Vướng Mắc Ngọt Ngào
Đánh giá:
8.8
/10 từ 14 lượt
Đọc truyện Full Vướng Mắc Ngọt Ngào trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Rơi vào những Vướng Mắc Ngọt Ngào này, câu chuyện ngôn tình giữa hai người sẽ như thế nào?
Hôm nay là ngày mười hai, lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường Đại học Truyền thông Z bắt đầu được cử hành.
Lần này kỷ niệm ngày thành lập trường, bất luận là sinh viên cũ hay sinh viên mới, kể cả các giáo viên đều sẽ tham gia việc trọng đại này. Có thể biểu diễn một lần trên sân khấu là điều không thể nghi ngờ, đích thực là vô cùng may mắn.
Bên ngoài phòng thay đồ, lúc này một nữ sinh tóc dài vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm một người khác bên trong, cô ta đang chuẩn bị đẩy cửa vào thì không nghĩ tới bị một đôi tay mảnh khảnh kế bên kéo ngược trở ra.
"Cô định làm gì a? Muốn vào trong lên liều mạng với cô ta sao?"
Cô gái bị đè chặt tay hít sâu một cái, vừa nhấn giọng vừa nói: "Tôi chuẩn bị lâu như vậy, chẳng lẽ thật sự không được lên sân khấu sao? Dựa vào cái gì tiết mục mở màn một hai phải cho Thẩm Thư Dư lên sân khấu, tôi so với cô ta kém chỗ nào? Tôi không cam lòng!"
"Cô kém hơn cô ta chỗ nào?" Cô gái có đôi tay mảnh khảnh bất đắc dĩ cười, "Còn không cam lòng? Cô đó, đúng là thiếu sự kiên nhẫn."
"Đổi lại là cô, cô có thể bình tĩnh được sao?"
Cô gái nọ cười lạnh một tiếng: "Đương nhiên có thể! Cho nên, cô phải nghe lời tôi."
......
Thẩm Thư Dư theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía phòng hóa trang ngoài cửa, chỉ thấy lấp loáng một góc áo màu trắng của ai đó ngoài hành lang.
Hôm nay kỷ niệm ngày thành lập trường tổng cộng có 19 tiết mục, tham dự biểu diễn có khoảng gần một trăm người. Thẩm Thư Dư lần này may mắn có thể đại dự tham gia mở màn tiết mục biểu diễn, không chỉ có như thế, cô còn được cử dẫn đầu đội múa.
Hôm nay là ngày mười hai, lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường Đại học Truyền thông Z bắt đầu được cử hành.
Lần này kỷ niệm ngày thành lập trường, bất luận là sinh viên cũ hay sinh viên mới, kể cả các giáo viên đều sẽ tham gia việc trọng đại này. Có thể biểu diễn một lần trên sân khấu là điều không thể nghi ngờ, đích thực là vô cùng may mắn.
Bên ngoài phòng thay đồ, lúc này một nữ sinh tóc dài vẻ mặt giận dữ nhìn chằm chằm một người khác bên trong, cô ta đang chuẩn bị đẩy cửa vào thì không nghĩ tới bị một đôi tay mảnh khảnh kế bên kéo ngược trở ra.
"Cô định làm gì a? Muốn vào trong lên liều mạng với cô ta sao?"
Cô gái bị đè chặt tay hít sâu một cái, vừa nhấn giọng vừa nói: "Tôi chuẩn bị lâu như vậy, chẳng lẽ thật sự không được lên sân khấu sao? Dựa vào cái gì tiết mục mở màn một hai phải cho Thẩm Thư Dư lên sân khấu, tôi so với cô ta kém chỗ nào? Tôi không cam lòng!"
"Cô kém hơn cô ta chỗ nào?" Cô gái có đôi tay mảnh khảnh bất đắc dĩ cười, "Còn không cam lòng? Cô đó, đúng là thiếu sự kiên nhẫn."
"Đổi lại là cô, cô có thể bình tĩnh được sao?"
Cô gái nọ cười lạnh một tiếng: "Đương nhiên có thể! Cho nên, cô phải nghe lời tôi."
......
Thẩm Thư Dư theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía phòng hóa trang ngoài cửa, chỉ thấy lấp loáng một góc áo màu trắng của ai đó ngoài hành lang.
Hôm nay kỷ niệm ngày thành lập trường tổng cộng có 19 tiết mục, tham dự biểu diễn có khoảng gần một trăm người. Thẩm Thư Dư lần này may mắn có thể đại dự tham gia mở màn tiết mục biểu diễn, không chỉ có như thế, cô còn được cử dẫn đầu đội múa.