Chương 18
Tử Thanh Du
2024-08-31 15:31:27
Lời vừa nói ra, Ngôn Băng Nhi sững sờ như Từ Hải, hai từ rất quan trọng —— “ PHU NH N”. Ánh mắt cô ta quét qua Trình Vũ quét lại trên mặt Lục Vân Cảnh, đột nhiên có một dự cảm bất hảo.
Cô ta biết Lục Vân Cảnh có vợ, chỉ là cô ấy rất điệu thấp, chưa bao giờ công khai xuất hiện với Lục Vân Cảnh, bởi vì trước nay chưa từng gặp qua, cho nên qua thời gian dài cô ta tự động xem nhẹ.
Nếu nói người trước mắt là Lục phu nhân, như vậy …
Lục Vân Cảnh tiếp tục nói, mỗi một chữ đều như kết một tầng sương:
“Là ai cho cô lá gan xem mình trở thành nữ nhân của tôi?”
Cảm giác áp bách quá mạnh, Ngôn Băng Nhi theo bản năng lui về phía sau vài bước.
Mà đứng sau Lục Vân Cảnh là trợ lý Kim Lê Dương cũng phi thường đúng lúc nói:
“ Phu nhân, tiên sinh cùng Ngôn tiểu thư có hợp đồng, tiên sinh cho tài nguyên, còn Ngôn tiểu thư cùng tiên sinh đi xã giao, đây là giao dịch bình thường. Không ngờ Ngôn tiểu thư không tự hiểu lấy, tự xem mình trở thành nữ nhân của tiên sinh rồi tới tìm phu nhân gây phiền toái, phu nhân chớ hiểu lầm, cũng không cần cùng cô ấy chấp nhặt.”
Trình Vũ: “……”
Trình Vũ cũng không ngờ sự tình sẽ phát triển như vậy, nguyên bản cô còn cho rằng Lục Vân Cảnh sẽ thiên vị Ngôn Băng Nhi, hơn nữa Kim Lê Dương dám đứng trước công chúng nói như vậy khẳng định là được Lục Vân Cảnh đồng ý, lời trực tiếp như vậy là hoàn toàn không cho Ngôn Băng Nhi chút mặt mũi.
Trình Vũ ngẩng đầu nhìn Lục Vân Cảnh một cái, thấy hắn cũng không nhìn cô, tuy nhiên sắc mặt vẫn âm trầm, cằm căng cứng, có thể nhìn ra tâm tình hắn không tốt lắm.
Vốn dĩ sự trầm mặc của Lục Vân Cảnh đã làm người khác không tiện tiếp cận, hiện giờ hắn lại lạnh mặt càng bức người thêm, người chung quanh xem náo nhiệt cũng không dám đến gần quá, thậm chí có người nhát gan không ho hen một chút.
Trong sự an tĩnh đến hít thở không thông này chỉ nghe tiếng Lục Vân Cảnh phân phó:
“Giúp phu nhân.”
Lão bản phân phó Kim Lê Dương tự nhiên ngoan ngoãn tuân thủ, lập tức liền bưng một ly champagne lại, không chút khách khí hắt trên mặt Ngôn Băng Nhi, Ngôn Băng Nhi hôm nay hóa trang đậm, bị hắt champagne càng thêm có vẻ chật vật.
Ngôn Băng Nhi sớm đã không còn sự cao ngạo vừa rồi, lúc này cô ta mới ý thức được nguy hiểm, vốn tưởng rằng Lục Vân Cảnh đã mấy năm dẫn cô ta xuất nhập, đó là đồng ý sự tồn tại rồi, dù hắn luôn luôn lạnh như băng, nhưng cũng không đối xử với nữ nhân khác như vậy, huống chi trước kia cô ta cũng giáo huấn không ít kẻ không biết tự lượng sức mình muốn ôm đùi hắn, cũng không thấy hắn nói gì, cho nên cô ta luôn cảm thấy trong lòng Lục Vân Cảnh cô ta không giống người thường.
Lại không ngờ rằng……
Nguyên lai hắn đối với cô ta chỉ là quan hệ ích lợi.
Ngôn Băng Nhi cũng không ngốc, lập tức ý thức được tính nghiêm trọng, cũng bất chấp sự chật vật bị những người khác chê cười, cô ta không chút nghĩ ngợi vội vàng nói:
“Lục…… Lục phu nhân, tôi có mắt không thấy Thái Sơn, phu nhân đại nhân xin đừng trách tiểu nhân.”
Trình Vũ đến bây giờ vẫn còn trong mộng, cho nên đối với thái độ đột nhiên xoay chuyển của Ngôn Băng Nhi cô cũng không biết nên trả lời thế nào.
Nhưng mà Lục Vân Cảnh lại nói thêm:
“Đem cô ta kéo ra bên ngoài, hết thảy hợp đồng đều hủy bỏ, đem tiền vi phạm hợp đồng bồi thường cho cô ta, sau đó……” Hắn lạnh lùng không chút cảm tình:
“Toàn diện phong sát.”
Ngôn Băng Nhi hết hồn, ngây người một lúc lâu mới tìm được tiếng nói:
“Lục tiên sinh, Lục tiên sinh tôi biết sai rồi!”
Lục Vân Cảnh không nói gì, hai vệ sĩ phía sau đi lên phía trước, không chút khách khí túm Ngôn Băng Nhi đưa ra ngoài cửa, xem như thay câu trả lời.
Ngôn Băng Nhi bị kéo ra ngoài một lúc Lục Vân Cảnh lại bảo Kim Lê Dương:
“ Đưa phu nhân xuống thay quần áo.”
Trình Vũ bị Kim Lê Dương đưa tới lầu trên thay đồ còn ngây ngốc, nguyên bản cô còn lo sẽ đắc tội với Lục Vân Cảnh, nguyên bản còn tưởng rằng Lục Vân Cảnh sẽ thiên vị Ngôn Băng Nhi, lại không nghĩ rằng……
Lầu hai có một căn gác mái, thiết kế cho người ta nghỉ ngơi, bên trong có bàn ghế đầy đủ hết, còn có cái gương to. Kim Lê Dương đem Trình Vũ vào sau đó không lâu lại đưa vào một đám người, mỗi người họ đều cầm trên tay một bộ lễ phục.
Kim Lê Dương nói: “Bởi vì đột ngột cho nên lễ phục không đầy đủ, mấy thứ này cũng tạm thời cho người lấy lại đây, phu nhân ngài xem mình thích bộ nào.”
Thuộc hạ Lục Vân Cảnh có hiệu suất làm việc thật là mau, mới chẳng bao lâu liền mang tới nhiều bộ lễ phục như vậy.
Trình Vũ tùy tiện chọn một bộ thay, lúc sau lại có chuyên viên trang điểm tiến vào giúp cô bổ trang, xong xuôi chuyên viên trang điểm đưa cô tới trước gương để nhìn xem có vừa lòng không.
Cô ta biết Lục Vân Cảnh có vợ, chỉ là cô ấy rất điệu thấp, chưa bao giờ công khai xuất hiện với Lục Vân Cảnh, bởi vì trước nay chưa từng gặp qua, cho nên qua thời gian dài cô ta tự động xem nhẹ.
Nếu nói người trước mắt là Lục phu nhân, như vậy …
Lục Vân Cảnh tiếp tục nói, mỗi một chữ đều như kết một tầng sương:
“Là ai cho cô lá gan xem mình trở thành nữ nhân của tôi?”
Cảm giác áp bách quá mạnh, Ngôn Băng Nhi theo bản năng lui về phía sau vài bước.
Mà đứng sau Lục Vân Cảnh là trợ lý Kim Lê Dương cũng phi thường đúng lúc nói:
“ Phu nhân, tiên sinh cùng Ngôn tiểu thư có hợp đồng, tiên sinh cho tài nguyên, còn Ngôn tiểu thư cùng tiên sinh đi xã giao, đây là giao dịch bình thường. Không ngờ Ngôn tiểu thư không tự hiểu lấy, tự xem mình trở thành nữ nhân của tiên sinh rồi tới tìm phu nhân gây phiền toái, phu nhân chớ hiểu lầm, cũng không cần cùng cô ấy chấp nhặt.”
Trình Vũ: “……”
Trình Vũ cũng không ngờ sự tình sẽ phát triển như vậy, nguyên bản cô còn cho rằng Lục Vân Cảnh sẽ thiên vị Ngôn Băng Nhi, hơn nữa Kim Lê Dương dám đứng trước công chúng nói như vậy khẳng định là được Lục Vân Cảnh đồng ý, lời trực tiếp như vậy là hoàn toàn không cho Ngôn Băng Nhi chút mặt mũi.
Trình Vũ ngẩng đầu nhìn Lục Vân Cảnh một cái, thấy hắn cũng không nhìn cô, tuy nhiên sắc mặt vẫn âm trầm, cằm căng cứng, có thể nhìn ra tâm tình hắn không tốt lắm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn dĩ sự trầm mặc của Lục Vân Cảnh đã làm người khác không tiện tiếp cận, hiện giờ hắn lại lạnh mặt càng bức người thêm, người chung quanh xem náo nhiệt cũng không dám đến gần quá, thậm chí có người nhát gan không ho hen một chút.
Trong sự an tĩnh đến hít thở không thông này chỉ nghe tiếng Lục Vân Cảnh phân phó:
“Giúp phu nhân.”
Lão bản phân phó Kim Lê Dương tự nhiên ngoan ngoãn tuân thủ, lập tức liền bưng một ly champagne lại, không chút khách khí hắt trên mặt Ngôn Băng Nhi, Ngôn Băng Nhi hôm nay hóa trang đậm, bị hắt champagne càng thêm có vẻ chật vật.
Ngôn Băng Nhi sớm đã không còn sự cao ngạo vừa rồi, lúc này cô ta mới ý thức được nguy hiểm, vốn tưởng rằng Lục Vân Cảnh đã mấy năm dẫn cô ta xuất nhập, đó là đồng ý sự tồn tại rồi, dù hắn luôn luôn lạnh như băng, nhưng cũng không đối xử với nữ nhân khác như vậy, huống chi trước kia cô ta cũng giáo huấn không ít kẻ không biết tự lượng sức mình muốn ôm đùi hắn, cũng không thấy hắn nói gì, cho nên cô ta luôn cảm thấy trong lòng Lục Vân Cảnh cô ta không giống người thường.
Lại không ngờ rằng……
Nguyên lai hắn đối với cô ta chỉ là quan hệ ích lợi.
Ngôn Băng Nhi cũng không ngốc, lập tức ý thức được tính nghiêm trọng, cũng bất chấp sự chật vật bị những người khác chê cười, cô ta không chút nghĩ ngợi vội vàng nói:
“Lục…… Lục phu nhân, tôi có mắt không thấy Thái Sơn, phu nhân đại nhân xin đừng trách tiểu nhân.”
Trình Vũ đến bây giờ vẫn còn trong mộng, cho nên đối với thái độ đột nhiên xoay chuyển của Ngôn Băng Nhi cô cũng không biết nên trả lời thế nào.
Nhưng mà Lục Vân Cảnh lại nói thêm:
“Đem cô ta kéo ra bên ngoài, hết thảy hợp đồng đều hủy bỏ, đem tiền vi phạm hợp đồng bồi thường cho cô ta, sau đó……” Hắn lạnh lùng không chút cảm tình:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Toàn diện phong sát.”
Ngôn Băng Nhi hết hồn, ngây người một lúc lâu mới tìm được tiếng nói:
“Lục tiên sinh, Lục tiên sinh tôi biết sai rồi!”
Lục Vân Cảnh không nói gì, hai vệ sĩ phía sau đi lên phía trước, không chút khách khí túm Ngôn Băng Nhi đưa ra ngoài cửa, xem như thay câu trả lời.
Ngôn Băng Nhi bị kéo ra ngoài một lúc Lục Vân Cảnh lại bảo Kim Lê Dương:
“ Đưa phu nhân xuống thay quần áo.”
Trình Vũ bị Kim Lê Dương đưa tới lầu trên thay đồ còn ngây ngốc, nguyên bản cô còn lo sẽ đắc tội với Lục Vân Cảnh, nguyên bản còn tưởng rằng Lục Vân Cảnh sẽ thiên vị Ngôn Băng Nhi, lại không nghĩ rằng……
Lầu hai có một căn gác mái, thiết kế cho người ta nghỉ ngơi, bên trong có bàn ghế đầy đủ hết, còn có cái gương to. Kim Lê Dương đem Trình Vũ vào sau đó không lâu lại đưa vào một đám người, mỗi người họ đều cầm trên tay một bộ lễ phục.
Kim Lê Dương nói: “Bởi vì đột ngột cho nên lễ phục không đầy đủ, mấy thứ này cũng tạm thời cho người lấy lại đây, phu nhân ngài xem mình thích bộ nào.”
Thuộc hạ Lục Vân Cảnh có hiệu suất làm việc thật là mau, mới chẳng bao lâu liền mang tới nhiều bộ lễ phục như vậy.
Trình Vũ tùy tiện chọn một bộ thay, lúc sau lại có chuyên viên trang điểm tiến vào giúp cô bổ trang, xong xuôi chuyên viên trang điểm đưa cô tới trước gương để nhìn xem có vừa lòng không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro