Chương 45
Căng Dĩ
2024-10-09 18:58:02
【 Trời ạ: Lầu trên không biết thì im lặng có được không ? Không thấy số liệu lãnh đạo địa phương công bố sao? Loại vừa rồi là quái vật Đỉa đen năng lực chiến đấu từ cấp A trở lên và cấp S trở xuống, cơ giáp cấp A cùng cấp căn bản không đối phó được, mà năng lực chiến đấu của nhện khổng lồ có khoảng cách cực lớn từ cấp S đến giữa cấp SSS, còn có thể dễ dàng bị xử lý? Không phải dễ dàng bị xử lý, mà là Y1121 quá trâu bò hiểu không? 】
【 Hải Lam Tinh cố lên!!!: Lúc này còn ầm ĩ cái gì nữa? Chẳng lẽ không nên hô to lợi hại sao? 】
【 Muốn gả thì gả Y1121: Y1121 lợi hại quá! Thổi bạo Y1121! 】
......
Bình luận lướt nhanh như nước chảy, mặt của Tô Điềm đỏ bừng vì kích động, cô cũng theo những người xem trực tiếp hô to Y1121 lợi hại, mà người trong đội ngũ của cô cũng dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm xác nhện có thể mang về căn cứ làm cơ giáp cấp A, vừa dõi theo chiếc cơ giáp trở về với bộ dáng rách rưới sau khi kết thúc trận chiến.
Ai cũng đều hâm mộ kẻ mạnh, huống chi là ở Hải Lam Tinh, nơi đang bị loài sinh vật không biết tên xâm lược.
Có một người chém quái vật như thái đồ ăn vậy, khiến mọi người an tâm một chút.
Thời Dư không biết đến sự hỗn loạn trên tinh võng, vì vậy cô liền cắt bỏ mấy cái xúc tu rồi vừa dán vừa trói chúng vào cơ giáp của Tô Kiến Hành vừa chạy tới và Lục Hạ Từ. Bá cổ như anh em xong dỗ dành họ trở về nơi trú ẩn với chiến lợi phẩm trước.
Lục Hạ Từ hơi do dự, nhưng biết ở lại cũng không có tác dụng, vì vậy anh ta im lặng làm người khuân vác và đi về phía nơi ẩn náu mà không nói một lời.
Tô Kiến Hành, với tư cách là đội trưởng, tất nhiên không thể cho phép một số người chạy lung tung bên ngoài, nhưng Thời Dư hoàn toàn không nghe anh ta nói, liên tục vỗ ngực hứa sẽ trở về nơi ẩn náu ngay sau khi cứu được người.
Sau khi cân nhắc lợi hại, Tô Kiến Hành không còn lựa chọn nào khác ngoài việc buông tay, nhưng mạnh mẽ yêu cầu vài người sử dụng cơ giáp của anh ta để xác định vị trí. Thời Dư hoàn toàn đồng ý thì anh ta mới rời đi.
Sau khi tiễn hai người khuân vác, cô liếc mắt nhìn hai người còn lại. Lục Đông Ngôn giành nói trước: "Muốn vui thì phải xem đến đoạn cuối."
【 Hải Lam Tinh cố lên!!!: Lúc này còn ầm ĩ cái gì nữa? Chẳng lẽ không nên hô to lợi hại sao? 】
【 Muốn gả thì gả Y1121: Y1121 lợi hại quá! Thổi bạo Y1121! 】
......
Bình luận lướt nhanh như nước chảy, mặt của Tô Điềm đỏ bừng vì kích động, cô cũng theo những người xem trực tiếp hô to Y1121 lợi hại, mà người trong đội ngũ của cô cũng dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm xác nhện có thể mang về căn cứ làm cơ giáp cấp A, vừa dõi theo chiếc cơ giáp trở về với bộ dáng rách rưới sau khi kết thúc trận chiến.
Ai cũng đều hâm mộ kẻ mạnh, huống chi là ở Hải Lam Tinh, nơi đang bị loài sinh vật không biết tên xâm lược.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có một người chém quái vật như thái đồ ăn vậy, khiến mọi người an tâm một chút.
Thời Dư không biết đến sự hỗn loạn trên tinh võng, vì vậy cô liền cắt bỏ mấy cái xúc tu rồi vừa dán vừa trói chúng vào cơ giáp của Tô Kiến Hành vừa chạy tới và Lục Hạ Từ. Bá cổ như anh em xong dỗ dành họ trở về nơi trú ẩn với chiến lợi phẩm trước.
Lục Hạ Từ hơi do dự, nhưng biết ở lại cũng không có tác dụng, vì vậy anh ta im lặng làm người khuân vác và đi về phía nơi ẩn náu mà không nói một lời.
Tô Kiến Hành, với tư cách là đội trưởng, tất nhiên không thể cho phép một số người chạy lung tung bên ngoài, nhưng Thời Dư hoàn toàn không nghe anh ta nói, liên tục vỗ ngực hứa sẽ trở về nơi ẩn náu ngay sau khi cứu được người.
Sau khi cân nhắc lợi hại, Tô Kiến Hành không còn lựa chọn nào khác ngoài việc buông tay, nhưng mạnh mẽ yêu cầu vài người sử dụng cơ giáp của anh ta để xác định vị trí. Thời Dư hoàn toàn đồng ý thì anh ta mới rời đi.
Sau khi tiễn hai người khuân vác, cô liếc mắt nhìn hai người còn lại. Lục Đông Ngôn giành nói trước: "Muốn vui thì phải xem đến đoạn cuối."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro