Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Chương 27

2024-11-20 20:28:04

"Sao lại thế này?"

La Nghị nhìn cô, ánh mắt sắc bén:

"Lẽ ra tôi phải hỏi cô câu đó."

"..."

La Nghị lạnh lùng liếc Tô Mộc Tuyết một cái. Cô chỉ muốn vỗ trán, cảm giác như mình sắp bị đổ hết trách nhiệm lên vậy.

Trong lòng cô vừa lo lắng, vừa kinh ngạc, lại có chút hoang mang. Cô lí nhí:

"Thật sự... tôi không biết tại sao lại như vậy..."

La Nghị đáp, giọng vẫn lạnh như băng:

"Trước khi cô vào, mọi thứ vẫn bình thường. Tôi vẫn có thể tắm trong đó mỗi ngày. Nhưng từ sau hôm đó, mỗi lần tôi vào, nó đều biến thành thế này."

Trách tôi chắc?

"Nhưng mà... tôi chỉ ngâm mình trong đó có một lần thôi mà!" Tô Mộc Tuyết bối rối, cố gắng giải thích. "Chẳng lẽ cái suối này chỉ nhận mình anh là chủ nhân? Người khác vừa vào đã làm nó ô nhiễm... Nếu biết trước như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không tắm đâu!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


La Nghị cau mày, lắc đầu:

"Tôi cũng không rõ. Nghĩ mãi cũng không ra. Mãi đến hôm đó, tôi nghe thấy một giọng nói bên tai: “Cởi chuông phải do người buộc chuông, hãy tìm người liên quan để sửa chữa suối nước.” Tôi mới nghĩ rằng chuyện này có thể liên quan đến cô."

Tô Mộc Tuyết nghe mà nghẹn họng, trố mắt nhìn anh:

"Giọng nói gì vậy? Chẳng lẽ anh là nhân vật chính có hệ thống đi kèm sao?"

"Hệ thống là gì?" La Nghị hoàn toàn không hiểu.

Cô thở dài, giải thích ngắn gọn:

"Đại khái là một kiểu tồn tại giống như cấp trên. Họ ra lệnh và anh phải hoàn thành."

"À."

"Khoan đã, đây thực sự là suối nước nóng? Là suối linh à? Nó 'linh' tới mức nào?"

La Nghị nhìn cô, nghiêm túc nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Với tôi, nó không chỉ là suối linh. Nó giống như cha mẹ tái sinh vậy."

"Hả???"

La Nghị kể lại câu chuyện anh từng bị thương nặng, suýt mất mạng ra sao, rồi nhờ dòng nước ấy mới hồi phục.

Nghe xong, Tô Mộc Tuyết ngồi đờ đẫn, miệng hơi há ra vì ngạc nhiên. Ban đầu cô nghĩ đây chỉ là một câu chuyện nhẹ nhàng về cuộc sống, không ngờ lại đột ngột chuyển hướng.

Cô khó khăn lắm mới thốt ra được một câu:

"Anh... lúc đó bị thương nghiêm trọng đến vậy sao?"

La Nghị gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị:

"Nếu không phải tình huống sống còn, tôi cũng không tìm đến cô. Việc suối nước không dùng được là chuyện lớn, nhưng không phải quá nghiêm trọng. Vấn đề là nếu không có nó, tôi có thể không sống nổi."

Tô Mộc Tuyết nghe vậy, bất giác cảm thấy áp lực đè nặng lên mình. Dẫu sao đây là chuyện liên quan đến mạng sống của người khác, không thể xem nhẹ được.

"Anh không tắm trong suối này thì sẽ chịu đựng được bao lâu?" cô hỏi.

"Bảy ngày." La Nghị trả lời chắc nịch. "Tôi đã thử nghiệm nhiều lần và rút ra kết luận này."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến 70: Nữ Phụ Kiều Tiếu Vả Mặt Cực Đỉnh

Số ký tự: 0