Vòng Eo Mềm Mại

Chương 18

Hà Đồn

2024-07-24 17:09:31

“Đó là fan của Nam Nam à?” Trình Hâm thấy có mấy cô gái cầm biển tên kèm ảnh Trình Nam chạy tới.

Thành Tuấn nhìn thoáng qua: “Chắc là vậy.”

Hôm nay Trình Hâm cũng là fan của em trai mình “Chờ một chút.” Cô chạy ù tới chỗ đám con gái kia, nói tiếng Quảng Đông: “Xin chào.”

Nhìn thấy trên cổ tay và cánh tay của các cô gái đều đeo đầy ruy băng cổ vũ, Trình Hâm càng thêm chắc chắn họ là fan của Trình Nam và Thành Tuấn.

“Xin chào, xin chào.”

Trình Hâm tháo kính râm xuống, ngại ngùng chỉ vào tấm poster cổ vũ Trình Nam và Thành Tuấn của họ, hỏi: “Cái này có ai bán không?”

Trong đó một cô gái hưng phấn nói: “Cái này không phải mua, là do fan tự làm, tôi vừa mới được cho xong, cô ấy vẫn còn nhiều lắm.”

Một cô gái khác kích động nói: “Tôi đã làm rất nhiều băng rôn in tên Nam Nam, cậu muốn lấy không?”

Trình Hâm mở to hai mắt: “Vậy cũng được sao?” Cô đang chờ những lời này.

“Đương nhiên!”

Một cô gái khác nói: “Tôi có cả con dấu đấy, cậu có muốn ấn lên mặt không?!”

“Muốn.” Trình Hâm nghiêng nửa bên mặt của mình gần lại.

Cô gái kia nhẹ nhàng ấn con dấu có hình Trình Nam lên mặt cô.

Sau khi thấy Trình Hâm tháo kính râm thì có mấy cô gái bên cạnh nhỏ giọng thì thầm: “Sao cô ấy nhìn giống Trình Nam thế nhỉ?”

“Không giống, Nam Nam là con trai mà.”

“Tôi biết, nhưng cậu không cảm thấy hai người bọn họ cười lên nhìn rất giống nhau sao?”

Cô gái bừng tỉnh, kinh ngạc reo lên: “Đúng là đáng ngờ lắm nha. Cậu nhìn quần áo của cô ấy đi, tôi từng nhìn thấy mẫu này trên IG của Nam Nam rồi. Chỉ là của Nam Nam là kiểu ngắn tay, còn cô ấy là áo ba lỗ!!!!!”

Cô gái gần như không dám tin, cảm xúc kích động, bụm miệng hỏi: “Cậu cũng là fan của Nam Nam sao?!!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Hâm cười, trong lòng dâng lên cảm giác tự hào.

“Cứ coi như là vậy đi.” Nghĩ lại thì thấy mình đương nhiên là fan của em trai rồi, nhưng mà… “Tôi là chị của cậu ấy! Suỵt ——”

Cô vừa nói xong thì đám người này đã lập tức dậm chân, vui vẻ hô to: “Thật sao? Chị là chị của Nam Nam thật á?”

Trong lòng Trình Hâm đắc ý: “Đúng vậy. Chúng tôi chính là chị em ruột thịt.”

“Oa!!!!!! A a a xin chào chị gái!”

Lúc này cô cười tươi như hoa, cực kỳ hưởng thụ cảm giác được người khác hâm mộ: “Xin chào, xin chào các em.”

“Chị và Nam Nam trông giống nhau quá đi!”

“Bọn chị là cùng một bố mẹ sinh ra nên đương nhiên là giống nhau rồi.”

—— Ting.

Trình Hâm nhận được tin nhắn, là Thành Tuấn gửi giọng nói tới.

Cậu ấy nói: “Chị, chúng ta nên đi vào thôi. Bằng không lát nữa đông người sẽ khó vào lắm.”

“Là Tuấn Tuấn sao?” Một cô gái khác nhạy bén nhìn thấy ảnh đại diện của Thành Tuấn trong khung chat của Trình Hâm, không nhịn được hỏi: “Chị à, hôm nay Thành Tuấn cũng tới sao?”

—— Vào ngay đây.

“À ——” Trình Hâm đọc xong tin nhắn, ánh mắt bất giác nhìn về phía hai em trai đang đứng ở phía xa, quả nhiên chút hành động nhỏ của cô đã bị đám con gái này nhìn thấy.

Thành Tuấn nhìn bọn họ, giơ tay lên môi, ra hiệu ‘suỵt’, sau đó chắp tay trước ngực khẽ gật đầu, tỏ ý cảm ơn.

“Trời đất ơi! Vui quá đi mất! Không ngờ có thể nhìn thấy người thật ngoài đời luôn á!”

“Chị ơi, đây là thư em viết cho Nam Nam, phiền chị đưa cho cậu ấy giúp em!”

“Em cũng có, em cũng có, đây là quà em tặng Nam Nam!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“A ——” Trình Hâm nhìn đống đồ bị nhét vào trong tay mà không biết phải làm sao: “Thư thì chị có thể chuyển giúp, còn về quà tặng thì các em nên tự mình tặng thì hơn, vậy mới có ý nghĩa.”

“Vâng, cảm ơn chị.”

“Chị phải đi vào đây.” Trình Hâm chắp tay trước ngực hơi cúi đầu,cảm ơn nói : “Cảm ơn các em đã cổ vũ cho Nam Nam và Tuấn Tuấn nha.”

“Dạ! Chị nhớ nói với Trình Nam và Thành Tuấn rằng bọn em sẽ mãi mãi cổ vũ cho bọn họ! Hy vọng bọn họ về sau càng ngày càng thành công! Càng đi đến đỉnh vinh quang!”

“Được.” Trình Hâm chớp hai mắt, đeo kính râm lên cầm mấy cái túi chen ra khỏi đám người, còn không quên quay đầu lại nói: “Chị sẽ chuyển lời cho họ, cảm ơn các em nhé.”

Cô chạy đến chỗ hai người, tiện tay đưa túi cho Thành Hòa, cậu im lặng cầm giúp cô.

Toàn bộ hành động của hai người như nước chảy mây trôi, tựa như đã tập thành thói quen.

Dưới sự dẫn đường của Thành Tuấn thì bọn họ đã vào được sớm hơn fan, hơn nữa còn đi thẳng tới hậu trường.

Bởi vì là lễ hội âm nhạc nên có khá nhiều ca sĩ tham gia.

Trình Hâm và Thành Hòa đi theo Thành Tuấn vào hậu trường.

“Oa…” Lần đầu tiên Trình Hâm đi vào hậu trường của một chương trình âm nhạc nên thấy cái gì cũng tò mò, không nhịn được mà lấy điện thoại ra quay lại: “Thì ra hậu trường trông như thế này!”

“Đúng vậy.” Thành Tuấn dẫn hai người đi, cẩn thận tránh những đồ đạc linh tinh dưới đất.

“Cẩn thận.”

Hành lang tối tăm không đủ ánh sáng, mà Trình Hâm còn đang đeo kính râm, cho nên không chú ý tới các thiết bị dây điện dưới chân, suýt chút nữa bị té ngã.

Thành Hòa vòng tay ôm cô vào trong ngực, bàn tay nóng hổi của cậu chạm vào vòng eo của cô.

Trình Hâm vỗ ngực, thở phào một hơi.

“Làm chị sợ muốn chết.”

Yết hầu Thành Hòa giật giật, ra vẻ lãnh đạm mà nói: “Nhìn đường đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vòng Eo Mềm Mại

Số ký tự: 0