Xuyên Đến Thời Xưa, Sau Bị Vai Ác Đại Lão Quấn Lấy

Không Trang Điể...

2024-11-17 11:58:45

Cố Hành nở một nụ cười nhẹ nói: “Sở tiểu thư dựa vào sức lực của mình để thi đậu đại học còn lợi hại hơn.”

Loại trò chuyện khiêm tốn này Cố Hành chưa từng thử qua nhưng vì nữ sinh trước mặt còn nhỏ tuổi nên anh ta mới nói với tâm thái như đứa trẻ.

Bữa ăn này ngon không dám chê, Sở Tương nhìn quanh bàn đồ ăn mà ngượng ngùng yêu cầu đóng gói nên Cố Hành hào phóng gọi phục vụ đến để gói những món cô chưa ăn xong.

Khi Sở Tương đưa tay đón túi, Cố Hành lịch sự giúp cô cầm lấy. Anh ta hỏi: “Em về nhà hay đi đâu khác? Để anh đưa em đi.”

Sở Tương không giả bộ nói: “Em có lịch hẹn, phải đi bệnh viện xem bác sĩ.”

Cố Hành nhìn vào mắt cô mà nói: “Là xem mắt phải không?”

Sở Tương gật đầu: “Mí mắt em luôn ngứa, lại còn có chút tróc da, không biết có phải viêm mí không.”

Cô đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt và lầm bầm: “Làm hại em không dám trang điểm.”

Cố Hành nói: “Sở tiểu thư không trang điểm mà vẫn rất đẹp.”

Sở Tương ngẩng đầu cười, đôi mi cong cong, tâm trạng vui vẻ: “Cảm ơn anh.”

Dù câu khen của anh ta có phải chỉ là xã giao hay không nhưng không có cô gái nào không thích được khen là đẹp cả.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hai người cùng ra khỏi nhà hàng, Cố Hành có thân hình cao ráo nhưng để ý đến Sở Tương nên anh ta cố tình chậm lại bước chân. Còn Sở Tương thấp hơn anh ta khá nhiều nên anh ta chỉ cần cúi mắt là thấy được đỉnh đầu cô.

Hôm nay, Sở Tương buộc tóc đuôi ngựa, bên sườn đầu có một chiếc kẹp tóc màu xanh nhạt nhìn rất tươi tắn. Đáng tiếc chiếc kẹp chỉ có một bên nên trông hơi không đối xứng.

Cố Hành đậu xe không xa, trên đường đi anh ta luôn đi bên ngoài, cách hành xử cực kỳ lịch sự. Đột nhiên, có người nắm lấy tay áo anh ta mà kéo vào phía trong.

Sở Tương nói: “Trên đất có nước.”

Cố Hành mới nhận ra có một vũng nước bên cạnh nếu không nhờ Sở Tương kéo thì anh đã dẫm vào.

Anh nói: “Cảm ơn.”

Sở Tương lắc đầu, không cần khách sáo rồi lại buông ra nhưng nghĩ đến điều gì đó mà vội vàng đưa tay vỗ phẳng ống tay áo của Sở Hành. Hành động này hơi nhanh khiến một lọn tóc của cô bay bay theo gió mắc vào kẹp tóc.

Cố Hành trước kia không chú ý đến những đồ trang sức nhỏ nhặt của các cô gái, giờ nhìn xuống khi thấy cô gái này vuốt phẳng tay áo mình, anh không nhịn được mà lén lút đưa tay khác ra.

Sở Tương cảm thấy có động tĩnh trên đầu nên ngẩng đầu lên thì thấy Cố Hành đứng ngay trước mặt đang chăm chú nhìn mình.

Có lẽ ánh mắt của anh ta khiến cô cảm thấy kỳ lạ, Cố Hành chớp mắt một cái.

Sở Tương nghiêng đầu, lại đưa tay sờ lên đỉnh đầu mình, hoài nghi không biết có phải mình cảm giác sai không.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thời Xưa, Sau Bị Vai Ác Đại Lão Quấn Lấy

Số ký tự: 0