Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z
Khách lớn
P. Hải Anh
2024-07-19 16:23:08
Tường Huyên đánh tí son, dậm chút phấn sao cho chỉn chu khi gặp người lớn trong nhà,
hôm nay cô diện chiếc đầm màu be dài đến đầu gối phần vai thiết kế trễ vai khoe chiếc cổ thiên nga cùng xương quai xanh mảnh khảnh.
Phần eo đính kim cương vào hình cung lượn xuống thắt eo vừa khiến tôn vòng eo nhỏ nhắn tôn lên khí chất nhã nhặn, thanh lịch.
Cộc cộc...
Âm thanh ngoài cửa dần đến gần cô tự tin đoán chắc đó là Hạ Truân đến tìm mình trái tim đập mạnh liên hồi thấp thỏm nhìn đăm chiêu vào cánh cửa gỗ sang trọng đóng kín.
Âm thanh bước chân đến gần lại ra xa khiến cô không khỏi nghi hoặc không phải là hắn sao?
Tường Huyên lấy điện thoại nhắn tin cho Hạ Truân một tin trong lòng trái tim đã nhảy cẫng một nhịp,
cô lại thấy vô cùng khó hiểu chiếc xe phiên bản giới hạn ấy không phải là của Hạ Truân hay sao?
đang lẩn quẩn trong vòng suy nghĩ bỗng tin nhắn được gửi đến khiến Huyên Huyên giật nảy mình lật đật mở tin nhắn trên điện thoại ra xem.
Nội dung như sau:
"Anh đang họp còn khoảng hai mươi phút nữa sẽ về đến Hạ gia, nhớ anh nhiều không?"
Câu hỏi được gửi liên tục ba tin cô chỉ trả lời qua loa cho xong rồi nhanh chóng đi ra ban công nhìn xuống chiếc xe phiên bản giới hạn đỗ dưới hoa viên rộng rãi,
hoa viên ở Hạ gia rất rộng có thể chứa tới hơn một trăm chiếc xe như vậy, trong lòng cô không khỏi mông lung mà nghĩ ngợi nhiều.
Ơ sao lại kỳ lạ thế nhỉ? Sao lại... cứ thấy không đúng ở đâu.
Tường Huyên nghĩ nát óc cũng không sao lí giải được trong Hạ gia không phải hắn dùng loại hãng xe như thế thì ai chứ không lẽ có khách đến?
"Ting"
Cô mải nghĩ mà không biết vừa tin nhắn lẫn cuộc gọi của Hạ Truân vang lên phá vỡ bầu không khí im ắng ngột ngạt giật mình lần thứ hai.
Tường Huyên chụp chiếc xe đang đỗ dưới hoa viên gửi cho hắn xem xem là vị nào tái thế vào Hạ gia,
Hạ Truân đọc tin nhắn mà không nhịn được buộc miệng cười không ngớt hóa ra mối lo từ nãy đến giờ của cô ai là chủ nhân của chiếc siêu xe kia sao?
Hắn nhìn màn hình điện thoại cứ cười cười cuộc họp vì thế mà đã kết thúc từ lâu ở hành lang có người đi qua hiếu kì nhìn vào phòng họp cứ kết thúc sẽ tự ngắt điện, ở góc nào đó của căn phòng hiện ánh sáng từ màn hình điện thoại nhìn tưởng lầm sếp với ai khác.
Hết cười rồi vuốt tóc, hai mắt chăm chăm vô màn hình điện thoại người khác nhìn vào sẽ có những ý nghĩ sếp mình chắc ấm đầu đó cũng chỉ là ý nghĩ nhỏ của thư ký lẫn trợ lý không ai dám đẩy cửa vào làm phiền.
Tan làm, khoảng năm giờ chiều hắn lái xe về thẳng Hạ gia xem xem mối lo của bảo bối là ai,
Hạ Truân di chuyển chiếc xe của mình đỗ cạnh chiếc xe phiên bản giới hạn kia, xuống xe hắn nhìn một lượt liền nhận ra ngay chỉ trách bức ảnh bảo bôi chụp cho hơi mờ lầm hắn tưởng ông nội giáng thế.
Nhưng mà có thêm một người cũng vui, hắn thong thả đi vào cửa sau của biệt thự,
cửa sau gần với phòng bảo bối đang chờ thứ hai muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ Hạ.
Trên tầng cao nhìn xuống qua khe cửa gắn rèm người đàn ông nhíu mày nhìn hắn đi vào từ cửa sau, trong lòng người đàn ông này hơi thắc mắc tại sao không đường đường chính chính đi vào cửa chính mà lại thấp thỏm lẻn vào cửa sau thế kia?
Người đàn ông đó nghĩ rồi cũng không để ý Hạ Truân đi vào bằng cửa nào nữa mà khóe miệng đã tự khi nào nhếch cao đẹp vô cùng, hai mắt người đàn ông nhìn một điểm rồi tiêu tan thấy hứng thú rồi đây.
hôm nay cô diện chiếc đầm màu be dài đến đầu gối phần vai thiết kế trễ vai khoe chiếc cổ thiên nga cùng xương quai xanh mảnh khảnh.
Phần eo đính kim cương vào hình cung lượn xuống thắt eo vừa khiến tôn vòng eo nhỏ nhắn tôn lên khí chất nhã nhặn, thanh lịch.
Cộc cộc...
Âm thanh ngoài cửa dần đến gần cô tự tin đoán chắc đó là Hạ Truân đến tìm mình trái tim đập mạnh liên hồi thấp thỏm nhìn đăm chiêu vào cánh cửa gỗ sang trọng đóng kín.
Âm thanh bước chân đến gần lại ra xa khiến cô không khỏi nghi hoặc không phải là hắn sao?
Tường Huyên lấy điện thoại nhắn tin cho Hạ Truân một tin trong lòng trái tim đã nhảy cẫng một nhịp,
cô lại thấy vô cùng khó hiểu chiếc xe phiên bản giới hạn ấy không phải là của Hạ Truân hay sao?
đang lẩn quẩn trong vòng suy nghĩ bỗng tin nhắn được gửi đến khiến Huyên Huyên giật nảy mình lật đật mở tin nhắn trên điện thoại ra xem.
Nội dung như sau:
"Anh đang họp còn khoảng hai mươi phút nữa sẽ về đến Hạ gia, nhớ anh nhiều không?"
Câu hỏi được gửi liên tục ba tin cô chỉ trả lời qua loa cho xong rồi nhanh chóng đi ra ban công nhìn xuống chiếc xe phiên bản giới hạn đỗ dưới hoa viên rộng rãi,
hoa viên ở Hạ gia rất rộng có thể chứa tới hơn một trăm chiếc xe như vậy, trong lòng cô không khỏi mông lung mà nghĩ ngợi nhiều.
Ơ sao lại kỳ lạ thế nhỉ? Sao lại... cứ thấy không đúng ở đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tường Huyên nghĩ nát óc cũng không sao lí giải được trong Hạ gia không phải hắn dùng loại hãng xe như thế thì ai chứ không lẽ có khách đến?
"Ting"
Cô mải nghĩ mà không biết vừa tin nhắn lẫn cuộc gọi của Hạ Truân vang lên phá vỡ bầu không khí im ắng ngột ngạt giật mình lần thứ hai.
Tường Huyên chụp chiếc xe đang đỗ dưới hoa viên gửi cho hắn xem xem là vị nào tái thế vào Hạ gia,
Hạ Truân đọc tin nhắn mà không nhịn được buộc miệng cười không ngớt hóa ra mối lo từ nãy đến giờ của cô ai là chủ nhân của chiếc siêu xe kia sao?
Hắn nhìn màn hình điện thoại cứ cười cười cuộc họp vì thế mà đã kết thúc từ lâu ở hành lang có người đi qua hiếu kì nhìn vào phòng họp cứ kết thúc sẽ tự ngắt điện, ở góc nào đó của căn phòng hiện ánh sáng từ màn hình điện thoại nhìn tưởng lầm sếp với ai khác.
Hết cười rồi vuốt tóc, hai mắt chăm chăm vô màn hình điện thoại người khác nhìn vào sẽ có những ý nghĩ sếp mình chắc ấm đầu đó cũng chỉ là ý nghĩ nhỏ của thư ký lẫn trợ lý không ai dám đẩy cửa vào làm phiền.
Tan làm, khoảng năm giờ chiều hắn lái xe về thẳng Hạ gia xem xem mối lo của bảo bối là ai,
Hạ Truân di chuyển chiếc xe của mình đỗ cạnh chiếc xe phiên bản giới hạn kia, xuống xe hắn nhìn một lượt liền nhận ra ngay chỉ trách bức ảnh bảo bôi chụp cho hơi mờ lầm hắn tưởng ông nội giáng thế.
Nhưng mà có thêm một người cũng vui, hắn thong thả đi vào cửa sau của biệt thự,
cửa sau gần với phòng bảo bối đang chờ thứ hai muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ Hạ.
Trên tầng cao nhìn xuống qua khe cửa gắn rèm người đàn ông nhíu mày nhìn hắn đi vào từ cửa sau, trong lòng người đàn ông này hơi thắc mắc tại sao không đường đường chính chính đi vào cửa chính mà lại thấp thỏm lẻn vào cửa sau thế kia?
Người đàn ông đó nghĩ rồi cũng không để ý Hạ Truân đi vào bằng cửa nào nữa mà khóe miệng đã tự khi nào nhếch cao đẹp vô cùng, hai mắt người đàn ông nhìn một điểm rồi tiêu tan thấy hứng thú rồi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro