Vùng Lên!!! Mang Theo Không Gian Vật Tư Về Thập Niên 70 Không Làm Túi Trút Giận

Xung Đột (2)

Kim Thiên Dã Mạc Ngư

2024-10-03 21:44:45

Editor: Mộc Miên

_____________

Lão Chu là người tinh khôn, lập tức hiểu ý, ho khan một tiếng: "Mọi người đừng hiểu lầm, tôi không phải đang biện hộ cho cô ta. Tôi là người phụ trách của cửa hàng bách hóa, tôi muốn nói với mọi người tiếng xin lỗi, thật ngại quá khi để chuyện này xảy ra ở cửa cửa hàng bách hóa."

Triệu Hiểu Nhã đầu óc trống rỗng, chỉ muốn bỏ chạy, vặn vẹo thân mình muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Nam Thu Thời.

Nam Thu Thời túm chặt không buông: "Lời xin lỗi của lãnh đạo chúng tôi nhận, vốn dĩ cũng không liên quan gì đến cửa hàng bách hóa cả, ngài đừng nghĩ nhiều, mọi người thấy có đúng không?"

"Đúng đúng, nghĩ nhiều làm gì, đâu phải nhân viên cửa hàng bách hóa có vấn đề đâu mà lo."

"Ông lãnh đạo này thái độ cũng không tệ nhỉ?"

Để tránh đêm dài lắm mộng, Nam Thu Thời vung tay: "Được rồi, chúng ta đưa cô ta đến ủy ban luôn đi."

"Đúng, đi thôi, đi ngay bây giờ."

Nam Thu Thời áp giải Triệu Hiểu Nhã, bên cạnh là vài người làm chứng, phía sau còn có mấy người đi cùng xem náo nhiệt, cả đám người ùn ùn kéo nhau đến ủy ban.

Triệu Hiểu Nhã hồn vía lên mây, từ lúc Nam Thu Thời bắt đầu chất vấn, cô đã hoảng loạn, thêm vào tiếng hô vang dội của đám đông xung quanh khiến cô hoàn toàn suy sụp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đầu óc trống rỗng, cơ thể mềm nhũn, không nói được lời nào, cô chưa từng gặp phải tình huống như thế này.

Ba mẹ cô đều là quan chức tầm trung của xưởng đồ hộp, cuộc sống sung túc nên cô thường kiêu căng ngạo mạn, trừ trước đến nay chưa từng gặp trở ngại gì.

Lần này gặp phải Nam Thu Thời, một cây gân, hoàn toàn không quan tâm ba mẹ cô là ai, Nam Thu Thời chỉ biết mình suýt chút nữa ngã lăn xuống bậc thềm. Cô mà bị thương thì thật có lỗi với cái mạng này của nguyên chủ, thù của nguyên chủ cô còn chưa trả xong đâu! Sơ ý thì còn có thể tha thứ chớ còn cố ý thì tuyệt đối không thể nhịn. Người này kích hoạt tính cách bạo lực trong người cô ra rồi.

Người không thèm quan tâm đến sự an toàn của người khác, tại sao người khác phải lo cho cô?

Các cán bộ trong ủy ban rất thích những vụ việc như thế này, vừa thấy Nam Thu Thời họ như được tiêm thuốc kích thích, tiếp nhận Triệu Hiểu Nhã, lại còn cẩn thận an ủi Nam Thu Thời: "Cô gái đừng sợ, chúng tôi nhất định sẽ hỏi rõ sự thật và trả lại công bằng cho cô."

Nam Thu Thời đứng thẳng người, kính phục nhìn cô gái trước mặt: "Tôi tuyệt đối tin tưởng vào khả năng giải quyết vụ việc của các đồng chí trong ủy ban, sẽ không để lọt một con sâu mọt nào, có gì cần biết, các đồng chí cứ hỏi tôi, tôi biết gì sẽ nói hết."

Cô gái đeo băng tay đỏ, tóc ngắn ngang tai, cô rất yêu thích công việc của mình, vô cùng căm ghét bọn sâu mọt, lúc này nhìn thấy thái độ của Nam Thu Thời, cô vô cùng phấn khích, cảm thấy mình được công nhận.

Ngay lập tức cô có thiện cảm với Nam Thu Thời, chạy đi rót cho cô ấy một cốc nước: "Nào, uống chút nước đi."

Đúng là hơi khát thiệt, Nam Thu Thời cảm ơn xong cầm lấy ly nước uống ừng ực.

"Cảm ơn cô, đồng chí xưng hô thế nào?"

"Tôi tên là Vu Hồng Mai."

Nam Thu Thời bắt tay với cô ấy: "Tôi là Nam Thu Thời."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai người giới thiệu nhau xong, ngồi nói chuyện, càng nói càng hợp.

Vu Hồng Mai trong lòng rất vui mừng, từ khi cô vào ủy ban, bạn bè xung quanh dần dần xa lánh cô. Cô hiểu họ sợ mà không tránh khỏi cô hơi chút chạnh lòng.

Gặp được Nam Thu Thời, Vu Hồng Mai đột nhiên cảm thấy cô gái này rất hợp với mình, cách nhau 5 tuổi không phải vấn đề lớn, nói chuyện một hồi hai người thành bạn bè với nhau luôn.

Nam Thu Thời ở ủy ban ngồi một tiếng đồng hồ, khai báo rõ ràng sự việc, trao đổi địa chỉ với Vu Hồng Mai rồi vẫy tay rời khỏi ủy ban.

Vừa đi vừa liếm môi, thời này hô mấy khẩu hiệu nhạy cảm vẫn có tác dụng, thật dễ dàng kích động cảm xúc của mọi người.

Còn về Triệu Hiểu Nhã, nếu không chọc đến cô sẽ không bị cô kéo vào đây.

Có cuộc sống tốt đẹp không chịu cứ thích khoe khoang, hống hách quá trời, gặp họa rồi đấy!

Lúc nãy nói chuyện với Vu Hồng Mai, cô còn cố ý nhắc khéo vài điều, đợi Vu Hồng Mai hiện thân của chính nghĩa sẽ đi xử lý cô ta.

Không ngờ vào thời đại này, cô có thể kết bạn với người trong ủy ban, đến Nam Thu Thời còn thấy bất ngờ mà.

Sau này, Nam Thu Thời và Vu Hồng Mai duy trì quan hệ khá tốt, cô càng hiểu rõ về tính cách con người chị ấy, phá vỡ định kiến của Nam Thu Thời về ủy ban, ở đâu cũng vậy, cho dù ở ủy ban thì bên trong cũng có người tốt.

Có người lợi dụng hoàn cảnh để trục lợi; có người tận tụy làm việc, nghiêm túc loại bỏ sâu mọt cho đất nước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vùng Lên!!! Mang Theo Không Gian Vật Tư Về Thập Niên 70 Không Làm Túi Trút Giận

Số ký tự: 0