Chương 30 - .2: Không Ai Dám Đùa Giỡn Ở Trước Mặt Anh

.1: Ưu Đãi Gì C...

Tô Tiểu Đường

2024-08-12 14:58:50

Trong văn phòng, Nam Cảnh Thâm đã quay trở về bàn làm việc lần nữa, nghe thấy tiếng bước chân, đôi mắt lạnh lùng hơi nâng lên liếc cô một cái.

Có một số người không cần làm gì, vẫn có cảm giác tồn tại mãnh liệt như vậy.

Chỉ là một ánh mắt mà thôi, Ý Ý đã không biết nên để tay chân ở đâu.

“Nam Tứ gia, tôi rửa xong rồi.”

“Ừm, rất ngoan.” Anh hơi nghiêng mặt, trong hốc mắt sâu, đôi mắt màu đen giống như được vầng thủy mặc nhuộm lấy, giọng nói trầm thấp, “Cô tốt nghiệp rồi à?”

“Đúng vậy.”

“Tụ tập với bạn bè chưa?”

Ý Ý không hiểu lắm, anh nói vậy là có ý gì, nhưng cô vẫn bị động khiên dẫn, nói sâu về đề tài này: “Hẹn một tuần sau, mọi người cùng nhau tụ tập, xem như là tiệc tạm biệt.”

Nam Cảnh Thâm hơi nhướn mày, cầm lấy di động, giống như đang lật xem gì đó, quần áo trên người anh đã được thay đổi, lúc trước là áo sơ mi trắng, lúc này đổi thành màu đen, cổ áo dựng thẳng ở bên gáy, càng lúc càng vẽ đường cong phần má thêm thâm thúy, nhiệt độ không khí không thấp, lại ở trong phòng, nên anh không mặc áo khoác, cổ tay áo sơ mi được xắn lên tới khuỷu tay…

Người đàn ông này, toàn thân đều tràn ngập hương vị người đàn ông trưởng thành.

“Một tuần sau, đúng lúc là thứ bảy.” Người đàn ông ngẩng đầu, nhìn thẳng Ý Ý còn đang do dự, giọng nói trầm thấp hỏi: “Dự định là ngày đó đi sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong chớp mắt đối diện, trái tim Ý Ý không thể khống chế đập lỡ một nhịp.

Cô cuống quít mở to mắt, nhìn mũi chân mình, “Đúng vậy…”

Người đàn ông hơi trầm ngâm, “Đi chơi đi, sau khi đi chơi xong, nên thu lại tâm tư đặt vào công việc.”

“Hả? A…”

Màu mắt của Nam Cảnh Thâm thâm hơn một chút, làm như không có việc gì liếc mắt nhìn lướt qua mặt cô một cái, “Ra ngoài đi, chuyện của giám đốc Tô, không được xen vào nữa.”

Giọng nói của anh hơi trầm thấp, mang theo cảnh cáo.

Có kinh nghiệm vừa rồi, Ý Ý đâu dám quản, vội vàng nói một tiếng đã biết, rồi đẩy cửa rời đi.

Tay cầm bút của người đàn ông đột nhiên dừng lại, sau đó để bút ngang trên mặt bàn, ấn máy điện thoại nội bộ, kết nối với Cố Diễn, “Thứ bảy tuần sau có lịch trình gì?”

“Thứ bảy sao, để tôi xem.”

Công việc của Nam Cảnh Thâm, từ trước đến nay đều xếp kín gần nửa tháng, Cố Diễn mở cuốn lịch trình ra, nhưng còn chưa kịp nói, bên tai vang lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông, “Mặc kệ là sắp xếp gì, đều đẩy hết cho tôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đẩy hết? Tim Cố Diễn đập nhanh hơn, “Ngày đó có cuộc hẹn với chủ tịch công ty X…”

“Đẩy.” Người đàn ông nói với giọng điệu không thể xen vào, “Để trống cả ngày cho tôi, tôi có sắp xếp rồi.”

“Được.”

Loại tình huống này, trước đây chưa từng xảy ra, ở trên công việc, Nam Cảnh Thâm tuyệt đối chưa từng qua loa, phàm là xã giao hoặc cuộc họp anh đồng ý, sẽ không có khả năng đẩy cuộc hẹn, trái lại hôm nay rất kỳ lạ, có chuyện gì, còn quan trọng hơn cả cuộc họp.



Sau hôm ấy, giám đốc Tô bị xa thải.

Người mới nhậm chức ở phòng quảng cáo, là tinh anh công ty điều tới, người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, thành thục giỏi giang, mới nhậm chức, liền định ra quay chụp nhiều quảng cáo cho công ty, nghe nói nữ chính đóng quảng cáo là Bạch Sanh Nhi.

Từ đó về sau, phòng quảng cáo thường tăng ca, tất cả mọi người đều bận rộn, Ý Ý cũng bận, cô bận rộn photo tài liệu, bận rộn mua cà phê.

Cửa thang máy mở ra, Cố Diễn liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, nghiêng đầu nói: “Tổng giám đốc Nam, đây là tầng 12, phải lên mấy tầng.”

“Ừ.”

Nam Cảnh Thâm đáp một tiếng, chân đã bước ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - .2: Không Ai Dám Đùa Giỡn Ở Trước Mặt Anh

Số ký tự: 0