Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng

Chương 21

Triều Dự

2024-11-21 10:24:24

"Thằng ngu, mày biết não tao quan trọng thế nào không! Tao đánh chết mày!"

Người đọc sách nổi giận mới là đáng sợ nhất, không kiêng nể gì cả. Thư ký Trương vốn đã cận thị nặng, đứng xa không nhìn rõ ai, thấy người là vung ghế đẩu.

Trần Nguyên can ngăn cả hai bên, không ít lần bị chân ghế đập trúng.

"Thư ký Trương, là tôi, Trần Nguyên! Anh buông ghế xuống trước đã." Hắn tìm được cơ hội, hai tay nắm chặt ghế: "Thư ký Trương, bình tĩnh, bình tĩnh nào! Hôm nay chúng ta đến đây là để đàm phán hợp đồng cơ mà!"

Thư ký Trương thực sự không có sức lực bằng Trần Nguyên, thấy kéo không lại ghế, dứt khoát buông tay.

Bên này họ vừa im lặng, ông Phương cũng bảo người đàn ông trẻ bên cạnh dừng lại. Trần Nguyên nói đúng, họ đến đây để đàm phán kinh doanh, không phải để đánh nhau.

Phát tiết xong là được, không cần làm lớn chuyện. Đừng tưởng ông ta không nhìn thấy, trợ lý Vương thấy tình hình không ổn đã gọi người của phòng bảo vệ lên.

Mọi người đều tụ tập ở cửa.

"Cô Ôn!" Ông Phương lên tiếng trước: "Người của nhà máy các cô không có phép tắc gì cả!"

Ôn Noãn nâng tách trà, giọng điệu khiêm tốn: "Không bằng người của ông Phương."

Ông Phương lại muốn đập bàn: "Cô!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trần Nguyên mạnh mẽ đè ngón tay ông Phương đang giơ lên, cười nói: "Hòa khí sinh tài, mọi người đừng nóng giận. Tôi thấy bây giờ cũng không còn sớm nữa, chắc ông Phương cũng vội bắt xe, hay là chúng ta ký hợp đồng trước đi."

Nghe thấy hợp đồng, ông Phương kéo lại cà vạt, miễn cưỡng ngồi xuống.

"Tôi không ký đâu." Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt móng tay, cười nhắc nhở: "Ông Phương còn chưa xin lỗi."

"Đúng, đúng, tôi bận quá quên mất." Trần Nguyên cười trừ, khẽ chạm vào ông Phương nhấc nhở

Người ta có hợp đồng trong tay, ông Phương hít sâu mấy lần, nghiến răng nhưng vẫn phải cúi đầu.

"Xin lỗi."

Ôn Noãn không mấy hài lòng, không nói không rằng, vẫn thản nhiên ngắm móng tay.

Trần Nguyên nghiến răng nhắc nhở: "Xin lỗi ai? Vì sao phải xin lỗi? Còn dám không?"

Đồ ngốc, cúi đầu cũng không cúi cho ra hồn, Ôn Noãn dễ lừa như vậy sao?

Ông Phương liếc Trần Nguyên, tâm trạng phức tạp nhưng vẫn phải ấm ức mở miệng.

"Xin lỗi cô Ôn, vừa rồi tôi không nên đập bàn. Sau này tôi sẽ không như vậy nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng

Số ký tự: 0