Xuyên Đến Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Thủ Trưởng
Vậy Còn Anh
Bát Nguyệt Lệ
2025-01-10 02:40:25
Thẩm Hi thở phào nhẹ nhõm, ngọt ngào gọi: “Cha, mẹ.”
“Được, đừng đứng ở cửa nữa, vào nhà rồi nói.” Cha Cố nói.
Nhìn phụ huynh đã vào nhà, Cố Cảnh Nam giữ chặt tay cô: “Em đi nói chuyện với cha mẹ và ông nội đi.”
“Vậy còn anh?” Thẩm Hi hơi căng thẳng.
Cố Cảnh Nam hiếm khi thấy được dáng vẻ này của cô, xoa xoa mũi cô: “Họ không phải là quái vật ăn em, sợ gì chứ?”
Thẩm Hi trợn mắt.
Mẹ Cố đi vào trước nhìn thấy hành động nhỏ này của con trai, trong lòng vui đến nở hoa.
Không còn cách nào khác Thẩm Hi chỉ có thể căng da đầu đi vào.
“Lại đây, Hi Hi, ngồi đây.” Mẹ Cố vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
Thẩm Hi đi qua ngồi xuống, hơi ngại ngùng.
Mẹ Cố thân thiện nắm lấy tay cô nói: “Từ sau khi con về mẹ vẫn chưa gặp con được mấy lần, sao thế? Ở đây có quen không?”
“Khá tốt ạ.” Thẩm Hi nhận ra được sự thật lòng của bà.
“Vậy là tốt rồi, nhưng mà mẹ có nghe nói hai đứa định dọn đến khu tập thể quân nhân ở, con lén nói với mẹ xem, cái này có phải là ý của con trai mẹ không?”
Xem ra cả nhà Cố Cảnh Nam thật sự không mong là anh sẽ xa gia đình.
Thẩm Hi nghĩ nghĩ, nói: “Không, thật ra con cũng muốn đến khu tập thể gia đình quân nhân ở, hơn nữa con cảm thấy để Cảnh Nam ở lại khu tập thể sẽ tiện hơn là ở lại quân đội.”
“Nói như vậy không sai, nhưng mà con và Cảnh Nam vẫn chưa từng ở tại khu tập thể, đến lúc đó thằng bé bận rộn ở quân đội, ai sẽ chăm sóc con?”
“Con có thể tự chăm sóc bản thân.” Thẩm Hi cười.
Cha Cố ở bên cạnh nói: “Hi Hi, cuộc hôn nhân này được định ra cũng đều do thằng nhóc đó làm sai, con không cần nói giúp nó, hơn nữa con là con gái của Tuấn Lương, dù sao thì nhà họ Cố chúng ta cũng không thể để con chịu ấm ức.”
Lão tư lệnh Cố cũng rất hài lòng với thái độ của con trai con dâu.
Những câu này khiến Thẩm Hi cảm thấy trong lòng ấm áp, mắt như bị gì đó dính vào.
Cô quay đầu đi hít hít mũi.
Không thể khóc, khóc sẽ rất mất mặt.
Mẹ Cố rất đau lòng, thật ra lúc biết chuyện kết hôn này bà cũng đã phái người đi điều tra ngọn ngành.
Đây là con gái của người chị em tốt của mình, vậy mà lại bị một đứa con nuôi bắt nạt như vậy.
“Con ngoan, mọi người đều thương con.” Mẹ Cố cẩn thận ôm lấy cô, muốn an ủi cô.
Cố Cảnh Nam bưng trà đến đây, thấy cảnh này thì hơi nhăn mặt.
Dù cô có là đứa trẻ thiếu tình thương nhưng mà dù sao cô cũng đã hai mươi tuổi.
“Con chưa bắt nạt làm cô ấy khóc mà đã bị mọi người chọc khóc trước rồi.” Cố Cảnh Nam buông trà trong tay ra, tiện thể ngồi bên cạnh cô.
Thẩm Hi đã ngừng khóc.
Cô buông mẹ Cố ra: “Ai bảo em khóc, em không khóc.”
Nhìn khóe mắt đỏ ửng của cô, Cố Cảnh Nam chọc cô: “Bánh bao khóc nhè.”
Nếu không phải là nể mặt phụ huynh thì cô đã cắn anh rồi.
Mẹ Cố trừng mắt nhìn con trai, quay đầu lại nói: “Hi Hi, lát nữa cha mẹ con sẽ đến đây ăn cơm, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn việc tổ chức đám cưới, con có yêu cầu gì thì cứ nói ra.”
“Thật sự có việc gì cũng có thể nói sao?”
“Tất nhiên.” Mẹ Cố đã quyết định, dù là có yêu cầu gì nhà họ Cố cũng sẽ cố hết sức đồng ý.
Đúng là Thẩm Hi có yêu cầu, trong truyện nam chính và Thẩm Ánh Chi kết hôn tổ chức tiệc mừng rất lớn, muốn lớn bao nhiêu thì lớn bấy nhiêu.
“Được, đừng đứng ở cửa nữa, vào nhà rồi nói.” Cha Cố nói.
Nhìn phụ huynh đã vào nhà, Cố Cảnh Nam giữ chặt tay cô: “Em đi nói chuyện với cha mẹ và ông nội đi.”
“Vậy còn anh?” Thẩm Hi hơi căng thẳng.
Cố Cảnh Nam hiếm khi thấy được dáng vẻ này của cô, xoa xoa mũi cô: “Họ không phải là quái vật ăn em, sợ gì chứ?”
Thẩm Hi trợn mắt.
Mẹ Cố đi vào trước nhìn thấy hành động nhỏ này của con trai, trong lòng vui đến nở hoa.
Không còn cách nào khác Thẩm Hi chỉ có thể căng da đầu đi vào.
“Lại đây, Hi Hi, ngồi đây.” Mẹ Cố vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
Thẩm Hi đi qua ngồi xuống, hơi ngại ngùng.
Mẹ Cố thân thiện nắm lấy tay cô nói: “Từ sau khi con về mẹ vẫn chưa gặp con được mấy lần, sao thế? Ở đây có quen không?”
“Khá tốt ạ.” Thẩm Hi nhận ra được sự thật lòng của bà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy là tốt rồi, nhưng mà mẹ có nghe nói hai đứa định dọn đến khu tập thể quân nhân ở, con lén nói với mẹ xem, cái này có phải là ý của con trai mẹ không?”
Xem ra cả nhà Cố Cảnh Nam thật sự không mong là anh sẽ xa gia đình.
Thẩm Hi nghĩ nghĩ, nói: “Không, thật ra con cũng muốn đến khu tập thể gia đình quân nhân ở, hơn nữa con cảm thấy để Cảnh Nam ở lại khu tập thể sẽ tiện hơn là ở lại quân đội.”
“Nói như vậy không sai, nhưng mà con và Cảnh Nam vẫn chưa từng ở tại khu tập thể, đến lúc đó thằng bé bận rộn ở quân đội, ai sẽ chăm sóc con?”
“Con có thể tự chăm sóc bản thân.” Thẩm Hi cười.
Cha Cố ở bên cạnh nói: “Hi Hi, cuộc hôn nhân này được định ra cũng đều do thằng nhóc đó làm sai, con không cần nói giúp nó, hơn nữa con là con gái của Tuấn Lương, dù sao thì nhà họ Cố chúng ta cũng không thể để con chịu ấm ức.”
Lão tư lệnh Cố cũng rất hài lòng với thái độ của con trai con dâu.
Những câu này khiến Thẩm Hi cảm thấy trong lòng ấm áp, mắt như bị gì đó dính vào.
Cô quay đầu đi hít hít mũi.
Không thể khóc, khóc sẽ rất mất mặt.
Mẹ Cố rất đau lòng, thật ra lúc biết chuyện kết hôn này bà cũng đã phái người đi điều tra ngọn ngành.
Đây là con gái của người chị em tốt của mình, vậy mà lại bị một đứa con nuôi bắt nạt như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Con ngoan, mọi người đều thương con.” Mẹ Cố cẩn thận ôm lấy cô, muốn an ủi cô.
Cố Cảnh Nam bưng trà đến đây, thấy cảnh này thì hơi nhăn mặt.
Dù cô có là đứa trẻ thiếu tình thương nhưng mà dù sao cô cũng đã hai mươi tuổi.
“Con chưa bắt nạt làm cô ấy khóc mà đã bị mọi người chọc khóc trước rồi.” Cố Cảnh Nam buông trà trong tay ra, tiện thể ngồi bên cạnh cô.
Thẩm Hi đã ngừng khóc.
Cô buông mẹ Cố ra: “Ai bảo em khóc, em không khóc.”
Nhìn khóe mắt đỏ ửng của cô, Cố Cảnh Nam chọc cô: “Bánh bao khóc nhè.”
Nếu không phải là nể mặt phụ huynh thì cô đã cắn anh rồi.
Mẹ Cố trừng mắt nhìn con trai, quay đầu lại nói: “Hi Hi, lát nữa cha mẹ con sẽ đến đây ăn cơm, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn việc tổ chức đám cưới, con có yêu cầu gì thì cứ nói ra.”
“Thật sự có việc gì cũng có thể nói sao?”
“Tất nhiên.” Mẹ Cố đã quyết định, dù là có yêu cầu gì nhà họ Cố cũng sẽ cố hết sức đồng ý.
Đúng là Thẩm Hi có yêu cầu, trong truyện nam chính và Thẩm Ánh Chi kết hôn tổ chức tiệc mừng rất lớn, muốn lớn bao nhiêu thì lớn bấy nhiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro