Chị Muốn Nhờ Em...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
“Nhã Nhã, em có đang nghe chị nói không vậy?”
Lâm Nhã chợt phục hồi tinh thần lại.
Trong nhà ăn tràn ngập mùi thơm cao cấp, ánh đèn mờ chiếu lên gương mặt tinh xảo xinh đẹp của người phụ nữ ngồi đối diện --- Cũng chiếu ra một chút nước mắt và đau thương đầy khuôn mặt.
Đây là chị gái cùng mẹ cùng cha của cô.
Lên đại học, Lâm Nhã thi vào trường ở cùng thành phố với chị gái. Đêm qua là đêm đầu tiên cô tới nhà chị ngủ lại. Nhưng hôm nay, khi chị cô cố ý dẫn cô ra ngoài ăn tối, toàn bộ hành trình cô vẫn luôn nằm trong trạng thái ngơ ngác.
Từ đầu tới cuối, trong đầu cô vẫn luôn quanh quẩn hình ảnh mình vô tình thấy được đêm hôm qua.
Rạng sáng nay tỉnh ngủ, vì khát nước nên Lâm Nhã dụi mắt đi ra khỏi phòng ngủ. Còn chưa tới phòng khách cô đã nghe được tiếng rên rỉ của chị gái.
Cô ma xui quỷ khiến tiến lên phía trước, thấy được hai người đang ngã vào ghế sofa phòng khách kịch liệt thao lộng.
“A… Ông xã thật lớn… Mạnh nữa… Mạnh nữa lên… Cắm chết em đi…”
Vẻ mặt chị gái trở nên mê loạn, cả người xích lõa, thân thể mềm mại trắng nõn như tuyết phập phồng lên xuống trên thân người đàn ông.
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhã nhìn thấy anh rể.
Lại ở dưới tình huống như vậy.
Khác với chị gái, trên người anh rể y quan chỉnh tề, gần như không một nếp uốn, chỉ có thể thấy được chỗ thân thể hai người giao nhau có một cây gậy thịt thô to, bị nơi đầy đặn lầy lội giữa hai chân người phụ nữ cắn nuốt tận gốc, sau đó lại phun ra.
Sự đối lập giữa tây trang màu đen thuần và da thịt trắng nõn tạo ra trùng kích thị giác rất lớn. Quan trọng hơn là người đàn ông kia… mặt mày như ông trời điêu khắc, trên người như mang theo hơi lạnh của tuyết đầu mùa đông, đẹp tới kỳ lạ.
Lâm Nhã bị dọa sợ.
Suýt nữa đã hét lên thành tiếng. Nhưng thân thể cô lại nặng như đổ chì, dừng bất động tại nguyên chỗ, ngơ ngác nhìn chằm chằm quá trình hai người giao hoan.
Cuối cùng không biết cô rời đi từ lúc nào. Chỉ biết cô còn chưa uống được nước.
Sau khi về phòng nằm xuống, cô lại càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô hơn.
Tim đập như nổi trống.
Vừa nhắm mắt lại đã xuất hiện lưng áo thẳng thớm, mặt mày lạnh lùng cùng với cự vật dữ tợn giữa háng người đàn ông.
Cô tâm hoảng ý loạn tới hơn nửa đêm, thậm chí sau khi cô khó khăn lắm mới đi vào giấc ngủ, trong mộng lại xuất hiện gương mặt cực kỳ xuất chúng của anh rể.
Cho dù trong mộng hai người không làm gì, nhưng ngày tiếp theo khi đối mặt với chị gái, Lâm Nhã vẫn sinh ra cảm giác chột dạ và áy náy thật nhiều.
Lâm Nhã chợt phục hồi tinh thần lại.
Trong nhà ăn tràn ngập mùi thơm cao cấp, ánh đèn mờ chiếu lên gương mặt tinh xảo xinh đẹp của người phụ nữ ngồi đối diện --- Cũng chiếu ra một chút nước mắt và đau thương đầy khuôn mặt.
Đây là chị gái cùng mẹ cùng cha của cô.
Lên đại học, Lâm Nhã thi vào trường ở cùng thành phố với chị gái. Đêm qua là đêm đầu tiên cô tới nhà chị ngủ lại. Nhưng hôm nay, khi chị cô cố ý dẫn cô ra ngoài ăn tối, toàn bộ hành trình cô vẫn luôn nằm trong trạng thái ngơ ngác.
Từ đầu tới cuối, trong đầu cô vẫn luôn quanh quẩn hình ảnh mình vô tình thấy được đêm hôm qua.
Rạng sáng nay tỉnh ngủ, vì khát nước nên Lâm Nhã dụi mắt đi ra khỏi phòng ngủ. Còn chưa tới phòng khách cô đã nghe được tiếng rên rỉ của chị gái.
Cô ma xui quỷ khiến tiến lên phía trước, thấy được hai người đang ngã vào ghế sofa phòng khách kịch liệt thao lộng.
“A… Ông xã thật lớn… Mạnh nữa… Mạnh nữa lên… Cắm chết em đi…”
Vẻ mặt chị gái trở nên mê loạn, cả người xích lõa, thân thể mềm mại trắng nõn như tuyết phập phồng lên xuống trên thân người đàn ông.
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhã nhìn thấy anh rể.
Lại ở dưới tình huống như vậy.
Khác với chị gái, trên người anh rể y quan chỉnh tề, gần như không một nếp uốn, chỉ có thể thấy được chỗ thân thể hai người giao nhau có một cây gậy thịt thô to, bị nơi đầy đặn lầy lội giữa hai chân người phụ nữ cắn nuốt tận gốc, sau đó lại phun ra.
Sự đối lập giữa tây trang màu đen thuần và da thịt trắng nõn tạo ra trùng kích thị giác rất lớn. Quan trọng hơn là người đàn ông kia… mặt mày như ông trời điêu khắc, trên người như mang theo hơi lạnh của tuyết đầu mùa đông, đẹp tới kỳ lạ.
Lâm Nhã bị dọa sợ.
Suýt nữa đã hét lên thành tiếng. Nhưng thân thể cô lại nặng như đổ chì, dừng bất động tại nguyên chỗ, ngơ ngác nhìn chằm chằm quá trình hai người giao hoan.
Cuối cùng không biết cô rời đi từ lúc nào. Chỉ biết cô còn chưa uống được nước.
Sau khi về phòng nằm xuống, cô lại càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô hơn.
Tim đập như nổi trống.
Vừa nhắm mắt lại đã xuất hiện lưng áo thẳng thớm, mặt mày lạnh lùng cùng với cự vật dữ tợn giữa háng người đàn ông.
Cô tâm hoảng ý loạn tới hơn nửa đêm, thậm chí sau khi cô khó khăn lắm mới đi vào giấc ngủ, trong mộng lại xuất hiện gương mặt cực kỳ xuất chúng của anh rể.
Cho dù trong mộng hai người không làm gì, nhưng ngày tiếp theo khi đối mặt với chị gái, Lâm Nhã vẫn sinh ra cảm giác chột dạ và áy náy thật nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro