Vùng Lên!!! Mang Theo Không Gian Vật Tư Về Thập Niên 70 Không Làm Túi Trút Giận

Xung Đột (1)

Kim Thiên Dã Mạc Ngư

2024-10-03 21:44:45

Editor: Mộc Miên

_____________

Triệu Hiểu Nhã thấy tình hình có chút không ổn, lớn tiếng nói: "Cô đừng có chụp mũ cho tôi, tôi chỉ muốn cô tránh ra thôi." Ánh mắt cô ta dữ tợn nhìn chằm chằm vào Nam Thu Thời, hất cằm: "Nếu biết điều thì tránh ra tôi có thể không truy cứu chuyện cô bôi nhọ tôi, bằng không thì, tôi nói trước, tôi không phải là người dễ bị bắt nạt đâu."

Nam Thu Thời có sợ cô ta không? Đương nhiên là không. Cô chẳng có gì để mất thì sợ cái quái gì.

Cô bước đến trước mặt Triệu Hiểu Nhã, ánh mắt kiên định, lớn tiếng nói: "Miệng mồm cô nói tôi đi chậm, đẩy tôi ra. Nếu không phải tay chân tôi linh hoạt thì đã ngã nhào xuống cầu thang này rồi. Cô là loại người gì vậy? Rõ ràng là một tiểu thư nhà tư bản, xem thường chúng tôi, người nhà quê như tôi cản đường cô."

"Cô nói tôi bôi nhọ cô? Nhiều người ở đây thấy và nghe rõ ràng rồi, cô nghĩ mọi người là đồ ngốc sao, để mặc cho cô cãi chày cãi cối, đổi trắng thay đen trắng trợn như thế này?

"Cô không truy cứu tôi? Nực cười, xin lỗi nhé, bây giờ là tôi muốn truy cứu cô. Cô chính là một tiểu thư nhà tư bản, khinh thường anh chị em nông dân chúng tôi, gọi chúng tôi là đồ nhà quê. Sao? Người nhà quê không xứng đáng vào cửa hàng bách hóa à? Người nhà quê không xứng đáng đi trước mặt cô, đi trước mặt tiểu thư nhà tư bản sao?"

"Anh chị em nông dân chúng tôi đường đường chính chính trồng trọt kiếm cơm, không thua kém bất cứ ai cả! Cô - cái loại tiểu thư hống hách không có tư cách vênh váo trước mặt tôi.”

Nam Thu Thời bất ngờ giơ tay phải lên, nắm chặt thành nắm đấm: "Chúng ta quyết không khuất phục trước chủ nghĩa tư bản!" Giọng cô vang vọng, lan tỏa đến đám đông xung quanh, họ hưởng ứng theo: "Quyết không khuất phục! Quyết không khuất phục!"

Tiếng hô vang lên mỗi lúc một lớn, át cả tiếng giải thích ong ong của Triệu Hiểu Nhã.

Xong rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Triệu Hiểu Nhã mặt mày tái nhợt, toàn thân run rẩy, hốt hoảng nhìn đám đông xung quanh đang vung tay hô hào, muốn chạy trốn mà không trốn được, cô bị Nam Thu Thời túm lấy cổ áo: "Cô đừng hòng chạy, đi theo tôi, chúng ta đến ủy ban nói chuyện cho rõ ràng."

"Đúng rồi, đừng để cô ta chạy."

"Lúc nãy cô ta đẩy người, tôi thấy rõ ràng, người ta đi đường bình thường, cô ta cố tình đẩy người ta, lòng dạ thật xấu xa, cô ta còn mắng cô gái này là đồ nhà quê nữa!"

Nam Thu Thời thừa thắng xông lên: "Anh chị em, chúng ta không thể bỏ qua bất cứ một con sâu mọt nào trong xã hội, ai thấy rõ toàn bộ câu chuyện thì đi cùng tôi đến ủy ban làm chứng, tôi tin rằng lãnh đạo sẽ phân rõ đúng sai!"

Người thời này nhiệt huyết, chính nghĩa, ngay lập tức có người tình nguyện đi theo, khoảng năm sáu người.

Lúc này, chủ nhiệm bách hóa đột nhiên lao ra, lau mồ hôi trên trán. Lão Chu sợ đến chết đi được, vừa rồi nhân viên bán hàng chạy tới báo rằng có đám đông tụ tập ở cửa, xảy ra xung đột, nếu làm liên lụy đến cửa hàng bách hóa trong thời kỳ này, ông chắc chắn mất chén cơm.

Lão Chu chen vào giữa đám đông, tay vung vẩy: "Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh, đừng kích động, nghe tôi nói vài câu."

Nam Thu Thời có chịu để hắn yên không? Đương nhiên là không. Cô muốn kích động đám đông, nếu không thì làm sao có lý do để trừng trị người đàn bà đáng ghét này.

Ngay lập tức cô lên tiếng: "Đồng chí này, không cần nói nhiều. Hành vi của người phụ nữ này đã quá rõ ràng, đồng chí không cần phải biện hộ cho cô ta." Vừa nói, Nam Thu Thời vừa quan sát lão Chu, nhìn cách ăn mặc là biết ngay ông là quan chức.

"Loại người này nếu không kịp thời xử lý sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cửa hàng bách hóa. Cô ta không xứng đáng vào trong mua đồ. Cửa hàng bách hóa này là do anh chị em công nhân xây dựng lên, hàng hóa bên trong cũng là do anh chị em công nhân sản xuất.

Nam Thu Thời cảnh cáo nhìn lão Chu, đừng nhiều chuyện xen vào việc người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vùng Lên!!! Mang Theo Không Gian Vật Tư Về Thập Niên 70 Không Làm Túi Trút Giận

Số ký tự: 0