Vương Phi Lén Lút Dọn Sạch Quốc Khố Trước Khi Lưu Đày

Chương 26

2024-11-17 09:08:44

Trong lòng nàng thầm nghĩ: Thôi nào, nếu muốn chèn ép ta, cứ thử xem!

Ba người ngồi phía trên lặng lẽ quan sát vị An Vương phi mà họ chưa từng gặp mặt. Đến khi Giang Nhược cất tiếng, họ mới hoàn hồn.

“An Vương phi, miễn lễ!” Tiêu Quân Trạch mỉm cười, nhưng nụ cười ấy không chạm đến đáy mắt.

Một ma ma của Ninh Khang Cung bưng trà lên, Giang Nhược cầm chung trà tiến đến trước Thái Hậu, “Mẫu hậu, xin mời dùng trà.”

Thái Hậu mỉm cười từ ái, nhận chén trà và nhấp một ngụm tượng trưng, “Không ngờ An Vương phi lại xinh đẹp quốc sắc thiên hương như vậy, Cẩn Nhi đúng là có phúc khí!”

Giang Nhược khiêm tốn đáp: “Mẫu hậu quá khen, thần thiếp chỉ là bông lau giữa đồng cỏ, không dám nhận lời ca tụng ấy.”

Lão yêu bà, ánh mắt cũng tinh tường lắm!

Ngay sau đó, Giang Nhược lạnh mặt dâng trà cho Tiêu Quân Trạch và Hoàng Hậu, trong lòng thầm hậm hực: Đúng là trớ trêu, dám để lão nương phải dâng trà cho đôi cẩu phu thê các ngươi!

Đừng trách ta không nhắc trước, phí phục vụ trà nước này... đúng là không rẻ đâu!

Tiêu Quân Trạch là kẻ đầy kiêu ngạo, chưa bao giờ uống trà do người khác dâng lên, nên đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Quân Trạch đang cân nhắc xem nên dùng cách nào để khiến Giang Nhược trung thành phục vụ cho mình. Từ thái độ kính trà của nàng, hắn có thể thấy nàng rất để ý đến việc phải làm vợ “xung hỉ”.

“Mẫu hậu, người cứ trò chuyện tiếp, trẫm phải quay về xử lý công vụ.” Nói xong, Tiêu Quân Trạch đứng dậy rời đi.

“Thần thiếp cung tiễn Hoàng Thượng!”

Khi Tiêu Quân Trạch đã đi khỏi, Thái Hậu lập tức ra lệnh: “Người đâu, mang ghế cho An Vương phi ngồi.”

Ánh mắt Giang Nhược thoáng sáng lên, nàng giữ dáng vẻ ung dung, ngồi xuống ghế một cách tao nhã. Trong lòng thầm nghĩ: Ba nữ nhân một vở kịch, để xem các ngươi diễn thế nào.

Thái Hậu khẽ thở dài, gương mặt lộ vẻ đau lòng: “Cẩn Nhi là do ai gia nhìn lớn lên, ai ngờ lại gặp phải tai họa bất ngờ thế này. Việc xung hỉ này cũng là bất đắc dĩ, hy vọng An Vương phi có thể chăm sóc tốt cho Cẩn Nhi.”

Chuyện “bệnh kín” của Tiêu Thừa Cẩn, thật hay giả Thái Hậu cũng không rõ, nhưng từ lời các thái y thì khả năng Tiêu Thừa Cẩn tỉnh lại là rất nhỏ. Thái Hậu tin rằng An Vương phi chắc chắn không hài lòng khi phải gả vào An Vương phủ chỉ để xung hỉ.

Giang Nhược thầm cười nhạo trong lòng: Lão yêu bà, ngươi nói nghe thật chân tình đấy, nếu ta không phối hợp chút để diễn thì chẳng phải là phụ lòng ngươi sao?

Nàng mím môi, ánh mắt kiên định: “Thỉnh mẫu hậu yên tâm, lấy chồng theo chồng, gà chó theo chó, thần thiếp sẽ ngày ngày cầu phúc trước Phật, mong trời xanh phù hộ điện hạ sớm bình phục.”

Cuộc đời như một vở diễn, tất cả đều nhờ kỹ thuật diễn xuất, ai mà không biết diễn chứ?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thái Hậu: “......”

An Vương phi, thật ra... ngươi không cần phải nghiêm túc đến vậy.

Hoàng Hậu nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Giang Nhược, khóe miệng không khỏi giật giật. Theo lý, An Vương khó tính, lại có “bệnh kín”, lẽ ra An Vương phi nên nhân cơ hội này mà khóc lóc xin ly hôn chứ?

“An Vương phi, ngươi với bổn cung bây giờ đã là chị em dâu, có chuyện gì khó khăn có thể trực tiếp tìm bổn cung.” Hoàng Hậu nở nụ cười dịu dàng.

Giang Nhược gật đầu với Hoàng Hậu, không nói thêm gì.

Ba người không nói với nhau câu nào, không khí trong điện dần trở nên có chút gượng gạo.

Thái Hậu quay sang nói với ma ma bên cạnh: “Sở ma ma, đi lấy cho ai gia chuôi ngọc như ý trân quý.”

“Dạ, Thái Hậu nương nương!”

Đợi Sở ma ma mang ngọc như ý tới, Thái Hậu với vẻ mặt “hiền từ” nói: “An Vương phi, ai gia tặng ngươi ngọc như ý này, hy vọng mọi việc về sau đều như ý nguyện.”

Giang Nhược liếc nhìn món ngọc như ý màu xanh biếc, vẻ mặt lộ rõ nét tham tiền, đáp: “Thần thiếp cảm tạ mẫu hậu.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Lén Lút Dọn Sạch Quốc Khố Trước Khi Lưu Đày

Số ký tự: 0