Xã Khủng Không Muốn Làm Vạn Người Mê
Chương 14
Phế Vật 23333
2024-11-16 00:48:13
Vì đến năm mười lăm tuổi Lâm Hà Y vẫn chưa có kinh nguyệt, mẹ cô đã dẫn cô đến bệnh viện kiểm tra. Sau khi nhận được kết quả, bà không nói một lời trên đường về nhà, nhưng khi vừa bước qua cửa, cơn giận dữ bùng lên đến mức bà tát thẳng vào mặt cô.
Bà yêu cầu cô giao hết thuốc mình đang uống, nhưng Lâm Hà Y chỉ im lặng. Kể từ hôm đó, mối quan hệ vốn lạnh nhạt giữa hai mẹ con lại càng trở nên căng thẳng hơn.
“Rốt cuộc mày đã làm gì…” Mẹ cô mở lời, nhưng câu nói dang dở, bà không nói thêm nữa.
Sau khi trở lại trường, sức khỏe của Lâm Hà Y giảm sút nhanh chóng. Cơ thể thay đổi rõ rệt, đặc biệt là sự phát triển bất thường của vòng ngực, khiến cô không thể tiếp tục sự nghiệp thể thao. Đêm ngày giải nghệ, cô chỉ biết ôm chiếc cúp duy nhất của mình, ngồi trong nhà vệ sinh khóc nghẹn một hồi lâu.
Cô khóc đến mức kiệt sức, cổ họng đau rát, thậm chí nôn mửa. Bám vào bồn rửa, cô như muốn trút hết những viên thuốc mà mình từng uống ra khỏi cơ thể.
Thật ra, đáng lẽ cô đã bị loại khỏi đội từ lâu. Cô chưa bao giờ vượt qua bài kiểm tra thể chất định kỳ. Những thành tích mà cô có được trong những năm qua đều là do gian lận mà thành. Cô biết rõ mình không xứng đáng với bất cứ vinh quang nào.
Hồ sơ học tập của cô tại trường vẫn luôn được mẹ giữ lại, dù cô đã rời trường khi gia nhập đội tuyển quốc gia. Học phí của trường rất đắt, nhưng mẹ cô vẫn đều đặn đóng tiền mỗi năm, như để chờ ngày cô quay lại học hành.
Hồi tiểu học, Lâm Hà Y học rất giỏi. Là con gái duy nhất trong nhà, cô từng là niềm tự hào lớn nhất của mẹ. Mẹ sẵn sàng đầu tư vào các lớp học thêm để cô luôn dẫn đầu bạn bè. Khi còn nhỏ, cô cảm giác kiến thức luôn đến với mình một cách dễ dàng nhờ những bài học bổ túc liên tục.
Cô từng vượt lớp để vào học trường trung học tốt nhất thành phố. Khi ấy, mẹ cô còn dành nhiều thời gian cho cô, dù công việc bận rộn. Buổi tối, nếu rảnh rỗi, mẹ sẽ ôm cô vào lòng và kể những câu chuyện kỳ bí.
Mẹ cô có vốn tiếng Anh rất tốt. Những lúc ấy, bà sẽ kể chuyện Cô bé Lọ Lem bằng tiếng Anh. Đến đoạn Lọ Lem không thể dự tiệc vì chiếc váy đã bị hai chị gái cắt nát, nàng chỉ biết ngồi khóc bất lực dưới gốc cây mà mẹ nàng trồng, giọng mẹ cô đột nhiên nghẹn lại. Câu chuyện dừng ở đó, nhưng khoảnh khắc ấy vẫn in sâu trong ký ức của cô.
Bà yêu cầu cô giao hết thuốc mình đang uống, nhưng Lâm Hà Y chỉ im lặng. Kể từ hôm đó, mối quan hệ vốn lạnh nhạt giữa hai mẹ con lại càng trở nên căng thẳng hơn.
“Rốt cuộc mày đã làm gì…” Mẹ cô mở lời, nhưng câu nói dang dở, bà không nói thêm nữa.
Sau khi trở lại trường, sức khỏe của Lâm Hà Y giảm sút nhanh chóng. Cơ thể thay đổi rõ rệt, đặc biệt là sự phát triển bất thường của vòng ngực, khiến cô không thể tiếp tục sự nghiệp thể thao. Đêm ngày giải nghệ, cô chỉ biết ôm chiếc cúp duy nhất của mình, ngồi trong nhà vệ sinh khóc nghẹn một hồi lâu.
Cô khóc đến mức kiệt sức, cổ họng đau rát, thậm chí nôn mửa. Bám vào bồn rửa, cô như muốn trút hết những viên thuốc mà mình từng uống ra khỏi cơ thể.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật ra, đáng lẽ cô đã bị loại khỏi đội từ lâu. Cô chưa bao giờ vượt qua bài kiểm tra thể chất định kỳ. Những thành tích mà cô có được trong những năm qua đều là do gian lận mà thành. Cô biết rõ mình không xứng đáng với bất cứ vinh quang nào.
Hồ sơ học tập của cô tại trường vẫn luôn được mẹ giữ lại, dù cô đã rời trường khi gia nhập đội tuyển quốc gia. Học phí của trường rất đắt, nhưng mẹ cô vẫn đều đặn đóng tiền mỗi năm, như để chờ ngày cô quay lại học hành.
Hồi tiểu học, Lâm Hà Y học rất giỏi. Là con gái duy nhất trong nhà, cô từng là niềm tự hào lớn nhất của mẹ. Mẹ sẵn sàng đầu tư vào các lớp học thêm để cô luôn dẫn đầu bạn bè. Khi còn nhỏ, cô cảm giác kiến thức luôn đến với mình một cách dễ dàng nhờ những bài học bổ túc liên tục.
Cô từng vượt lớp để vào học trường trung học tốt nhất thành phố. Khi ấy, mẹ cô còn dành nhiều thời gian cho cô, dù công việc bận rộn. Buổi tối, nếu rảnh rỗi, mẹ sẽ ôm cô vào lòng và kể những câu chuyện kỳ bí.
Mẹ cô có vốn tiếng Anh rất tốt. Những lúc ấy, bà sẽ kể chuyện Cô bé Lọ Lem bằng tiếng Anh. Đến đoạn Lọ Lem không thể dự tiệc vì chiếc váy đã bị hai chị gái cắt nát, nàng chỉ biết ngồi khóc bất lực dưới gốc cây mà mẹ nàng trồng, giọng mẹ cô đột nhiên nghẹn lại. Câu chuyện dừng ở đó, nhưng khoảnh khắc ấy vẫn in sâu trong ký ức của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro