"Sen trong bùn"
2024-10-16 21:33:57
Khi Rose hoàn toàn khỏi bệnh, anh bay sang Nga chuẩn bị cho Vòng Chung kết World cup - một sân chơi tầm cỡ thế giới.
Cô mong chờ khoảnh khắc được nghe tiếng còi khai cuộc của anh, thấy anh xuất hiện trên mặt sân cỏ tuyệt đẹp của nước Nga, sải chân căng sức cùng những cầu thủ Âu, Mỹ cao to....
Có lẽ bản thân anh cũng hết sức mong chờ cơ hội được khẳng định bản thân, mang niềm tự hào hình ảnh "trọng tài Nhật Bản nghiêm khắc, công minh" quảng bá với bạn bè quốc tế.
Nhưng như anh từng nói, cuộc đời luôn mang tới những bất ngờ và thách thức để tôi luyện mỗi người. Anh không được cầm còi trong một trận đấu nào của giải đấu tầm cỡ này. Thay vào đó, họ trao cho anh bảng đèn, anh chỉ được bố trí làm trọng tài thứ tư trong 4 trận đấu.
Không có nụ cười tươi thường trực trên môi mỗi lần ra sân, thay vào đó là nụ cười gượng gạo. Nhìn "khủng long" thấp bé giữa 3 trọng tài Âu, Phi khác, ánh mắt đo đỏ đượm buồn không linh động như vẫn thế, nhìn đồng xu trọng tài chính tung lên... Nhìn dáng anh lủi thủi đi ra khỏi sân sau khi hoàn tất thủ tục bắt đầu trận đấu, cô cảm giác lưng anh không thẳng như mọi khi. Dường như nó đang bị nỗi buồn đè nặng. Đôi tay thường ngày cầm còi, cầm bóng, cẩm đồng xu... Hôm nay lại trống không một cách mất tự nhiên.
Cô bất chợt oà khóc không xem tiếp được nữa. Trong đầu ngập tràn hình ảnh tủi thân của anh. Cô khóc như chính mình là người bị bắt nạt, bị đối xử bất công mà thấp cổ bé họng không thể làm gì khác ngoài ngậm ngùi chấp nhận. Cô muốn an ủi anh nhưng lại chẳng biết nên nói gì... 2°
Mở cửa ra ban công thay đổi không khí, cô ngước nhìn bầu trời trong veo đầy sao của mùa hè, có thể thấy cả những dãy ngân hà lấp lánh. Dù tâm trạng của con người có như thế nào thì bầu trời vẫn thế, vẫn theo qui luật của bản thân nó, không hề bị ảnh hưởng.
Chỉ có con người là sinh vật tưởng chừng mạnh mẽ nhưng lại vô cùng yếu ớt: dễ buồn, dễ vui, dễ đau, dễ khóc, dễ dao động, dễ ảnh hưởng... Bên cạnh đó, con người cũng rất mạnh mẽ, kiên cường, biết thay đổi để thích ứng và tồn tại. Phải thay đổi để thích ứng và tồn tại!
Thở dài một hơi, cô định quay vào trong đi ngủ thì thấy chậu sen nhỏ mang về từ nhà chị Umeko đặt gọn ở một góc ban công, lá vươn lên xanh mướt. Loài sen này không tồn công chăm sóc nhiều, lâu lầu thêm nước, thay bùn là tự nó vẫn sinh sôi, xanh tốt, còn cho những bông hoa vừa đẹp, vừa thơm.
Chợt nhớ ra mình từng chụp ảnh những bông hoa sen đầu tiên tự tay chăm nở, cô vào album ảnh tìm tấm đẹp nhất rồi gửi cho anh kèm bốn câu:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
Mong anh và sơ tâm của anh như loài sen thơm mát dịu dàng, giản dị nhưng thanh cao, mọc lên từ bùn nhưng vươn thẳng chẳng cúi đầu. Tuy có lúc sen tàn lụi ngủ sâu trong lớp bùn dưới đáy nước nhưng đúng thời điểm lại thức dậy vươn lên, khai hoa nở nhụy.
****************
Ba tháng sau kỳ World cup đáng quên, anh được bình chọn là Trọng tài xuất sắc nhất J league _ một giải thưởng danh giá của Hiệp hội Trọng tài Nhật Bản.
Giải thưởng này là sự vinh danh cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của anh, cho những cống hiến tâm huyết với nghề. Chiếc còi vàng anh cầm là phần thưởng cho lòng can đảm nhìn nhận sai lầm, sửa chửa sai lầm để tiếp tục được thực thi công bằng với trái tim liêm khiết.
Có giải thưởng, nỗi buồn World cup cũng vơi đi ít nhiều. Anh vẫn còn cơ hội cho kỳ World cup tiếp theo mà!
"Chúc mừng anh! Hãy tiếp tục tiến về phía trước với sức mạnh x2 và đạt thêm nhiều giải thưởng nữa, anh nhé!" -
Cô nhắn cho anh ngay khi biết tin anh đạt giải thưởng.
"Cám ơn em. Cám ơn vì đã động viên và luôn tin tưởng. Anh hứa sẽ làm việc thật chăm chỉ để xứng đáng là tấm gương cho em và thể hệ trẻ"._ Anh nhằn trả lời.
Cô mỉm cười cất điện thoại sang một một bên chuyên chú vào bài ôn thi N1 của mình. Anh của cô xuất sắc như vậy, cô nhất định phải cố gắng vượt qua kỳ thi khó khăn này mới mong có cơ hội việc làm tốt hơn.
Thời hạn 3 năm hợp đồng sắp hết, cô muốn gia hạn thêm 2 năm nữa và tìm một công việc khác. Để có thêm nhiều lựa chọn, phải thi đậu càng nhiều chứng chỉ càng tốt.
Làm 8 tiếng mỗi ngày, có khi tăng ca thêm 5 tiếng buổi đêm và hai ngày cuối tuần nữa, thời gian nghỉ ngơi đã ít, thời gian ôn luyện lại càng ít hơn. Sở dĩ phải đi làm thêm vào cuối tuần là để có thêm thu nhập đóng phí đi thi.
Khó khăn là vậy nhưng với quyết tâm cao và động lực lớn, cô tin mình nhất định làm được, nhất định vượt qua!
/End chap 55/
Cô mong chờ khoảnh khắc được nghe tiếng còi khai cuộc của anh, thấy anh xuất hiện trên mặt sân cỏ tuyệt đẹp của nước Nga, sải chân căng sức cùng những cầu thủ Âu, Mỹ cao to....
Có lẽ bản thân anh cũng hết sức mong chờ cơ hội được khẳng định bản thân, mang niềm tự hào hình ảnh "trọng tài Nhật Bản nghiêm khắc, công minh" quảng bá với bạn bè quốc tế.
Nhưng như anh từng nói, cuộc đời luôn mang tới những bất ngờ và thách thức để tôi luyện mỗi người. Anh không được cầm còi trong một trận đấu nào của giải đấu tầm cỡ này. Thay vào đó, họ trao cho anh bảng đèn, anh chỉ được bố trí làm trọng tài thứ tư trong 4 trận đấu.
Không có nụ cười tươi thường trực trên môi mỗi lần ra sân, thay vào đó là nụ cười gượng gạo. Nhìn "khủng long" thấp bé giữa 3 trọng tài Âu, Phi khác, ánh mắt đo đỏ đượm buồn không linh động như vẫn thế, nhìn đồng xu trọng tài chính tung lên... Nhìn dáng anh lủi thủi đi ra khỏi sân sau khi hoàn tất thủ tục bắt đầu trận đấu, cô cảm giác lưng anh không thẳng như mọi khi. Dường như nó đang bị nỗi buồn đè nặng. Đôi tay thường ngày cầm còi, cầm bóng, cẩm đồng xu... Hôm nay lại trống không một cách mất tự nhiên.
Cô bất chợt oà khóc không xem tiếp được nữa. Trong đầu ngập tràn hình ảnh tủi thân của anh. Cô khóc như chính mình là người bị bắt nạt, bị đối xử bất công mà thấp cổ bé họng không thể làm gì khác ngoài ngậm ngùi chấp nhận. Cô muốn an ủi anh nhưng lại chẳng biết nên nói gì... 2°
Mở cửa ra ban công thay đổi không khí, cô ngước nhìn bầu trời trong veo đầy sao của mùa hè, có thể thấy cả những dãy ngân hà lấp lánh. Dù tâm trạng của con người có như thế nào thì bầu trời vẫn thế, vẫn theo qui luật của bản thân nó, không hề bị ảnh hưởng.
Chỉ có con người là sinh vật tưởng chừng mạnh mẽ nhưng lại vô cùng yếu ớt: dễ buồn, dễ vui, dễ đau, dễ khóc, dễ dao động, dễ ảnh hưởng... Bên cạnh đó, con người cũng rất mạnh mẽ, kiên cường, biết thay đổi để thích ứng và tồn tại. Phải thay đổi để thích ứng và tồn tại!
Thở dài một hơi, cô định quay vào trong đi ngủ thì thấy chậu sen nhỏ mang về từ nhà chị Umeko đặt gọn ở một góc ban công, lá vươn lên xanh mướt. Loài sen này không tồn công chăm sóc nhiều, lâu lầu thêm nước, thay bùn là tự nó vẫn sinh sôi, xanh tốt, còn cho những bông hoa vừa đẹp, vừa thơm.
Chợt nhớ ra mình từng chụp ảnh những bông hoa sen đầu tiên tự tay chăm nở, cô vào album ảnh tìm tấm đẹp nhất rồi gửi cho anh kèm bốn câu:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mong anh và sơ tâm của anh như loài sen thơm mát dịu dàng, giản dị nhưng thanh cao, mọc lên từ bùn nhưng vươn thẳng chẳng cúi đầu. Tuy có lúc sen tàn lụi ngủ sâu trong lớp bùn dưới đáy nước nhưng đúng thời điểm lại thức dậy vươn lên, khai hoa nở nhụy.
****************
Ba tháng sau kỳ World cup đáng quên, anh được bình chọn là Trọng tài xuất sắc nhất J league _ một giải thưởng danh giá của Hiệp hội Trọng tài Nhật Bản.
Giải thưởng này là sự vinh danh cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của anh, cho những cống hiến tâm huyết với nghề. Chiếc còi vàng anh cầm là phần thưởng cho lòng can đảm nhìn nhận sai lầm, sửa chửa sai lầm để tiếp tục được thực thi công bằng với trái tim liêm khiết.
Có giải thưởng, nỗi buồn World cup cũng vơi đi ít nhiều. Anh vẫn còn cơ hội cho kỳ World cup tiếp theo mà!
"Chúc mừng anh! Hãy tiếp tục tiến về phía trước với sức mạnh x2 và đạt thêm nhiều giải thưởng nữa, anh nhé!" -
Cô nhắn cho anh ngay khi biết tin anh đạt giải thưởng.
"Cám ơn em. Cám ơn vì đã động viên và luôn tin tưởng. Anh hứa sẽ làm việc thật chăm chỉ để xứng đáng là tấm gương cho em và thể hệ trẻ"._ Anh nhằn trả lời.
Cô mỉm cười cất điện thoại sang một một bên chuyên chú vào bài ôn thi N1 của mình. Anh của cô xuất sắc như vậy, cô nhất định phải cố gắng vượt qua kỳ thi khó khăn này mới mong có cơ hội việc làm tốt hơn.
Thời hạn 3 năm hợp đồng sắp hết, cô muốn gia hạn thêm 2 năm nữa và tìm một công việc khác. Để có thêm nhiều lựa chọn, phải thi đậu càng nhiều chứng chỉ càng tốt.
Làm 8 tiếng mỗi ngày, có khi tăng ca thêm 5 tiếng buổi đêm và hai ngày cuối tuần nữa, thời gian nghỉ ngơi đã ít, thời gian ôn luyện lại càng ít hơn. Sở dĩ phải đi làm thêm vào cuối tuần là để có thêm thu nhập đóng phí đi thi.
Khó khăn là vậy nhưng với quyết tâm cao và động lực lớn, cô tin mình nhất định làm được, nhất định vượt qua!
/End chap 55/
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro