Tiên Cảnh (18+)
2024-09-22 03:29:31
……..
Bên trong Chính Điện hoàng cung Đỉnh Quốc, một bảo toạ lớn màu vàng kim được chạm khắc tinh xảo hình thù một con rồng vàng uốn lượn đầy uy nghi. Đang toạ vị trên đó có một nam tử trẻ tuổi có diện mục anh tuấn, đôi mắt đầy vẻ lười biếng nhìn xuống một người có diện mục già nua cúi đầu chắp tay đứng phía dưới.
“Vậy theo như ngươi nói, tiểu tử đó thực sự đang có tu vi Trúc Cơ viên mãn?” Nam tử nằm trên bảo toạ ngáp dài một hơi hờ hững hỏi.
“Bẩm thái tử, đích thực là như vậy, tiểu tử đó thực sự đã có thể tu luyện. Chính lão phu đã tự tay cản một chiêu của hắn để cứu khuyển tử, ta cảm nhận được khí tức của hắn đích thị là Trúc Cơ viên mãn.” Đỉnh Diệt cung kính chắp tay hướng về phía bảo toạ hồi đáp:
“Hừ, chỉ một chút nữa thôi lão phu đã có thể tóm gọn được hắn, có điều do ta không lường trước được thủ đoạn bẩn thỉu của hắn nên đã để lọt lưới. Mong thái tử trách phạt.” Đỉnh Diệt vừa nói trong lòng vừa tức giận.
“Chuyện này bổn thái tử không trách ngươi, ta chỉ cảm thấy bất ngờ về việc tên tiểu tử đó lại có linh căn để tu luyện mà lại còn có thủ đoạn giữ mạng như vậy, có thể là đã có cao nhân nào trợ giúp rồi đây.”
Đỉnh Phạt vừa nhấp một ngụm trà vừa nói:
“Chuyện này ngươi cứ yên tâm, động đến Đỉnh Quốc không phải chuyện trẻ con, Lý Phong Quốc sẽ phải cho Đỉnh Quốc và phụ tử ngươi một lời giải thích chính đáng.” Đến đây Đỉnh Phạt ngừng lại một nhịp rồi nói tiếp:
“Chỉ có điều cả ngươi và ta đều nên hiểu, bệ hạ lúc này đang bế quan để đột phá cảnh giới đó, mọi sự lúc này hành động đều phải thật trận trọng. Một khi bệ hạ thành công, đối với Đỉnh Quốc chúng ta còn có điều gì là không thể đây?” Đỉnh Phạt híp mắt nói, khoé miệng nhếch lên cười gằn.
“Còn về phần tên tiểu tử kia, có linh căn tu luyện thì sao? Cũng chỉ là một con chột nhắt Trúc Cơ, chúng ta muốn trừ lúc nào thì trừ.”
"Mong phong tỏa tin tức, chuyện xảy ra ngày hôm nay tuyệt đối không được truyền ra ngoài, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Đỉnh Quốc."
Đỉnh Diệt cúi người:
“Lão phu đã hiểu.”
Đỉnh Phạt rút một viên đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra phất tay ném về phía Đại trưởng lão đang đứng phía dưới.
“Mang về cho cho tên khuyển tử nhà ngươi sử dụng, kêu hắn tu luyện cho đàng hoàng đi. Thật là làm mất mặt Đỉnh Quốc.”
Đỉnh Diệt nhanh chóng thu lấy viên đan dược, tiếp tục cúi đầu chắp tay:
“Đa tạ thái tử điện hạ hậu ái, Lão phu xin cáo lui.”
Thân ảnh lão ta vội vàng xé rách hư không rời khỏi Chính Điện.
“Hừm, Lý Vương à, cũng thú vị!” Đỉnh Phạt nhếch môi uống một ngụm trà, đôi mắt lười biếng khép hờ lại.
……………….
Vạn Hoa Tông,
Vạn Hoa Tông toạ trấn tại Vạn Hoa Sơn thuộc Bắc Linh Đại Lục. Đây là một thế lực được toạ trấn bởi một nữ tông chủ tu vi Đại Thừa sơ kỳ nên hiển nhiên cũng trở thành một thế lực có máu mặt tại Bắc Linh Đại Lục.
Nhưng đó chưa phải là điều duy nhất khiến môn phái này được tôn trọng như vậy, lý do quan trọng hơn chính là bởi vì Vạn Hoa Tông chỉ thu nhận nữ đệ tử, đáng nói hơn nữa mỗi người ở đây đều có thể nói là đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến bao nam nhân tu sĩ trong toàn thiên hạ mê mẩn không ngớt, đã có rất nhiều đại gia tộc, đại thế lực hằng năm đem sính lễ kéo đến hỏi cưới nữ đệ tử ở đây.
Vạn Hoa Tông cũng không có luật nghiêm cấm nữ đệ tử nội môn đi xuất giá, kể cả có xuất giá thì vẫn được công nhận là đệ tử của Vạn Hoa Tông.
Nhờ vào chính sách này mà uy thế của Vạn Hoa Tông mới thuộc vào hàng đầu bởi vì tất cả đều thừa hiểu rằng sau lưng Vạn Hoa Tông đang có vô số thế lực chống lưng, không ai dám tuỳ tiện chọc vào bông hồng có gai này.
……………
Bên trong một đình viện giữa mặt hồ, một bóng dáng nữ tử đang ngồi nhìn ngắm phong cảnh.
Nàng đẹp, phải nói là nàng rất đẹp. Ngũ quan tinh xảo, nước da trắng hồng, mái tóc đen tuyền óng mượt trải dài chạm đến bờ mông đày đặn, thân hình cân đối uyển chuyển, môi không son tự đỏ, má không phấn trắng hồng, đôi mắt hút hồn đen láy trong veo như sương mai.
Chỉ là có thể thấy đôi mắt nàng đang chứa đựng một nỗi buồn miên man, khó tả. Rằng bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ này đều sẵn sàng đổ máu để cướp đi nỗi buồn kia của nàng.
"Tại sao sư phụ và Tông chủ lại nỡ làm vậy với ta?" Nàng mở miệng tự than vãn.
Không gian đang yên tĩnh thì bất chợt.
TÙMMMMMMMM!
Một thân ảnh từ trên trời rơi thẳng xuống mặt hồ yên ả khiến nàng giật mình đưa mắt theo.
“Hả! Một nam nhân, nhưng sao ở đây lại có nam nhân được?” Nàng có thể dễ dàng nhận ra thân ảnh vừa rơi xuống trước mặt là một nam tử, hơn nữa hắn còn đang bất tỉnh nhân sự do chi chít vết thương trên người hắn gây ra.
Nhận thấy nam nhân kia đang dần chìm xuống dưới mặt hồ. Với bản tính lương thiện vốn có, nàng liền đạp không bay đến cứu vớt hắn lên trên đình viện. Đặt hắn nằm ra đất, nàng tò mò ngắm nghía hắn.
"Tên này bị thương không hề nhẹ nha, có vẻ là vừa trải qua một cuộc chiến sinh tử khốc liệt!"
Trông tình trạng của Lý Vương lúc này thê thảm không thể tả nổi, toàn thân nồng nặc mùi máu tanh, xương cốt nát bấy, hơi thở hắn yếu ớt đến đang thương, quần áo rách nát để lộ ra từng múi cơ săn chắc, chỉ có điều nàng tự có thể nhận ra rằng với thương thế như vậy thì tên này khó có thể giữ được mạng sống, với khả năng của nàng hiện tại cũng không đủ để cứu cái mạng này của hắn.
Nàng đưa mắt quan sát toàn thân thể hắn, bất chợt ánh mắt dừng tại một vị trí. Chỉ thấy gò má nàng đỏ bừng lên cắn cắn môi khẽ gắt lên một tiếng.
"Phì! Tên biến thái."
Hóa ra mặc dù đang bất tỉnh nhân sự không biết trời đất gì nhưng phía dưới đũng quần hắn lại nổi lên một cộm to đùng, điều này làm cho nữ nhân bên cạnh hắn xấu hổ không ngớt.
Chợt! Ánh mắt nữ nhân trở nên đăm chiêu như đang suy nghĩ gì đó. Nàng cắn chặt môi, gò má nóng bừng lên.
"Sư phụ, người đã quyết định đối xử như vậy với ta, ta cũng sẽ không khách khí nữa!" Nàng hướng đôi mắt đẹp long lanh về phía Lý Vương.
"Hừ, dù sao số phận của ngươi cũng đã tận, đây là việc ngươi có thể giúp ta, coi như là một giấc mộng đẹp của ngươi trước khi chết."
Nói đến đây, nàng lại cắn nhẹ đôi môi đỏ rực một lần nữa, từ từ cởi bộ cung trang màu hồng thắm trên người xuống. Từng tấc da thịt trắng ngần lộ ra, đôi gò bồng đảo ngoại cỡ với hai hạt ngọc nhỏ nhắn hồng hào ở trên như đang tô điểm cho vẻ đẹp mê hồn của nàng. Sau khi thoát khỏi lớp cung trang, toàn thân nàng giờ đây chỉ còn lại một lớp nội khố mỏng manh che đậy đi vùng cấm đó. Nàng tiến lại gần thân hình Lý Vương, nhẹ nhàng kéo lớp quần của hắn xuống.
Như được giải thoát khỏi xiềng xích, dương vật hắn ngạo nghễ chổng thẳng về phía mặt của nữ nhân. Trong thoáng chốc hơi thở của nàng trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết.
"T......to....to như vậy?" Tâm hồn trinh nữ loại nhịp khi lần đầu được tận mắt nhìn thấy dương vật nam nhân trước mặt, lại còn là một cái dương vật có phần ngoại cỡ, nàng ước tính nó phải to gần gằng của loài ngựa.
Bàn tay nàng run rẩy cầm lấy nó, lại nhìn về phía nội khố của mình, cảm nhận được lúc này từ nơi u cốc bên trong đã có một dòng nước ấm từ từ chảy ra ngoài thấm ướt một cùng trên nội khố của nàng. Nhẹ nhàng cởi nốt nội khố đang ướt đẫm xuống, u cốc nàng hiện ra, chạy dọc bên ngoài cửa u cốc là hai mép thịt hồng hào khép hờ lại che đậy một khe nhỏ xíu ở trung tâm, phía trên khe suối thần bí đó là một hạt nhỏ như hạt đậu đang có phần hơi ửng đỏ lên, phía bên trên u cốc nàng nhẹ nhàng điểm một vùng cỏ mềm mại càng tô thêm vẻ huyền bí của nó. Có thể nói đây là tạo hóa tuyệt đẹp nhất trên thế gian này mà hàng vạn hàng ngàn nam nhân trong thiên hạ sẵn sàng đổ máu để được chiêm ngưỡng nó.
Mà hiện tại nó lại sắp thuộc về một tên nam nhân có vẻ ngoài trông thấp kém chẳng khác gì một tên ăn mày.
Nàng ngồi xổm lên người Lý Vương, một tay chống lên bụng hắn, một tay cầm lấy dương vật ngoại cỡ nóng hổi kia hướng thẳng về phía âm đạo của nàng.
"To như vậy không biết có vào nổi không?" Nói đến đây nàng cắn chặt răng ngồi từ từ xuống.
"Ư......nó to quá..." Dương vật Lý Vương từ từ tiến vào âm đạo của nàng, kích thước ngoại cỡ của nó làm nàng rên rỉ lên một tiếng, cuối cùng nàng lấy hết can đảm đang có ngồi phịch xuống.
"Aaa.............đau....!" Máu đào chảy ra, khóe mắt của nàng rỉ ra một giọt nước mắt, lần đầu mất đi trinh nguyên khiến nàng đau đớn.
Dừng lại một khoảng chờ cơn đau vơi bớt, nàng bắt đầu nhấp nhẹ nhàng trên bụng hắn từng nhịp, dương vật của hắn từ từ ra vào nơi cửa mình nàng. Khi đã quen dần với nhịp độ, như có cảm giác gì đó thôi thúc, nàng bắt đầu tăng tốc độ lên xuống.
"Ưm..m.... sướng.......thì ra việc này sướng như vậy!." Nhịp độ tăng lên, nàng không nhịn được rên rỉ lên thành tiếng. Từng đợt nhấp càng trở nên mạnh bao hơn, cơn nhục dục đã hoàn toàn xâm chiếm lấy tâm hồn của nàng.
Phạch.......Phạch.......Phạch....!
"Ư.......ư.......ưmm......sướng......sướng quá........ư..mm" Lúc này khi đầu óc quay cuồng chìm trong nhục dục, nàng không bận để ý đến mọi thứ đang diễn ra xung quanh. Đột nhiên đan điền của Lý Vương xoay tròn, điên cuồng tự động hấp thụ linh khí xung quanh dung nạp vào cơ thể, từng vết thương của hắn đang lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy được hồi phục lại.
Chừng được 5 phút sau, từ từ mở mắt ra, hắn trợn mắt há hốc mồm không tin vào cảnh tượng đang xảy ra trước mặt hắn. Nói đúng hơn thì là...........trên người hắn.
"Cái.....cái gì....thế này?"
Đang trong cơn sướng mê man đột nhiên nghe thấy tiếng nói vang lên từ bên dưới. Nữ nhân giật mình, cơn xấu hổ dâng trào không biết phải nói ra sao, hô hấp dồn dập hơn bao giờ hết. Mặt nàng đỏ bừng lên, khí tức Nguyên Anh trung kỳ tỏa ra, bàn tay nàng vung lên tụ lực muốn một chưởng giết chết tên này.
Lý Vương giật nảy mình hình dung ra tình huống, rất nhanh hắn lập tức phản xạ lại chuyển động thân dưới đâm thẳng lên trên vào âm đạo của nữ nhân.
"Ưm...m..... ngươi...... khốn kiếp......aa..a." Bị "tập kích" bất ngờ không kịp trở ta, nàng chỉ kịp rên lên, toàn thân mềm nhũn ra mất sức chiến đấu. Nhận thấy tình huống đang có lợi đối với mình, Lý Vương dùng sức bật dậy đè nàng xuống, dương vật nhấp liên tục vào âm đạo ướt át của nàng.
Nữ nhân lúc này chỉ biết bất lực chịu trận, trợn mắt há mồm thở vì sướng.
Phạch...........phạch..........phạch........ Lý Vương điên cuồng nhấp từng đợt mạnh như cối giã gạo vào âm đạo của nàng, bất chợt hắn lại dùng lực ôm eo nàng bế lên xoay ngược chổng bờ mông ngoại cỡ cong vút về phía dương vật hắn. Chẳng nói chẳng rằng, hắn lại đâm 1 nhát lút cán, theo sau đó là hàng chục cú nhấp điên cuồng ra vào nơi u cốc chật hẹp.
ÓTTTTT: "Ư.....hờ,......hờ.....ngươi......ngươi.....hờ.....hờ.....". Nàng lúc này toàn thân vô lực chỉ có thể há mồm ngẩng mặt lên thở dốc.
CHÁTTTT! Bàn tay hắn đánh mạnh lên bờ mông ngoại cỡ của nàng làm xuất hiện từng đợt sóng.
"Tính giết ta này"
CHÁTTTT!
"Đã cưỡng dâm ta còn muốn giết ta này." Mỗi một câu nói của hắn đều kèm theo một phát đánh mạnh vào bờ mông trắng hồng kia.
"Á.....á....á....giết người......tên.....khốn...... nhà,..... ngươi giết ta rồi.......á......á". Lúc này như không thể chịu được nữa, cơ thể nàng giật giật hét toáng lên. Từng dòng nước ấm nóng từ trong âm đạo ồ ạt bắn ra ngoài như mưa, đôi mắt trợn trắng lên thở dốc liên tục.
Lý Vương lúc này cũng không thể nhịn được nữa, hắn gầm lên một tiếng.
"Kh......Không....đừng bắn vào trong". Nữ nhân vẻ mặt hoảng hốt hét toáng lên tính đẩy hắn ra nhưng lại bị hắn giữ chặt lại, từng dòng sinh lực ấm nóng từ dượng vật hắn phóng thẳng vào âm đạo nàng.
"Ưm.....m.......".
Cả hai ngã phịch ra đất nhìn nhau thở hổn hển. Chừng vài nhịp thở sau, nữ nhân bỗng bật dậy, bàn tay nàng lại tụ lực một chưởng hướng về phía tiểu huynh đệ hắn vồ tới.
"Ngươi đi chết"
Hắn mặt cắt không còn giọt máu:
"Nữ nhân điên này, cái quỷ gì?"
..........................................................................................................
Bên trong Chính Điện hoàng cung Đỉnh Quốc, một bảo toạ lớn màu vàng kim được chạm khắc tinh xảo hình thù một con rồng vàng uốn lượn đầy uy nghi. Đang toạ vị trên đó có một nam tử trẻ tuổi có diện mục anh tuấn, đôi mắt đầy vẻ lười biếng nhìn xuống một người có diện mục già nua cúi đầu chắp tay đứng phía dưới.
“Vậy theo như ngươi nói, tiểu tử đó thực sự đang có tu vi Trúc Cơ viên mãn?” Nam tử nằm trên bảo toạ ngáp dài một hơi hờ hững hỏi.
“Bẩm thái tử, đích thực là như vậy, tiểu tử đó thực sự đã có thể tu luyện. Chính lão phu đã tự tay cản một chiêu của hắn để cứu khuyển tử, ta cảm nhận được khí tức của hắn đích thị là Trúc Cơ viên mãn.” Đỉnh Diệt cung kính chắp tay hướng về phía bảo toạ hồi đáp:
“Hừ, chỉ một chút nữa thôi lão phu đã có thể tóm gọn được hắn, có điều do ta không lường trước được thủ đoạn bẩn thỉu của hắn nên đã để lọt lưới. Mong thái tử trách phạt.” Đỉnh Diệt vừa nói trong lòng vừa tức giận.
“Chuyện này bổn thái tử không trách ngươi, ta chỉ cảm thấy bất ngờ về việc tên tiểu tử đó lại có linh căn để tu luyện mà lại còn có thủ đoạn giữ mạng như vậy, có thể là đã có cao nhân nào trợ giúp rồi đây.”
Đỉnh Phạt vừa nhấp một ngụm trà vừa nói:
“Chuyện này ngươi cứ yên tâm, động đến Đỉnh Quốc không phải chuyện trẻ con, Lý Phong Quốc sẽ phải cho Đỉnh Quốc và phụ tử ngươi một lời giải thích chính đáng.” Đến đây Đỉnh Phạt ngừng lại một nhịp rồi nói tiếp:
“Chỉ có điều cả ngươi và ta đều nên hiểu, bệ hạ lúc này đang bế quan để đột phá cảnh giới đó, mọi sự lúc này hành động đều phải thật trận trọng. Một khi bệ hạ thành công, đối với Đỉnh Quốc chúng ta còn có điều gì là không thể đây?” Đỉnh Phạt híp mắt nói, khoé miệng nhếch lên cười gằn.
“Còn về phần tên tiểu tử kia, có linh căn tu luyện thì sao? Cũng chỉ là một con chột nhắt Trúc Cơ, chúng ta muốn trừ lúc nào thì trừ.”
"Mong phong tỏa tin tức, chuyện xảy ra ngày hôm nay tuyệt đối không được truyền ra ngoài, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Đỉnh Quốc."
Đỉnh Diệt cúi người:
“Lão phu đã hiểu.”
Đỉnh Phạt rút một viên đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra phất tay ném về phía Đại trưởng lão đang đứng phía dưới.
“Mang về cho cho tên khuyển tử nhà ngươi sử dụng, kêu hắn tu luyện cho đàng hoàng đi. Thật là làm mất mặt Đỉnh Quốc.”
Đỉnh Diệt nhanh chóng thu lấy viên đan dược, tiếp tục cúi đầu chắp tay:
“Đa tạ thái tử điện hạ hậu ái, Lão phu xin cáo lui.”
Thân ảnh lão ta vội vàng xé rách hư không rời khỏi Chính Điện.
“Hừm, Lý Vương à, cũng thú vị!” Đỉnh Phạt nhếch môi uống một ngụm trà, đôi mắt lười biếng khép hờ lại.
……………….
Vạn Hoa Tông,
Vạn Hoa Tông toạ trấn tại Vạn Hoa Sơn thuộc Bắc Linh Đại Lục. Đây là một thế lực được toạ trấn bởi một nữ tông chủ tu vi Đại Thừa sơ kỳ nên hiển nhiên cũng trở thành một thế lực có máu mặt tại Bắc Linh Đại Lục.
Nhưng đó chưa phải là điều duy nhất khiến môn phái này được tôn trọng như vậy, lý do quan trọng hơn chính là bởi vì Vạn Hoa Tông chỉ thu nhận nữ đệ tử, đáng nói hơn nữa mỗi người ở đây đều có thể nói là đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến bao nam nhân tu sĩ trong toàn thiên hạ mê mẩn không ngớt, đã có rất nhiều đại gia tộc, đại thế lực hằng năm đem sính lễ kéo đến hỏi cưới nữ đệ tử ở đây.
Vạn Hoa Tông cũng không có luật nghiêm cấm nữ đệ tử nội môn đi xuất giá, kể cả có xuất giá thì vẫn được công nhận là đệ tử của Vạn Hoa Tông.
Nhờ vào chính sách này mà uy thế của Vạn Hoa Tông mới thuộc vào hàng đầu bởi vì tất cả đều thừa hiểu rằng sau lưng Vạn Hoa Tông đang có vô số thế lực chống lưng, không ai dám tuỳ tiện chọc vào bông hồng có gai này.
……………
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên trong một đình viện giữa mặt hồ, một bóng dáng nữ tử đang ngồi nhìn ngắm phong cảnh.
Nàng đẹp, phải nói là nàng rất đẹp. Ngũ quan tinh xảo, nước da trắng hồng, mái tóc đen tuyền óng mượt trải dài chạm đến bờ mông đày đặn, thân hình cân đối uyển chuyển, môi không son tự đỏ, má không phấn trắng hồng, đôi mắt hút hồn đen láy trong veo như sương mai.
Chỉ là có thể thấy đôi mắt nàng đang chứa đựng một nỗi buồn miên man, khó tả. Rằng bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ này đều sẵn sàng đổ máu để cướp đi nỗi buồn kia của nàng.
"Tại sao sư phụ và Tông chủ lại nỡ làm vậy với ta?" Nàng mở miệng tự than vãn.
Không gian đang yên tĩnh thì bất chợt.
TÙMMMMMMMM!
Một thân ảnh từ trên trời rơi thẳng xuống mặt hồ yên ả khiến nàng giật mình đưa mắt theo.
“Hả! Một nam nhân, nhưng sao ở đây lại có nam nhân được?” Nàng có thể dễ dàng nhận ra thân ảnh vừa rơi xuống trước mặt là một nam tử, hơn nữa hắn còn đang bất tỉnh nhân sự do chi chít vết thương trên người hắn gây ra.
Nhận thấy nam nhân kia đang dần chìm xuống dưới mặt hồ. Với bản tính lương thiện vốn có, nàng liền đạp không bay đến cứu vớt hắn lên trên đình viện. Đặt hắn nằm ra đất, nàng tò mò ngắm nghía hắn.
"Tên này bị thương không hề nhẹ nha, có vẻ là vừa trải qua một cuộc chiến sinh tử khốc liệt!"
Trông tình trạng của Lý Vương lúc này thê thảm không thể tả nổi, toàn thân nồng nặc mùi máu tanh, xương cốt nát bấy, hơi thở hắn yếu ớt đến đang thương, quần áo rách nát để lộ ra từng múi cơ săn chắc, chỉ có điều nàng tự có thể nhận ra rằng với thương thế như vậy thì tên này khó có thể giữ được mạng sống, với khả năng của nàng hiện tại cũng không đủ để cứu cái mạng này của hắn.
Nàng đưa mắt quan sát toàn thân thể hắn, bất chợt ánh mắt dừng tại một vị trí. Chỉ thấy gò má nàng đỏ bừng lên cắn cắn môi khẽ gắt lên một tiếng.
"Phì! Tên biến thái."
Hóa ra mặc dù đang bất tỉnh nhân sự không biết trời đất gì nhưng phía dưới đũng quần hắn lại nổi lên một cộm to đùng, điều này làm cho nữ nhân bên cạnh hắn xấu hổ không ngớt.
Chợt! Ánh mắt nữ nhân trở nên đăm chiêu như đang suy nghĩ gì đó. Nàng cắn chặt môi, gò má nóng bừng lên.
"Sư phụ, người đã quyết định đối xử như vậy với ta, ta cũng sẽ không khách khí nữa!" Nàng hướng đôi mắt đẹp long lanh về phía Lý Vương.
"Hừ, dù sao số phận của ngươi cũng đã tận, đây là việc ngươi có thể giúp ta, coi như là một giấc mộng đẹp của ngươi trước khi chết."
Nói đến đây, nàng lại cắn nhẹ đôi môi đỏ rực một lần nữa, từ từ cởi bộ cung trang màu hồng thắm trên người xuống. Từng tấc da thịt trắng ngần lộ ra, đôi gò bồng đảo ngoại cỡ với hai hạt ngọc nhỏ nhắn hồng hào ở trên như đang tô điểm cho vẻ đẹp mê hồn của nàng. Sau khi thoát khỏi lớp cung trang, toàn thân nàng giờ đây chỉ còn lại một lớp nội khố mỏng manh che đậy đi vùng cấm đó. Nàng tiến lại gần thân hình Lý Vương, nhẹ nhàng kéo lớp quần của hắn xuống.
Như được giải thoát khỏi xiềng xích, dương vật hắn ngạo nghễ chổng thẳng về phía mặt của nữ nhân. Trong thoáng chốc hơi thở của nàng trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết.
"T......to....to như vậy?" Tâm hồn trinh nữ loại nhịp khi lần đầu được tận mắt nhìn thấy dương vật nam nhân trước mặt, lại còn là một cái dương vật có phần ngoại cỡ, nàng ước tính nó phải to gần gằng của loài ngựa.
Bàn tay nàng run rẩy cầm lấy nó, lại nhìn về phía nội khố của mình, cảm nhận được lúc này từ nơi u cốc bên trong đã có một dòng nước ấm từ từ chảy ra ngoài thấm ướt một cùng trên nội khố của nàng. Nhẹ nhàng cởi nốt nội khố đang ướt đẫm xuống, u cốc nàng hiện ra, chạy dọc bên ngoài cửa u cốc là hai mép thịt hồng hào khép hờ lại che đậy một khe nhỏ xíu ở trung tâm, phía trên khe suối thần bí đó là một hạt nhỏ như hạt đậu đang có phần hơi ửng đỏ lên, phía bên trên u cốc nàng nhẹ nhàng điểm một vùng cỏ mềm mại càng tô thêm vẻ huyền bí của nó. Có thể nói đây là tạo hóa tuyệt đẹp nhất trên thế gian này mà hàng vạn hàng ngàn nam nhân trong thiên hạ sẵn sàng đổ máu để được chiêm ngưỡng nó.
Mà hiện tại nó lại sắp thuộc về một tên nam nhân có vẻ ngoài trông thấp kém chẳng khác gì một tên ăn mày.
Nàng ngồi xổm lên người Lý Vương, một tay chống lên bụng hắn, một tay cầm lấy dương vật ngoại cỡ nóng hổi kia hướng thẳng về phía âm đạo của nàng.
"To như vậy không biết có vào nổi không?" Nói đến đây nàng cắn chặt răng ngồi từ từ xuống.
"Ư......nó to quá..." Dương vật Lý Vương từ từ tiến vào âm đạo của nàng, kích thước ngoại cỡ của nó làm nàng rên rỉ lên một tiếng, cuối cùng nàng lấy hết can đảm đang có ngồi phịch xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Aaa.............đau....!" Máu đào chảy ra, khóe mắt của nàng rỉ ra một giọt nước mắt, lần đầu mất đi trinh nguyên khiến nàng đau đớn.
Dừng lại một khoảng chờ cơn đau vơi bớt, nàng bắt đầu nhấp nhẹ nhàng trên bụng hắn từng nhịp, dương vật của hắn từ từ ra vào nơi cửa mình nàng. Khi đã quen dần với nhịp độ, như có cảm giác gì đó thôi thúc, nàng bắt đầu tăng tốc độ lên xuống.
"Ưm..m.... sướng.......thì ra việc này sướng như vậy!." Nhịp độ tăng lên, nàng không nhịn được rên rỉ lên thành tiếng. Từng đợt nhấp càng trở nên mạnh bao hơn, cơn nhục dục đã hoàn toàn xâm chiếm lấy tâm hồn của nàng.
Phạch.......Phạch.......Phạch....!
"Ư.......ư.......ưmm......sướng......sướng quá........ư..mm" Lúc này khi đầu óc quay cuồng chìm trong nhục dục, nàng không bận để ý đến mọi thứ đang diễn ra xung quanh. Đột nhiên đan điền của Lý Vương xoay tròn, điên cuồng tự động hấp thụ linh khí xung quanh dung nạp vào cơ thể, từng vết thương của hắn đang lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy được hồi phục lại.
Chừng được 5 phút sau, từ từ mở mắt ra, hắn trợn mắt há hốc mồm không tin vào cảnh tượng đang xảy ra trước mặt hắn. Nói đúng hơn thì là...........trên người hắn.
"Cái.....cái gì....thế này?"
Đang trong cơn sướng mê man đột nhiên nghe thấy tiếng nói vang lên từ bên dưới. Nữ nhân giật mình, cơn xấu hổ dâng trào không biết phải nói ra sao, hô hấp dồn dập hơn bao giờ hết. Mặt nàng đỏ bừng lên, khí tức Nguyên Anh trung kỳ tỏa ra, bàn tay nàng vung lên tụ lực muốn một chưởng giết chết tên này.
Lý Vương giật nảy mình hình dung ra tình huống, rất nhanh hắn lập tức phản xạ lại chuyển động thân dưới đâm thẳng lên trên vào âm đạo của nữ nhân.
"Ưm...m..... ngươi...... khốn kiếp......aa..a." Bị "tập kích" bất ngờ không kịp trở ta, nàng chỉ kịp rên lên, toàn thân mềm nhũn ra mất sức chiến đấu. Nhận thấy tình huống đang có lợi đối với mình, Lý Vương dùng sức bật dậy đè nàng xuống, dương vật nhấp liên tục vào âm đạo ướt át của nàng.
Nữ nhân lúc này chỉ biết bất lực chịu trận, trợn mắt há mồm thở vì sướng.
Phạch...........phạch..........phạch........ Lý Vương điên cuồng nhấp từng đợt mạnh như cối giã gạo vào âm đạo của nàng, bất chợt hắn lại dùng lực ôm eo nàng bế lên xoay ngược chổng bờ mông ngoại cỡ cong vút về phía dương vật hắn. Chẳng nói chẳng rằng, hắn lại đâm 1 nhát lút cán, theo sau đó là hàng chục cú nhấp điên cuồng ra vào nơi u cốc chật hẹp.
ÓTTTTT: "Ư.....hờ,......hờ.....ngươi......ngươi.....hờ.....hờ.....". Nàng lúc này toàn thân vô lực chỉ có thể há mồm ngẩng mặt lên thở dốc.
CHÁTTTT! Bàn tay hắn đánh mạnh lên bờ mông ngoại cỡ của nàng làm xuất hiện từng đợt sóng.
"Tính giết ta này"
CHÁTTTT!
"Đã cưỡng dâm ta còn muốn giết ta này." Mỗi một câu nói của hắn đều kèm theo một phát đánh mạnh vào bờ mông trắng hồng kia.
"Á.....á....á....giết người......tên.....khốn...... nhà,..... ngươi giết ta rồi.......á......á". Lúc này như không thể chịu được nữa, cơ thể nàng giật giật hét toáng lên. Từng dòng nước ấm nóng từ trong âm đạo ồ ạt bắn ra ngoài như mưa, đôi mắt trợn trắng lên thở dốc liên tục.
Lý Vương lúc này cũng không thể nhịn được nữa, hắn gầm lên một tiếng.
"Kh......Không....đừng bắn vào trong". Nữ nhân vẻ mặt hoảng hốt hét toáng lên tính đẩy hắn ra nhưng lại bị hắn giữ chặt lại, từng dòng sinh lực ấm nóng từ dượng vật hắn phóng thẳng vào âm đạo nàng.
"Ưm.....m.......".
Cả hai ngã phịch ra đất nhìn nhau thở hổn hển. Chừng vài nhịp thở sau, nữ nhân bỗng bật dậy, bàn tay nàng lại tụ lực một chưởng hướng về phía tiểu huynh đệ hắn vồ tới.
"Ngươi đi chết"
Hắn mặt cắt không còn giọt máu:
"Nữ nhân điên này, cái quỷ gì?"
..........................................................................................................
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro