Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z
Lãng mạn : Tình ta ngọt như kẹo sô cô la
P. Hải Anh
2024-07-19 16:23:08
"Huyên Huyên..."
Hạ Truân đứng dậy đi lấy bó hoa đã chuẩn bị sẵn từ trước,
"Tặng cho em"
Hắn đến bên cạnh Tường Huyên hai tay đưa bó hoa cẩm quỳ rực rỡ.
Tường Huyên nhận bó hoa không nghĩ bao nhiêu năm rồi anh ấy vẫn còn nhớ sở thích của cô, cô thích hoa gì.
Trong bó hoa kèm theo chiếc thiệp nhỏ xinh được viết tay của Hạ Truân cô giở ra đọc,
dòng chữ viết kín bức thiệp nhỏ xinh khiến hai mắt Huyên Huyên sáng rực,
nhìn kĩ mới thấy nét chữ nhìn xa rất đẹp nhưng khi nhìn gần có vẻ nét chữ ban đầu không được đẹp nên dễ nhận ra khi luyện viết nắn nót còn run run nhưng không sao tạm chấp nhận được.
Hắn chính là người đứng đầu của một tập đoàn lớn thường ngày kí kết giấy tờ chỉ cần hai phát quẹt là xong cũng không để ý nhiều đến chữ viết,
nhưng trước mặt con gái này cất công nắn nót từng nét một, khi đó tự mình đi mua hoa chọn những bông hoa trên cả tuyệt vời nhân viên bán hoa có đề nghị cô ấy có thể viết thiệp được
nhưng hắn chính là không cần thiết viết hộ.
"Em cảm ơn"
Thấy Huyên Huyên của mình cười tấm tắc ôm trầm bó hoa vào người hắn chỉ cười mỉm nhẹ không hở răng, ánh mắt nhìn theo hướng này chậm rãi lấy món quà đặc biệt hơn nữa.
"Huyên Huyên em mở chiếc hộp xem có thích không?"
Chiếc hộp này bằng bàn tay ước chừng là vậy, gỡ mấy lớp bên ngoài hộp là có thể thấy bên trong rồi
Chính là chiếc đồng hồ Rolex mặt trắng đính kim cương, món quà này chính là đồng hồ đôi với hắn, chỉ thấy trên mặt Tường Huyên rạng rỡ giờ phút này càng rạng rỡ hơn,
"Đồ đáng ghét này sao lại trùng hợp thế nhờ là đồ đôi đó"
....
Đêm đến,
Mãn nguyện. Từng lớp quần áo lột sạch, phơi bày ra trước mắt đối phương cô chính là có chút ngại ngùng nhưng đêm đó hai con người hòa vào làm một,
dấu hickey chi chít trên chiếc cổ mảnh khảnh của Tường Huyên tựa thiên nga ấy như đánh dấu bản quyền, những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể của mình Hắn đều chạm vào từ từ nâng niu yêu thương không ngừng hôn hít.
Khởi đầu của cuộc chơi ấy hai con người ấy đã đặt lên đôi môi nụ hôn thật mặn nồng thật lâu dài,
tưởng như khó thở chết đi được nhưng trong lòng cô phải khen kỹ thuật hôn của hắn đỉnh cao như vậy.
Trải qua từng đợt cao trào, khoái cảm của dục vọng dần thấm vào Tường Huyên cô mới cảm nhận được cảm giác khi bước xuống giường đã trở thành người phụ nữ.
Cô có nghe câu khi làm xong chuyện đó đàn ông có thể không có gì nhưng đối với phụ nữ họ vô cùng thiệt thòi lại còn khi bước xuống giường đã trở thành một người phụ nữ.
Chính là như vậy, sau đêm mặn nồng hơi tốn sức cô mới thấm hết từng câu từng chữ, hiểu được vậy.
Nhưng trao cho người mình yêu sâu đậm như thế vậy cũng đáng mà cô cũng chẳng có gì khó khăn, thật ra trải qua giường chiếu cùng hắn cũng không tệ.
Có điều sáng dậy ê ẩm hết cả người, Tường Huyên bị đánh thức bởi tiếng nước xả bên trong phòng tắm,
cô lặng lẽ ngồi dậy nhìn vào trong phòng tắm bằng kính nhưng được che phủ một lớp hơi nước mỏng cộng thêm chiếc cửa kính mờ mờ ảo ảo nhìn thấy người hắn không rõ,
nhưng khi nghĩ đến chuyện của đêm qua bất giác cô thấy vui ơi là vui, tận mắt chứng kiến hết rồi, bao năm đèn sách cuối cùng cũng được trải qua môn sinh học.
Tường Huyên quan sát một lượt khung cảnh thật bừa bộn đồ cứ vậy mà nằm ngổn ngang trên sàn nhà nghĩ đến tiếng soạt soạt của quần áo đúng là có chút bạo thật.
Ting ting...
Âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên thành công gây sự chú ý của Tường Huyên,
cô lấy máy trên mặt tủ cạnh đầu giường xem xem có gì thú vị không,
lướt màn hình khóa nó cần mật khẩu cô thử ấn ngày tháng năm sinh của mình,
Âm thanh như lông vũ nhè nhẹ khi thành công mở khóa,
mật khẩu dễ như thế không chừng mật khẩu két sắt cũng dễ mở khéo... haha cô nghĩ đùa đấy!
Màn hình chính không có gì đặc sắc chỉ là một màu xanh dương nhưng không như Tường Huyên nghĩ sẽ để hình hai người chứ nhỉ?
Kéo xuống phần giao diện chính bắt gặp khu thư viện ảnh nhanh nhẹn nhấp vào,
"Wow... đúng là không ngờ" _ Tường Huyên khẽ ồ lên.
Tất cả hình ảnh đều là của cô thật nè nhưng Tường Huyên nhận ra Tất cả được lưu từ Instagram về,
thích quá năm năm qua bức hình nào có kỉ niệm đẹp đều đăng trên trang mạng xã hội như một tín hiệu gửi đến người đó,
còn cứ tưởng sẽ không bao giơ nhận được phản hồi tích cực từ Hạ Truân mà từ ngày chia tay hôm ấy thật xảy ra nhiều chuyện khiến hai con người xa nhau lâu như vậy,
mà hắn chỉ lặng lẽ quan sát trạng thái của cô qua trang cá nhân thôi sao?
điều mà cô không biết sau khi lên thành phố như ý nguyện của bà nội là tiếp quản công ty gia đình dù khoảng thời gian ấy có bận rộn cỡ nào hắn vẫn theo dõi trạng thái của cô thông qua nhờ người điều tra,
đến khi Huyên Huyên lên đại học năm nhất sống tại một thành phố khác, được cha mẹ trang bị cho thiết bị điện tử cô mới dùng mạng xã hội để tìm kiếm người đó,
chỉ tiếc chính là không có phản hồi... càng hi vọng càng thất vọng cô chẳng có tẹo thông tin nào của Hạ Truân cả.
Hạ Truân đứng dậy đi lấy bó hoa đã chuẩn bị sẵn từ trước,
"Tặng cho em"
Hắn đến bên cạnh Tường Huyên hai tay đưa bó hoa cẩm quỳ rực rỡ.
Tường Huyên nhận bó hoa không nghĩ bao nhiêu năm rồi anh ấy vẫn còn nhớ sở thích của cô, cô thích hoa gì.
Trong bó hoa kèm theo chiếc thiệp nhỏ xinh được viết tay của Hạ Truân cô giở ra đọc,
dòng chữ viết kín bức thiệp nhỏ xinh khiến hai mắt Huyên Huyên sáng rực,
nhìn kĩ mới thấy nét chữ nhìn xa rất đẹp nhưng khi nhìn gần có vẻ nét chữ ban đầu không được đẹp nên dễ nhận ra khi luyện viết nắn nót còn run run nhưng không sao tạm chấp nhận được.
Hắn chính là người đứng đầu của một tập đoàn lớn thường ngày kí kết giấy tờ chỉ cần hai phát quẹt là xong cũng không để ý nhiều đến chữ viết,
nhưng trước mặt con gái này cất công nắn nót từng nét một, khi đó tự mình đi mua hoa chọn những bông hoa trên cả tuyệt vời nhân viên bán hoa có đề nghị cô ấy có thể viết thiệp được
nhưng hắn chính là không cần thiết viết hộ.
"Em cảm ơn"
Thấy Huyên Huyên của mình cười tấm tắc ôm trầm bó hoa vào người hắn chỉ cười mỉm nhẹ không hở răng, ánh mắt nhìn theo hướng này chậm rãi lấy món quà đặc biệt hơn nữa.
"Huyên Huyên em mở chiếc hộp xem có thích không?"
Chiếc hộp này bằng bàn tay ước chừng là vậy, gỡ mấy lớp bên ngoài hộp là có thể thấy bên trong rồi
Chính là chiếc đồng hồ Rolex mặt trắng đính kim cương, món quà này chính là đồng hồ đôi với hắn, chỉ thấy trên mặt Tường Huyên rạng rỡ giờ phút này càng rạng rỡ hơn,
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đồ đáng ghét này sao lại trùng hợp thế nhờ là đồ đôi đó"
....
Đêm đến,
Mãn nguyện. Từng lớp quần áo lột sạch, phơi bày ra trước mắt đối phương cô chính là có chút ngại ngùng nhưng đêm đó hai con người hòa vào làm một,
dấu hickey chi chít trên chiếc cổ mảnh khảnh của Tường Huyên tựa thiên nga ấy như đánh dấu bản quyền, những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể của mình Hắn đều chạm vào từ từ nâng niu yêu thương không ngừng hôn hít.
Khởi đầu của cuộc chơi ấy hai con người ấy đã đặt lên đôi môi nụ hôn thật mặn nồng thật lâu dài,
tưởng như khó thở chết đi được nhưng trong lòng cô phải khen kỹ thuật hôn của hắn đỉnh cao như vậy.
Trải qua từng đợt cao trào, khoái cảm của dục vọng dần thấm vào Tường Huyên cô mới cảm nhận được cảm giác khi bước xuống giường đã trở thành người phụ nữ.
Cô có nghe câu khi làm xong chuyện đó đàn ông có thể không có gì nhưng đối với phụ nữ họ vô cùng thiệt thòi lại còn khi bước xuống giường đã trở thành một người phụ nữ.
Chính là như vậy, sau đêm mặn nồng hơi tốn sức cô mới thấm hết từng câu từng chữ, hiểu được vậy.
Nhưng trao cho người mình yêu sâu đậm như thế vậy cũng đáng mà cô cũng chẳng có gì khó khăn, thật ra trải qua giường chiếu cùng hắn cũng không tệ.
Có điều sáng dậy ê ẩm hết cả người, Tường Huyên bị đánh thức bởi tiếng nước xả bên trong phòng tắm,
cô lặng lẽ ngồi dậy nhìn vào trong phòng tắm bằng kính nhưng được che phủ một lớp hơi nước mỏng cộng thêm chiếc cửa kính mờ mờ ảo ảo nhìn thấy người hắn không rõ,
nhưng khi nghĩ đến chuyện của đêm qua bất giác cô thấy vui ơi là vui, tận mắt chứng kiến hết rồi, bao năm đèn sách cuối cùng cũng được trải qua môn sinh học.
Tường Huyên quan sát một lượt khung cảnh thật bừa bộn đồ cứ vậy mà nằm ngổn ngang trên sàn nhà nghĩ đến tiếng soạt soạt của quần áo đúng là có chút bạo thật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ting ting...
Âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên thành công gây sự chú ý của Tường Huyên,
cô lấy máy trên mặt tủ cạnh đầu giường xem xem có gì thú vị không,
lướt màn hình khóa nó cần mật khẩu cô thử ấn ngày tháng năm sinh của mình,
Âm thanh như lông vũ nhè nhẹ khi thành công mở khóa,
mật khẩu dễ như thế không chừng mật khẩu két sắt cũng dễ mở khéo... haha cô nghĩ đùa đấy!
Màn hình chính không có gì đặc sắc chỉ là một màu xanh dương nhưng không như Tường Huyên nghĩ sẽ để hình hai người chứ nhỉ?
Kéo xuống phần giao diện chính bắt gặp khu thư viện ảnh nhanh nhẹn nhấp vào,
"Wow... đúng là không ngờ" _ Tường Huyên khẽ ồ lên.
Tất cả hình ảnh đều là của cô thật nè nhưng Tường Huyên nhận ra Tất cả được lưu từ Instagram về,
thích quá năm năm qua bức hình nào có kỉ niệm đẹp đều đăng trên trang mạng xã hội như một tín hiệu gửi đến người đó,
còn cứ tưởng sẽ không bao giơ nhận được phản hồi tích cực từ Hạ Truân mà từ ngày chia tay hôm ấy thật xảy ra nhiều chuyện khiến hai con người xa nhau lâu như vậy,
mà hắn chỉ lặng lẽ quan sát trạng thái của cô qua trang cá nhân thôi sao?
điều mà cô không biết sau khi lên thành phố như ý nguyện của bà nội là tiếp quản công ty gia đình dù khoảng thời gian ấy có bận rộn cỡ nào hắn vẫn theo dõi trạng thái của cô thông qua nhờ người điều tra,
đến khi Huyên Huyên lên đại học năm nhất sống tại một thành phố khác, được cha mẹ trang bị cho thiết bị điện tử cô mới dùng mạng xã hội để tìm kiếm người đó,
chỉ tiếc chính là không có phản hồi... càng hi vọng càng thất vọng cô chẳng có tẹo thông tin nào của Hạ Truân cả.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro