Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền

Hái Rau Dại (2)

Dư Nhiên Tự Ngã

2024-08-30 20:27:34

"Nha đầu ngốc, hắn lừa con để con làm việc cho hắn ! Ai mà không nói mấy câu dễ nghe chứ, thanh niên tri thức này rốt cuộc là sao vậy, lừa cả khuê nữ của đại đội trưởng, lão Lý, ông đừng quản tôi, cứ để tôi đi Chu Chí Minh kia tính sổ." Vương Xuân Phượng đứng lên.

Đại đội trưởng vội vàng kéo vợ lại: “Đừng lo lắng, bọn họ đều là người thành phố trẻ tuổi, không chịu được việc đồng áng vất vả là bình thường.”

Lại nói thêm: “Chỉ là phẩm hạnh của Chu Chí Minh không tốt lắm. Từ giờ trở đi, đừng để con gái ông chạy loạn nữa, nó không có việc gì, thì để nó cùng bà đi làm công đi.”

"Bố, để mẹ trông con làm gì, con đã lớn rồi."

"Sợ chị cho không người ta!" Một bóng người nhanh chóng chạy ra khỏi cửa.

"Lê Hồng Băng, tên nhóc thúi này, mày vừa nói cái gì?"

Khác với hoàn cảnh gà bay chó sủa trong nhà đại đội trưởng, gia đình Lâm Vĩnh An hôm nay khá hòa thuận, Từ Hi thậm chí còn có chút hoà nhã với mẹ kế.

Từ Hi cho rằng là do điểm công, quả nhiên sức hấp dẫn của đồng tiền là vô tận, có thể khiến sắc mặt bà mẹ kế khắc nghiệt từ mưa to chuyển sang âm u.

Chất lượng giấc ngủ của Từ Hi ngày càng tốt hơn do cường độ lao động cao, nhưng vẫn dễ dàng bị đánh thức bởi tiếng mưa tí tách vào sáng sớm. Cơn mưa này đến chiều mới tạnh.

Từ Hi ban đầu dự định đi thị trấn để hỏi thăm về thị trường chợ đen.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi hai đứa em gái họ song sinh nhà dì nhỏ đến rủ đi đào rau dại trên núi, cô đã thay đổi ý định. Mùa thu là mùa thu hoạch, trên núi có nguồn cung dồi dào.

Mấy hôm nay cô theo một đám bà thím ăn dưa đến no căng. Toàn mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, nói từ đông sang tây, như nói chuyện về thời kỳ chiến loạn đã qua, có rất người đã chuyển lên núi sâu để tránh né chiến tranh, ở trong đó rất nhiều năm, phải đến mấy năm trước mới chuyển đi.

Là bởi vì không có người xử lý, cho nên bên trong dã thú hoành hành, hoàn toàn trở nên hoang phế.

Từ Hi nghe được lời này, hai mắt liền sáng lên, hạ quyết tâm tìm hiểu, không ngờ vừa bận rộn làm việc liền hoàn toàn quên mất.

Từ Hi hào hứng mang theo sọt, rìu rồi đuổi theo hai chị em.

Em gái Tiểu Hoa cũng nghi hoặc hỏi: “Chị Hiểu Nguyệt, chị đi thật à, lại còn vui vẻ như vậy.”

Thực ra, bọn họ chỉ thấy chị họ nên lễ phép thuận miệng hỏi qua, cũng không chờ cô liền đi luôn.

"Chị Hiểu Nguyệt bây giờ cần mẫn như vậy, em biết ngay là trước đây chị hẳn là bận học nên không có thời gian mà."

Không phải chứ, Từ Hi còn chưa mở miệng nói đâu? Mà em gái Tiểu Đóa đã bá khí bắt đầu bênh vực cô.

Từ Hi tỏ vẻ cao thâm mà gật đầu tán đồng, kết quả còn nhận được tiếng hoan hô của cô em gái mê muội.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền

Số ký tự: 0