Xã Khủng Không Muốn Làm Vạn Người Mê
Chương 13
Phế Vật 23333
2024-11-16 00:48:13
Cô phải vật lộn với quá trình điều trị thêm gần một năm nữa, ngày cô được xuất viện cũng vừa đúng ngày trường học sắp khai giảng, khoảng thời gian nằm viện quá dài khiến cô gầy gò ốm yếu đi rất nhiều.
Không biết vì sao cơ thể cô lại lớn nhanh như thổi trong vòng chưa đầy một năm, nửa đêm luôn bị những cơn đau đớn quằn quại truyền từ xương tủy đánh thức, sau đó cô phải ôm bắp chân cả đêm ngủ không yên.
Loại đau đớn không rõ nguồn gốc này khiến cô cảm thấy tình trạng của chân mình đang dần xấu đi.
Nhưng chú Hoài Đặc đã kiểm tra giúp cô và nói với cô rằng cô chỉ đang dậy thì.
Thật ra ngày nào chú Hoài Đặc cũng đến để điều trị vết thương ở chân cho cô, chú ấy còn lấy cho cô rất nhiều loại thuốc đặc hiệu mà cô không biết, mỗi tối mẹ cô đều tới để giám sát cô uống hết số thuốc đó.
Chữ trên lọ thuốc được viết bằng tiếng Đức có tính chất chuyên ngành cao nên người có trình độ phiên dịch gà mờ như cô không tài nào hiểu nổi.
Càng lớn thì cô càng giống mẹ, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn lại mình trong gương, mắt hạnh má đào, sống mũi cao thẳng, bầu ngực nhỏ nhắn cũng bắt đầu phát triển một cách nhanh chóng.
Chú Hoài Đặc đã nói với cô, đây là hậu quả do cô ngừng tiến hành phẫu thuật thu nhỏ ngực và dùng một số biện pháp kiểm soát hình dáng cơ thể không hợp lý.
Tuy rằng Lâm Hà Y chậm hiểu, nhưng không có nghĩa là cô không hiểu, cô đương nhiên biết phần lớn nguyên nhân là do thuốc đặc hiệu gây ra.
Từ bé cô đã phát triển từ rất sớm, bộ ngực phát triển nhanh chóng khiến cô cảm thấy rất sợ hãi, bởi vì điều này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp trượt băng của cô nên năm mười ba tuổi cô đã trộm đi phẫu thuật thu nhỏ ngực mà không nói với mẹ.
Tuy nhiên hiệu quả của ca phẫu thuật vẫn còn hạn chế, trong vòng nửa năm nữa bộ ngực sẽ phát triển lại cho nên cứ cách nửa năm cô lại đi phẫu thuật một lần, ngoài ra cô còn dùng thêm thuốc ức chế sự phát triển của bầu ngực trong thời gian dài để kéo dài thời gian phẫu thuật, nhưng chuyện này đã bị mẹ cô phát hiện ra.
Không biết vì sao cơ thể cô lại lớn nhanh như thổi trong vòng chưa đầy một năm, nửa đêm luôn bị những cơn đau đớn quằn quại truyền từ xương tủy đánh thức, sau đó cô phải ôm bắp chân cả đêm ngủ không yên.
Loại đau đớn không rõ nguồn gốc này khiến cô cảm thấy tình trạng của chân mình đang dần xấu đi.
Nhưng chú Hoài Đặc đã kiểm tra giúp cô và nói với cô rằng cô chỉ đang dậy thì.
Thật ra ngày nào chú Hoài Đặc cũng đến để điều trị vết thương ở chân cho cô, chú ấy còn lấy cho cô rất nhiều loại thuốc đặc hiệu mà cô không biết, mỗi tối mẹ cô đều tới để giám sát cô uống hết số thuốc đó.
Chữ trên lọ thuốc được viết bằng tiếng Đức có tính chất chuyên ngành cao nên người có trình độ phiên dịch gà mờ như cô không tài nào hiểu nổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Càng lớn thì cô càng giống mẹ, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn lại mình trong gương, mắt hạnh má đào, sống mũi cao thẳng, bầu ngực nhỏ nhắn cũng bắt đầu phát triển một cách nhanh chóng.
Chú Hoài Đặc đã nói với cô, đây là hậu quả do cô ngừng tiến hành phẫu thuật thu nhỏ ngực và dùng một số biện pháp kiểm soát hình dáng cơ thể không hợp lý.
Tuy rằng Lâm Hà Y chậm hiểu, nhưng không có nghĩa là cô không hiểu, cô đương nhiên biết phần lớn nguyên nhân là do thuốc đặc hiệu gây ra.
Từ bé cô đã phát triển từ rất sớm, bộ ngực phát triển nhanh chóng khiến cô cảm thấy rất sợ hãi, bởi vì điều này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp trượt băng của cô nên năm mười ba tuổi cô đã trộm đi phẫu thuật thu nhỏ ngực mà không nói với mẹ.
Tuy nhiên hiệu quả của ca phẫu thuật vẫn còn hạn chế, trong vòng nửa năm nữa bộ ngực sẽ phát triển lại cho nên cứ cách nửa năm cô lại đi phẫu thuật một lần, ngoài ra cô còn dùng thêm thuốc ức chế sự phát triển của bầu ngực trong thời gian dài để kéo dài thời gian phẫu thuật, nhưng chuyện này đã bị mẹ cô phát hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro