Cố Tình Muốn Ng...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
Có đủ dâm dịch bôi trơn, muốn nuốt đầu nấm vào trong cũng không còn khó khăn như trước nữa.
Cô nhắm mắt lại, nuốt tiếng rên rỉ mới vừa tràn tới bên miệng trở vào trong bụng, hai chân run rẩy cố gắng ngồi mạnh xuống.
Côn thịt thật lớn căng rộng thịt non mềm mại của thiếu nữ, căng phẳng từng nếp uốn một ở bên trong, thẳng tắp đụng tới chỗ sâu nhất trong cơ thể.
Cô cũng không nề lưu tình, lần này côn thịt gần như đâm thẳng vào tử cung, nơi sâu bên trong đau tới cô run rẩy một trận.
Nhưng càng nhiều hơn vẫn là cảm giác no căng khi bị ngoại vật lấp đầy.
Côn thịt của anh rể dán chặt lấy hoa huyệt của cô, dịch thể của hai người ướt nóng lại dính nhớp.
Cảm giác hạ thể dính liền không chỉ mang tới vui sướng thân thể mà còn cả kích thích trên mặt tinh thần.
Lâm Nhã nghĩ, so với anh rể, cô còn có thêm một tầng kích thích mang tên “yêu đương vụng trộm”.
Mà tư thế cơ thể như này trông cứ như cô đang “cưỡng bức” anh.
Anh không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, cũng không biết người đang ngồi trên người anh chính là cô. Tới lúc ban ngày, nếu có gặp cô, có lẽ anh vẫn sẽ dùng gương mặt lãnh đạm như thường lệ mà gật đầu mỉm cười với cô.
Chỉ nghĩ tới đây thôi đã khiến nơi nào đó trong trái tim Lâm Nhã đập thình thịch lên, hệt như có một con vật nhỏ đang nhảy nhót tưng bừng bên trong.
Cảm giác trái luân lý đạo đức hệt như nanh vuốt đen nhánh xé rách cô, muốn kéo cô vào vực sâu hắc ám.
Nghĩ tới đây, bụng dưới hơi nóng lên, phân bố ra càng nhiều dâm dịch hơn, mà tiểu huyệt cũng cắn côn thịt của người đàn ông càng chặt hơn.
“Ưm a…” Cô nhắm mắt, miệng phát ra tiếng rên rỉ mềm mại: “Ưm ưm…”
Người đàn ông cũng phát ra tiếng thở gấp theo, thân thể bỗng trở nên cứng đờ.
Lâm Nhã không biết anh bị làm sao. Ỷ vào việc anh không nhìn thấy, cô ngã người về phía trước, muốn nhìn rõ thần sắc trên mặt anh.
Nhưng mới vừa nhúc nhích nhẹ một chút cô đã nghe được tiếng kêu rên phát ra từ trong miệng người đàn ông.
Trước kia cô chưa từng yêu đương với người nào, cũng không phải người cuồng giọng nam, nhưng không biết vì sao, giờ phút này cô chỉ cảm thấy tiếng kêu rên của anh rể thật sự dễ nghe.
Mang theo một chút tình dục, khắc chế… dường như còn có chút đè nén.
Anh đang đè nén cái gì? Không muốn cho cô nghe ư?
Càng như vậy cô lại càng muốn chơi xấu quấy rối.
Lâm Nhã suy nghĩ một hồi, cuối cùng tầm mắt rơi xuống nơi hai người đang giao triền, cây côn thịt thô tráng màu đỏ tím nóng hôi hổi kia đang dữ tợn lại bá đạo mà vùi sâu vào trong thân thể cô.
Cô nhắm mắt lại, nuốt tiếng rên rỉ mới vừa tràn tới bên miệng trở vào trong bụng, hai chân run rẩy cố gắng ngồi mạnh xuống.
Côn thịt thật lớn căng rộng thịt non mềm mại của thiếu nữ, căng phẳng từng nếp uốn một ở bên trong, thẳng tắp đụng tới chỗ sâu nhất trong cơ thể.
Cô cũng không nề lưu tình, lần này côn thịt gần như đâm thẳng vào tử cung, nơi sâu bên trong đau tới cô run rẩy một trận.
Nhưng càng nhiều hơn vẫn là cảm giác no căng khi bị ngoại vật lấp đầy.
Côn thịt của anh rể dán chặt lấy hoa huyệt của cô, dịch thể của hai người ướt nóng lại dính nhớp.
Cảm giác hạ thể dính liền không chỉ mang tới vui sướng thân thể mà còn cả kích thích trên mặt tinh thần.
Lâm Nhã nghĩ, so với anh rể, cô còn có thêm một tầng kích thích mang tên “yêu đương vụng trộm”.
Mà tư thế cơ thể như này trông cứ như cô đang “cưỡng bức” anh.
Anh không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, cũng không biết người đang ngồi trên người anh chính là cô. Tới lúc ban ngày, nếu có gặp cô, có lẽ anh vẫn sẽ dùng gương mặt lãnh đạm như thường lệ mà gật đầu mỉm cười với cô.
Chỉ nghĩ tới đây thôi đã khiến nơi nào đó trong trái tim Lâm Nhã đập thình thịch lên, hệt như có một con vật nhỏ đang nhảy nhót tưng bừng bên trong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảm giác trái luân lý đạo đức hệt như nanh vuốt đen nhánh xé rách cô, muốn kéo cô vào vực sâu hắc ám.
Nghĩ tới đây, bụng dưới hơi nóng lên, phân bố ra càng nhiều dâm dịch hơn, mà tiểu huyệt cũng cắn côn thịt của người đàn ông càng chặt hơn.
“Ưm a…” Cô nhắm mắt, miệng phát ra tiếng rên rỉ mềm mại: “Ưm ưm…”
Người đàn ông cũng phát ra tiếng thở gấp theo, thân thể bỗng trở nên cứng đờ.
Lâm Nhã không biết anh bị làm sao. Ỷ vào việc anh không nhìn thấy, cô ngã người về phía trước, muốn nhìn rõ thần sắc trên mặt anh.
Nhưng mới vừa nhúc nhích nhẹ một chút cô đã nghe được tiếng kêu rên phát ra từ trong miệng người đàn ông.
Trước kia cô chưa từng yêu đương với người nào, cũng không phải người cuồng giọng nam, nhưng không biết vì sao, giờ phút này cô chỉ cảm thấy tiếng kêu rên của anh rể thật sự dễ nghe.
Mang theo một chút tình dục, khắc chế… dường như còn có chút đè nén.
Anh đang đè nén cái gì? Không muốn cho cô nghe ư?
Càng như vậy cô lại càng muốn chơi xấu quấy rối.
Lâm Nhã suy nghĩ một hồi, cuối cùng tầm mắt rơi xuống nơi hai người đang giao triền, cây côn thịt thô tráng màu đỏ tím nóng hôi hổi kia đang dữ tợn lại bá đạo mà vùi sâu vào trong thân thể cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro