Dâm Dịch Xối Ướ...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
Nhưng cho dù nó chỉ lẳng lặng đứng yên như vậy cũng có thể khiến cô cảm nhận được lượng lớn khoái cảm, thoải mái tới quá mức khiến cô chỉ có thể cắn môi đè nén tiếng rên rỉ tới mức thấp nhất, lại không cách nào khống chế mật dịch, khiến nó tràn lan khắp tiểu huyệt…
Lâm Nhã có thể cảm nhận được có một dòng nước nóng ấm đang chảy từ chỗ sâu bên trong xuống, thuận theo vách động dội thẳng lên côn thịt của anh, dịch nhờn dính lấy phần da thịt ở nơi hai người giao thoa.
“Ưm ưm… A…”
Cô xấu hổ tới độ cả người run lên.
Đừng chảy nữa… Đừng chảy thêm nữa…
Sao cô có thể xối côn thịt của anh rể ướt nhẹp như vậy?
Đây vốn là anh rể cô…
Yết hầu người đàn ông trượt lên trượt xuống vài cái, qua một lúc lâu sau mới nắm lấy eo cô, lại có động tác.
Vẫn là chậm rãi cắm vào rút ra như trước.
Mỗi lần rút ra lại xoay tròn thật nhẹ rồi mới tiến vào.
Động tác chậm chạp như vậy lại mang tới thoải mái quá đỗi cho cô.
Cảm giác bị lấp đầy từng chút từng chút khiến cô thỏa mãn tới híp mắt lại.
Chỉ cần hơi cúi đầu đã có thể thấy thứ to lớn kia đang tách mở khe hẹp múp míp, ra ra vào vào giữa hai chân cô.
Cô chỉ cảm thấy nếp uốn trong huyệt dần dần bị người đàn ông dịu dàng san phẳng, hệt như đóa hoa đang từng chút từng chút nở rộ tới cực hạn.
Là khi anh tiến vào trong cô, cũng là khi cô cắn nuốt của anh.
Hình ảnh yêu dã mĩ lệ khiến cô nhìn mà mặt đỏ tim đập.
Nhưng lòng người vẫn luôn tham lam, dần dần, cô bắt đầu không thỏa mãn với hiện tại.
Cảm giác trống rỗng trong lòng và cả trong thân thể dần dần khuếch tán.
Thật khó chịu…
Muốn càng nhiều hơn…
“Ưm a… Muốn…” Cô há miệng, nhưng sau khi thốt ra, hai tròng mắt ướt át lại đầy vẻ mờ mịt, không biết phải làm sao.
“Muốn gì?” Người đàn ông dừng lại, vừa hôn lên mặt cô vừa hạ thấp giọng hỏi.
Muốn gì?
Ngay cả bản thân Lâm Nhã cũng không nói rõ được.
Nhưng thân thể cô lại trực tiếp hơn đại não, dưới sự giày vò cực độ của trống rỗng, cô rên nhẹ, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân vòng lấy eo anh, hệt như gấu túi mà quấn lấy thân thể anh.
Thân thể trần truồng của người đàn ông cơ bắp lại cân xứng.
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn trắng nõn của cô gái mới vừa dán lên, hai thân thể nóng cháy đã dính chặt vào nhau, truyền lại tình dục trên người mình cho đối phương.
Cô ôm anh, đầu dán vào lồng ngực anh, hệt như muốn hấp thu ấm áp từ trên người anh, trong cổ họng tràn ra tiếng than thở thỏa mãn hệt như con mèo nhỏ.
“Muốn ôm ôm…” Cô lẩm bẩm ôm chặt lấy thân thể anh, cực kỳ giống một đứa bé không có cảm giác an toàn: “Ôm em đi…”
Lâm Nhã có thể cảm nhận được có một dòng nước nóng ấm đang chảy từ chỗ sâu bên trong xuống, thuận theo vách động dội thẳng lên côn thịt của anh, dịch nhờn dính lấy phần da thịt ở nơi hai người giao thoa.
“Ưm ưm… A…”
Cô xấu hổ tới độ cả người run lên.
Đừng chảy nữa… Đừng chảy thêm nữa…
Sao cô có thể xối côn thịt của anh rể ướt nhẹp như vậy?
Đây vốn là anh rể cô…
Yết hầu người đàn ông trượt lên trượt xuống vài cái, qua một lúc lâu sau mới nắm lấy eo cô, lại có động tác.
Vẫn là chậm rãi cắm vào rút ra như trước.
Mỗi lần rút ra lại xoay tròn thật nhẹ rồi mới tiến vào.
Động tác chậm chạp như vậy lại mang tới thoải mái quá đỗi cho cô.
Cảm giác bị lấp đầy từng chút từng chút khiến cô thỏa mãn tới híp mắt lại.
Chỉ cần hơi cúi đầu đã có thể thấy thứ to lớn kia đang tách mở khe hẹp múp míp, ra ra vào vào giữa hai chân cô.
Cô chỉ cảm thấy nếp uốn trong huyệt dần dần bị người đàn ông dịu dàng san phẳng, hệt như đóa hoa đang từng chút từng chút nở rộ tới cực hạn.
Là khi anh tiến vào trong cô, cũng là khi cô cắn nuốt của anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hình ảnh yêu dã mĩ lệ khiến cô nhìn mà mặt đỏ tim đập.
Nhưng lòng người vẫn luôn tham lam, dần dần, cô bắt đầu không thỏa mãn với hiện tại.
Cảm giác trống rỗng trong lòng và cả trong thân thể dần dần khuếch tán.
Thật khó chịu…
Muốn càng nhiều hơn…
“Ưm a… Muốn…” Cô há miệng, nhưng sau khi thốt ra, hai tròng mắt ướt át lại đầy vẻ mờ mịt, không biết phải làm sao.
“Muốn gì?” Người đàn ông dừng lại, vừa hôn lên mặt cô vừa hạ thấp giọng hỏi.
Muốn gì?
Ngay cả bản thân Lâm Nhã cũng không nói rõ được.
Nhưng thân thể cô lại trực tiếp hơn đại não, dưới sự giày vò cực độ của trống rỗng, cô rên nhẹ, hai tay ôm lấy cổ anh, hai chân vòng lấy eo anh, hệt như gấu túi mà quấn lấy thân thể anh.
Thân thể trần truồng của người đàn ông cơ bắp lại cân xứng.
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn trắng nõn của cô gái mới vừa dán lên, hai thân thể nóng cháy đã dính chặt vào nhau, truyền lại tình dục trên người mình cho đối phương.
Cô ôm anh, đầu dán vào lồng ngực anh, hệt như muốn hấp thu ấm áp từ trên người anh, trong cổ họng tràn ra tiếng than thở thỏa mãn hệt như con mèo nhỏ.
“Muốn ôm ôm…” Cô lẩm bẩm ôm chặt lấy thân thể anh, cực kỳ giống một đứa bé không có cảm giác an toàn: “Ôm em đi…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro