Vòng Eo Mềm Mại

Chương 19

Hà Đồn

2024-07-24 17:09:31

Phòng thay đồ đèn đuốc sáng trưng, dưới bàn tay của thợ trang điểm, hôm nay Trình Nam trông khác hẳn.

Tóc Trình Nam được đánh rối, mái tóc vốn buông xõa hôm nay được chải lên cao để lộ ra vầng trán mịn màng, bọng mắt và môi được đánh phấn hồng, lông mày, thái dương và mắt phải được dán kim cương.

Da Trình Nam vốn đã trắng, bây giờ dưới ánh đèn rọi càng trắng đến mức tỏa sáng.

“サプライズ.” (Ngạc nhiên chưa)

Trình Hâm hoạt bát nhảy đến hù dọa Trình Nam.

“お姉さん.” (Chị…)

Trình Nam mỉm cười nhìn chị mình trong gương.

Thợ trang điểm nhìn trang phục trên người họ cũng đại khái đoán được là ai.

Lúc này, Trình Nam đang mặc một chiếc áo ngoài rộng không tay màu đen, vạt áo nhét vào quần, giữa lưng áo có họa tiết giống trên áo của Trình Hâm, quần jean màu xanh đậm, chân đi đôi giày thể thao trắng tinh.

Quần áo trên người hai chị em có họa tiết giống hệt nhau, chỉ khác là một bên kiểu nam rộng rãi, một bên là kiểu nữ bó sát.

Thợ trang điểm nhìn vào gương chỉnh sửa kiểu tóc cho Trình Nam lần cuối.

Thành Tuấn đưa hai người đi tới bên người Trình Nam, rồi cúi đầu nói nhỏ vào tai cậu. Trình Nam cười nhẹ vỗ lên cánh tay cậu ấy một cái, Thành Tuấn sờ sờ ngón tay mình, xoay người lại cười nghiêm túc nói với Trình Hâm: “Chị, em bận đi làm chút việc, đợi tí nữa bắt đầu, chị và A Hòa cứ đi thẳng vào khu vực bên trong nhé."

“Ok.” Trình Hâm ra dấu ok với cậu ấy.

Hôm nay Thành Tuấn cũng tham gia, là song ca với Trình Nam, cậu ấy hát phụ cho Trình Nam nên cũng cần trang điểm và thay quần áo.

"Quào…" Sự chú ý của cô quay lại với em trai mình, Trình Hâm không nhịn được làm ra dáng vẻ khoa trương, hét lên bằng tiếng Nhật: "私の楠楠の赤ちゃんは今日とても魅力的です.” (Hôm nay Nam Nam của chị quyến rũ ghê nha.)

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô bước đến trước mặt Trình Nam, hai tay ôm lấy mặt cậu ấy, đôi mắt to ngập nước, bộ dạng như một cô nàng mê trai, giọng nói mềm mại ngọt ngào: “Làm sao bây giờ, chị thích Nam Nam quá đi à."

Trình Nam ngượng ngùng, nháy mắt lỗ tai lập tức đỏ lên, xấu hổ đáp: “Hôm nay chị của em cũng rất xinh đẹp.”

“Vậy sao?" Trình Hâm ngượng ngùng giơ ngón tay cái lên khen Trình Nam: "Hôm nay Nam Nam cũng rất đẹp trai! Chị phải chụp lại khoảnh khắc đẹp này mới được!" Nói xong cô lấy điện thoại ra chụp mấy bức ảnh.

“Anh Nam.” Thành Hòa nhẹ nhàng chào, Trình Nam nhìn cậu trong gương rồi nói: “Ừ.”

Trình Hâm thuần thục chỉ đạo Thành Hòa: “Chụp cho chị và Nam Nam một tấm đi.”

“Vâng.” Thành Hòa cầm lấy điện thoại rồi tìm một góc độ, ấn nút chụp.

Trình Hâm và Trình Nam rất nổi bật, hai người cũng rất nhạy với máy ảnh, hơn nữa hôm nay trang phục và ánh mắt, biểu cảm của họ đều rất hòa hợp nên tạo hình của hai người tạo cho người ta cảm giác như cặp chị em nổi loạn nhà giàu nào đó.

"Đổi dáng nào."

Trình Nam mặc thêm một chiếc áo khoác denim ngắn màu đen, cậu ấy ngồi trên ghế, chân phải duỗi thẳng chân trái hơi gập, nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng, thái độ ngạo mạn.

Mà Trình Hâm thì nghiêng người ngồi trên tay vịn ghế, hai tay chống lên thành ghế, đôi chân dài thẳng tắp.

Bức ảnh này phải nói là cặp chị em đỉnh của chóp.

Ngoài ra còn có tấm ảnh chụp nửa người Trình Nam đứng bắt chéo chân, Trình Hâm tựa cằm lên vai cậu ấy, lúc thì nghiêng đầu, lúc thì đè lên vai, còn có lúc thì Trình Hâm tựa đầu vào lưng Trình Nam.

Ánh mắt hai người lạnh lùng bình thản, không tranh quyền thế.

Đây lại là một bộ ảnh chị em lạnh lùng.

Thợ trang điểm chợt cắt ngang bọn họ: “Lát nữa bài hát thứ hai, cậu thay một bộ trang phục khác tương tự như của Thành Tuấn nha."

"Được rồi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Nam chuẩn bị hai bộ quần áo.

Bộ còn lại là áo ngắn tay màu trắng phối với áo sơ mi satin màu xanh bạc, trên ngực áo chỗ trái tim có in chữ JJ màu đen, quần dài màu trắng, phối với một đôi sandal đi biển màu đen giống như của Thành Tuấn.

Một bộ tượng trưng cho người chị rất quan trọng với cậu ấy, còn bộ kia tượng trưng cho người yêu rất quan trọng của cậu ấy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ba chị em họ chơi ở hậu trường không bao lâu thì ban tổ chức thông báo với mọi người buổi biểu diễn sắp bắt đầu.

Trình Nam gửi ảnh cậu ấy vừa chụp với chị gái cho Thành Hoà, vừa soạn tin nhắn vừa nói với chị gái: “Chị, em chỉ tham gia nửa đầu thôi, chín giờ sẽ kết thúc. Chờ em và Tuấn Tuấn hát xong, chị với A Hòa vào hậu trường, mình thu dọn chút rồi đi luôn.”

Nửa đầu hay nửa sau đối với Trình Hâm đều không quan trọng, dù sao cô cũng chỉ đến xem em trai mình, vì cậu cô mới tới, nếu Trình Nam không tham gia nửa sau thì cô cũng không ở lại làm gì.

“Được.” Trình Hâm tháo kính râm đeo lên mặt em trai mình: “Đẹp lắm!”

Thợ trang điểm đi ngang qua nhìn thấy cảnh này thì không khỏi nhếch miệng nói: "Đeo cặp kính râm này lên ngược lại trông khá đẹp." Anh ta gật đầu: "Lát nữa lên sân khấu cứ đeo đi."

Trình Nam gật đầu đồng ý: “Được.”

Vẻ mặt Trình Hâm tràn đầy đắc ý, cô vỗ vai Trình Nam nói: "Em trai chị thật là đẹp trai!"

"Chị nhìn em một lần được không?" Thành Hòa bất mãn nói, thoáng chốc sắc mặt của cậu càng u ám hơn, nhưng cô nàng thần kinh thô Trình Hâm lại không nhận ra có gì không đúng.

Nhưng!

Trình Nam “người ngoài cuộc” chứng kiến ​​toàn bộ sự việc lại thấy rõ biểu cảm trên mặt cậu. Cậu ấy biết Thành Hòa rất thích bám lấy chị gái mình, đồng thời cũng biết anh chàng này rất hay ghen tị.

"Hả, em nói gì cơ?" Trình Hâm sửng sốt, hiển nhiên là cô không biết Thành Hòa có ý gì.

Trình Nam không khỏi mím môi cười, sớm muộn gì chị gái của cậu ấy cũng sẽ chọc Thành Hòa tức điên cho xem.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vòng Eo Mềm Mại

Số ký tự: 0