Ai? (Hơi H)
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
Hiển nhiên vật kia còn chưa thức tỉnh, mềm oặt, nhỏ bé hơn thứ nóng bỏng cứng rắn hôm qua một chút.
Chỉ có điều… thứ này vẫn to tới đáng sợ.
Có phải chỉ cần ngồi, ngồi lên… là được không?
Lâm Nhã nhắm mắt, cởi quần lót trong váy ngủ xuống sau đó ngồi thẳng lên phía trên cự vật đang ngủ say của người đàn ông.
Chớp mắt khi da thịt dính liền, trong cổ họng cô tràn ra một tiếng rên khẽ khó có thể ức chế.
Nhưng phải làm sao mới khiến nó tiến vào được đây?
Ngay cả phim con heo Lâm Nhã cũng chưa từng xem bao giờ, kinh nghiệm của cô chỉ có một lần tính ái đêm qua, vốn không biết phải làm thế nào mới có thể khiến thứ này chui vào trong tiểu huyệt của mình.
Cô cầm cự căn của người đàn ông, như thử nghiệm mà nhét nó vào trong tiểu huyệt, nhưng thử vài vần vẫn không thành công.
Thậm chí cô hoàn toàn không biết rõ tới cùng đêm qua nó đã tiến vào cơ thể cô bằng cách nào.
Cô có chút bất lực quay đầu nhìn về phía chị gái, muốn được chị ấy giúp đỡ, nhưng lại phát hiện --- phía sau đã không một bóng người từ lâu.
Vào lúc cô muốn bỏ cuộc, bỗng nghe được một tiếng rên rỉ rất nhẹ.
Lâm Nhã vội vã sợ tới không dám nhúc nhích một chút.
Thân thể anh rể giật giật.
Anh ấy tỉnh, cũng nhanh chóng phát hiện hai tay mình đã bị trói lại.
“Ai?”
Cũng may hai mắt anh đang bị che kín, không thể nhìn thấy cô.
Sắc mặt cô gái có chút tái nhợt, trong mắt thấm ra chút nước mắt, thoạt nhìn có vẻ hơi mờ mịt.
Lúc đầu cô muốn chạy, nhưng nếu hiện tại chạy trốn rất dễ dàng khiến người ta nghi ngờ.
Rất nhanh cô đã nhớ tới, giọng nói của mình giống chị gái tới bảy phần, mà lúc cô cố gắng mô phỏng theo giọng nói của chị gái, cho dù là cha mẹ của hai người cũng không thể nhận ra điểm khác biệt.
Lâm Nhã hơi thở phào nhẹ nhõm.
Cô thả nhẹ giọng, cẩn thận cúi người xuống dán ngực lên ngực anh, làm ra vẻ yêu kiều.
“A Úc, là Du Du nha…”
Tên của chị gái Lâm Nhã là Lâm Du, mà A Úc cũng là cách chị gái gọi yêu anh rể.
Gần như ngay nháy mắt khi giọng nói truyền ra, Lâm Nhã có thể cảm giác được cự vật đang đè giữa hai đùi cô dựng đứng lên, dữ tợn phách lối, hung thần ác sát, tuyệt không dịu dàng, nóng hôi hổi mà chống lên hạ thể của cô.
Lâm Nhã bị bỏng tới ngón chân hơi cuộn tròn lại, thân thể run lên nhè nhẹ.
Vật kia cấn tới khiến cô cảm thấy khó chịu, buộc phải giật mông lùi về phía sau một chút.
Chỉ có điều… thứ này vẫn to tới đáng sợ.
Có phải chỉ cần ngồi, ngồi lên… là được không?
Lâm Nhã nhắm mắt, cởi quần lót trong váy ngủ xuống sau đó ngồi thẳng lên phía trên cự vật đang ngủ say của người đàn ông.
Chớp mắt khi da thịt dính liền, trong cổ họng cô tràn ra một tiếng rên khẽ khó có thể ức chế.
Nhưng phải làm sao mới khiến nó tiến vào được đây?
Ngay cả phim con heo Lâm Nhã cũng chưa từng xem bao giờ, kinh nghiệm của cô chỉ có một lần tính ái đêm qua, vốn không biết phải làm thế nào mới có thể khiến thứ này chui vào trong tiểu huyệt của mình.
Cô cầm cự căn của người đàn ông, như thử nghiệm mà nhét nó vào trong tiểu huyệt, nhưng thử vài vần vẫn không thành công.
Thậm chí cô hoàn toàn không biết rõ tới cùng đêm qua nó đã tiến vào cơ thể cô bằng cách nào.
Cô có chút bất lực quay đầu nhìn về phía chị gái, muốn được chị ấy giúp đỡ, nhưng lại phát hiện --- phía sau đã không một bóng người từ lâu.
Vào lúc cô muốn bỏ cuộc, bỗng nghe được một tiếng rên rỉ rất nhẹ.
Lâm Nhã vội vã sợ tới không dám nhúc nhích một chút.
Thân thể anh rể giật giật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ấy tỉnh, cũng nhanh chóng phát hiện hai tay mình đã bị trói lại.
“Ai?”
Cũng may hai mắt anh đang bị che kín, không thể nhìn thấy cô.
Sắc mặt cô gái có chút tái nhợt, trong mắt thấm ra chút nước mắt, thoạt nhìn có vẻ hơi mờ mịt.
Lúc đầu cô muốn chạy, nhưng nếu hiện tại chạy trốn rất dễ dàng khiến người ta nghi ngờ.
Rất nhanh cô đã nhớ tới, giọng nói của mình giống chị gái tới bảy phần, mà lúc cô cố gắng mô phỏng theo giọng nói của chị gái, cho dù là cha mẹ của hai người cũng không thể nhận ra điểm khác biệt.
Lâm Nhã hơi thở phào nhẹ nhõm.
Cô thả nhẹ giọng, cẩn thận cúi người xuống dán ngực lên ngực anh, làm ra vẻ yêu kiều.
“A Úc, là Du Du nha…”
Tên của chị gái Lâm Nhã là Lâm Du, mà A Úc cũng là cách chị gái gọi yêu anh rể.
Gần như ngay nháy mắt khi giọng nói truyền ra, Lâm Nhã có thể cảm giác được cự vật đang đè giữa hai đùi cô dựng đứng lên, dữ tợn phách lối, hung thần ác sát, tuyệt không dịu dàng, nóng hôi hổi mà chống lên hạ thể của cô.
Lâm Nhã bị bỏng tới ngón chân hơi cuộn tròn lại, thân thể run lên nhè nhẹ.
Vật kia cấn tới khiến cô cảm thấy khó chịu, buộc phải giật mông lùi về phía sau một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro