bây giờ y chưa từng có một gia đình đúng nghĩa, cũng không có bất cứ người thân nào cả
Phong Bách mua rất nhiều đồ ăn mang về, khi trở về hắn đã không thấy y đầu chỉ là trong nhà nồng nặc mùi thuốc lá hơn, hắn không phải ghét thuốc lá nhưng mùi nồng như vậy đủ biết Tôn Thanh hút nhiều đến mức nào
Hắn nhanh chóng bỏ mọi thứ vào tủ lạnh, chuẩn bị cơm sau đó gọi Tôn Thanh ra ngoài ăn
Tôn Thanh bước ra khỏi phòng với một tâm trạng không tốt, cũng mặc lệ pheromone của bản thân đang thoát ra ngoài không ngừng, Phong Bách cố gắng bình tĩnh bản thân không bị cuống vào bản năng của mình
Nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, có lẽ đây là lần đầu tin trong ngôi nhà này có được một bàn đồ ăn đúng nghĩa, tâm trạng của Tôn Thanh vì vậy cũng tốt hơn một chút
“Tôi không biết Tôn tổng khẩu vị như thế nào nên đều dựa theo thường ngày tôi nấu mà nấu theo, nếu không vừa miệng Tôn tổng có thể nói”
“Đừng cứ mở miệng ra gọi tôi là Tôn tổng, nơi này là nhà không phải nơi làm việc, tôi lớn tuổi hơn cậu cậu có thể xưng tôi cậu với tôi”
Tôn Thanh ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu dùng cơm, tay nghề nấu nướng của Phong Bách cũng khá ổn, y không thấy khó ăn ở điểm nào, chỉ là hơi buồn cười khi thấy một alpha biết nấu ăn thôi
Phong Bách luôn quan sát Tôn Thanh, hắn sợ rằng bản thân sẽ khiến Tôn Thanh không hài lòng, nhưng suốt một bữa ăn y không hề thể hiện bất cứ thái độ nào cả, ăn xong liền trở lại phòng của mình, Phong Bách thì dọn dẹp mọi thứ trên bàn ăn, đây là lần đầu tiên có người cùng hắn dùng cơm suốt nhưng năm qua luôn trãi qua bữa ăn một mình
Ngày hôm sau, vẫn như mọi ngày buổi sáng Phong Bách chuẩn bị hợp đồng bản kế hoạch cho Tôn Thanh xem xét, Tôn Thanh cả ngày hôm nay đều không nhìn đến một chữ nào, y đang bận suy nghĩ chuyện đêm nay
Giang Hà Vũ gọi điện đến thông báo mọi thứ đã sẵn sàng cho cuộc họp đêm nay
“Sắp xếp xong tất cả rồi, đêm nay chúng ta có thể hành động”
“Tốt lắm, đợi suốt bao lâu nay rốt cuộc cũng có ngày hôm nay, nhưng cũng phải phòng bị cẩn thận, đám người kia chắc chắn sẽ không đơn giản để chúng ta đạt ý nguyện đâu”
Giang Hà Vũ xoay xoay khẩu súng trên tay
“Có ý định mang alpha kia theo hay không, dù gì sau này cũng đi theo cậu”
Tôn Thanh suy nghĩ một lúc sau đó đáp lời
“Đương nhiên, phải mang theo chứ, ở đó nhiều alpha như vậy, mang một alpha trội đến uy hiếp bọn họ cũng vui đấy”
Giang Hà Vũ bên đầu dây bên kia cười lớn, chỉ có Tôn Thanh mới dám làm những điều này, khiêu khích đám người trong bang sợ đến chết khiếp mất
Sau khi ngắt máy với Giang Hà Vũ, Tôn Thanh cho gọi Phong Bách vào bên trong phòng
“Tôn tổng gọi tôi”
Tôn Thanh không nói gì, chỉ đặt xuống bên cạnh Phong Bách một con dao
“Tối nay đi theo tôi, nếu cậu còn sống trở về thì sau này sẽ được tôi trọng dụng, còn không may bị bắn chết thì do số cậu xui thôi”
Phong Bách trong lòng có phần rung sợ nhưng vẫn bình tĩnh mà cầm lấy con dao, hắn từ khi bắt đầu sẽ biết có một ngày này, nhưng mà trực tiếp cầm lấy vũ khí nguy hiểm như vậy là lần đầu tiên
“Được rồi, ra ngoài đi, sau khi tan làm liền theo tôi”
Phong Bách nhanh chóng lui ra ngoài, tay vẫn mân mê con dao mà Tôn Thanh đưa cho mình, hắn cũng thắc mắc tại sao là dao mà không phải là súng nhưng hắn cungc biết rõ hắn vẫn chưa được Tôn Thanh tin tưởng làm sao y có thể cho hắn một khẩu súng được
Tối hôm đó, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Giang Hà Vũ đậu xe trước toà nhà công ty đợi Tôn Thanh xuống, Tôn Thanh đúng giờ liền xuất hiện, bên cạnh là Phong Bách
Giang Hà Vũ nở một nụ cười thú vị, xem thử đêm nay một alpha trội sẽ làm như thế nào đây, liệu có thể sống xót hay không, nếu hắn chết đi thì anh sẽ phải tìm thêm trợ lý mới cho Tôn Thanh rồi
Trên suốt đường đi Tôn Thanh đều không nói một lời nào, y nhìn ra bên ngoài kính xe, thành phố này về đêm trong yên bình vậy sao, suốt bao nhiêu năm qua y chưa từng thấy nó yên bình hay vốn dĩ cuộc sống của y chưa từng nghĩ đến sự yên bình
Vị trí mà y đang ngồi là vị trí mà những kẻ khác luôn thèm khát, chỉ có điều y lại thông minh hơn chúng, thành công được lão đại đời trước truyền lại chức vị, nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy, y cùng Giang Hà Vũ cả hai người âm thầm tính kế, khiến cho lão đại đời trước không thể nào truyền lại vị trí cho bất cứ ai khác ngoài y, đương nhiên chuyện này sẽ gây bất bình cho những kẻ còn lại nhưng suy cho cùng kẻ nào thông minh nhất sẽ là kẻ chiến thắng
Hôm nay cũng đã đến lúc xử lí hết những kẻ không biết điều trong bang rồi, giữ lại bọn chúng đến ngày hôm nay đã là quá nhân nghĩa rồi
Tui vừa ra mắt một bộ mới với tên là Choice Of Love, mong rằng mn sẽ ủng hộ ạ, nhớ vote cho tui cho tui có động lực viết truyện
“Nhưng mà ở chung với một alpha trội như vậy cũng không phải là tốt, lát nữa em trở lại bệnh viện lấy thuốc mang đến cho anh”
Tôn Thanh gật đâu, Giang Hà Vũ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Tôn Thanh
“Sao vậy”
“Không có gì, chỉ là gần đây hơi nhiều rắc rối, cậu lại không thể xử lí cho nên tôi có chút đau đầu thôi”
“Nếu không làm được thì cứ để đó, tôi sẽ giải quyết, còn cảm thấy quá phiền phức thì một súng giết chết như vậy sẽ nhanh hơn, đỡ phiền”
Giang Hà Văn bên cạnh cảm thấy nhân sinh vô thường quá, cũng may hắn chưa làm gì phật lòng Tôn Thanh nếu không thật sự sẽ không toàn mạng nữa rồi
“Gần đây có lô hàng cần kiểm tra nhưng bên chúng ta không có lấy một người biết nhiều về những thứ đó không thể xem được có phải hàng chất lượng hay không”
Giang Hà Vũ xoa xoa mi tâm, Tôn Thanh chỉ bình thản rồi nở một nụ cười nhìn Giang Hà Văn
“Em trai cậu để làm gì, cậu ta học nhiều năm như vậy chỉ làm mỗi bác sĩ không quả thật rất phí tài năng”
Giang Hà Văn mở to mắt, cậu nghe nhầm có đúng không, chắn chắn là vậy, cậu nghe nhầm rồi, sao đột nhiên cậu lại bị lôi vào những chuyện này cơ chứ
Giang Hà Vũ nhìn Giang Hà Văn, lời Tôn Thanh nói không sai, sao anh lại quên mất bên cạnh mình có một đứa em trai rất được việc sao, mặc kệ Giang Hà Văn chống cự, Giang Hà Vũ liền lôi người đi mất
Tôn Thành cười nhìn anh em bọn họ, cảm thấy có anh em cũng tốt, tiếc rằng y không có anh em, cũng không có gia đình, là trẻ mồ côi được bán đi khắp nơi, trải qua nhiều chuyện sau đó được lão đại nhận nuôi, lão đại chết y liền lên thay thế chức vụ nhưng cho đến tận bây giờ y chưa từng có một gia đình đúng nghĩa, cũng không có bất cứ người thân nào cả
Phong Bách mua rất nhiều đồ ăn mang về, khi trở về hắn đã không thấy y đầu chỉ là trong nhà nồng nặc mùi thuốc lá hơn, hắn không phải ghét thuốc lá nhưng mùi nồng như vậy đủ biết Tôn Thanh hút nhiều đến mức nào
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn nhanh chóng bỏ mọi thứ vào tủ lạnh, chuẩn bị cơm sau đó gọi Tôn Thanh ra ngoài ăn
Tôn Thanh bước ra khỏi phòng với một tâm trạng không tốt, cũng mặc lệ pheromone của bản thân đang thoát ra ngoài không ngừng, Phong Bách cố gắng bình tĩnh bản thân không bị cuống vào bản năng của mình
Nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, có lẽ đây là lần đầu tin trong ngôi nhà này có được một bàn đồ ăn đúng nghĩa, tâm trạng của Tôn Thanh vì vậy cũng tốt hơn một chút
“Tôi không biết Tôn tổng khẩu vị như thế nào nên đều dựa theo thường ngày tôi nấu mà nấu theo, nếu không vừa miệng Tôn tổng có thể nói”
“Đừng cứ mở miệng ra gọi tôi là Tôn tổng, nơi này là nhà không phải nơi làm việc, tôi lớn tuổi hơn cậu cậu có thể xưng tôi cậu với tôi”
Tôn Thanh ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu dùng cơm, tay nghề nấu nướng của Phong Bách cũng khá ổn, y không thấy khó ăn ở điểm nào, chỉ là hơi buồn cười khi thấy một alpha biết nấu ăn thôi
Phong Bách luôn quan sát Tôn Thanh, hắn sợ rằng bản thân sẽ khiến Tôn Thanh không hài lòng, nhưng suốt một bữa ăn y không hề thể hiện bất cứ thái độ nào cả, ăn xong liền trở lại phòng của mình, Phong Bách thì dọn dẹp mọi thứ trên bàn ăn, đây là lần đầu tiên có người cùng hắn dùng cơm suốt nhưng năm qua luôn trãi qua bữa ăn một mình
Ngày hôm sau, vẫn như mọi ngày buổi sáng Phong Bách chuẩn bị hợp đồng bản kế hoạch cho Tôn Thanh xem xét, Tôn Thanh cả ngày hôm nay đều không nhìn đến một chữ nào, y đang bận suy nghĩ chuyện đêm nay
Giang Hà Vũ gọi điện đến thông báo mọi thứ đã sẵn sàng cho cuộc họp đêm nay
“Sắp xếp xong tất cả rồi, đêm nay chúng ta có thể hành động”
“Tốt lắm, đợi suốt bao lâu nay rốt cuộc cũng có ngày hôm nay, nhưng cũng phải phòng bị cẩn thận, đám người kia chắc chắn sẽ không đơn giản để chúng ta đạt ý nguyện đâu”
Giang Hà Vũ xoay xoay khẩu súng trên tay
“Có ý định mang alpha kia theo hay không, dù gì sau này cũng đi theo cậu”
Tôn Thanh suy nghĩ một lúc sau đó đáp lời
“Đương nhiên, phải mang theo chứ, ở đó nhiều alpha như vậy, mang một alpha trội đến uy hiếp bọn họ cũng vui đấy”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Hà Vũ bên đầu dây bên kia cười lớn, chỉ có Tôn Thanh mới dám làm những điều này, khiêu khích đám người trong bang sợ đến chết khiếp mất
Sau khi ngắt máy với Giang Hà Vũ, Tôn Thanh cho gọi Phong Bách vào bên trong phòng
“Tôn tổng gọi tôi”
Tôn Thanh không nói gì, chỉ đặt xuống bên cạnh Phong Bách một con dao
“Tối nay đi theo tôi, nếu cậu còn sống trở về thì sau này sẽ được tôi trọng dụng, còn không may bị bắn chết thì do số cậu xui thôi”
Phong Bách trong lòng có phần rung sợ nhưng vẫn bình tĩnh mà cầm lấy con dao, hắn từ khi bắt đầu sẽ biết có một ngày này, nhưng mà trực tiếp cầm lấy vũ khí nguy hiểm như vậy là lần đầu tiên
“Được rồi, ra ngoài đi, sau khi tan làm liền theo tôi”
Phong Bách nhanh chóng lui ra ngoài, tay vẫn mân mê con dao mà Tôn Thanh đưa cho mình, hắn cũng thắc mắc tại sao là dao mà không phải là súng nhưng hắn cungc biết rõ hắn vẫn chưa được Tôn Thanh tin tưởng làm sao y có thể cho hắn một khẩu súng được
Tối hôm đó, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Giang Hà Vũ đậu xe trước toà nhà công ty đợi Tôn Thanh xuống, Tôn Thanh đúng giờ liền xuất hiện, bên cạnh là Phong Bách
Giang Hà Vũ nở một nụ cười thú vị, xem thử đêm nay một alpha trội sẽ làm như thế nào đây, liệu có thể sống xót hay không, nếu hắn chết đi thì anh sẽ phải tìm thêm trợ lý mới cho Tôn Thanh rồi
Trên suốt đường đi Tôn Thanh đều không nói một lời nào, y nhìn ra bên ngoài kính xe, thành phố này về đêm trong yên bình vậy sao, suốt bao nhiêu năm qua y chưa từng thấy nó yên bình hay vốn dĩ cuộc sống của y chưa từng nghĩ đến sự yên bình
Vị trí mà y đang ngồi là vị trí mà những kẻ khác luôn thèm khát, chỉ có điều y lại thông minh hơn chúng, thành công được lão đại đời trước truyền lại chức vị, nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy, y cùng Giang Hà Vũ cả hai người âm thầm tính kế, khiến cho lão đại đời trước không thể nào truyền lại vị trí cho bất cứ ai khác ngoài y, đương nhiên chuyện này sẽ gây bất bình cho những kẻ còn lại nhưng suy cho cùng kẻ nào thông minh nhất sẽ là kẻ chiến thắng
Hôm nay cũng đã đến lúc xử lí hết những kẻ không biết điều trong bang rồi, giữ lại bọn chúng đến ngày hôm nay đã là quá nhân nghĩa rồi
Tui vừa ra mắt một bộ mới với tên là Choice Of Love, mong rằng mn sẽ ủng hộ ạ, nhớ vote cho tui cho tui có động lực viết truyện
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro