Chương 46
Căng Dĩ
2024-10-09 18:58:02
Thời Dư: "..."
Phong Hiểu nói thêm: "Người gửi tín hiệu cấp cứu dường như bị thương."
Được rồi.
Cô xác định vị trí của Cố Tiền Khiêm rồi bay về phía cậu. năng lực của tên nhóc này không tồi, có thể chạy được bằng xe đạp bay.
Một phút đồng hồ sau ba người đuổi kịp Cố Tiền Khiêm.
Cố Tiền Khiêm sau khi nhận được tin tức của Thời Dư thì dừng lại, mắt đỏ hoe tập trung băng bó vết thương cho Cố Minh Trạm vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Ba người Thời Dư thu lại cơ giáp, nhìn thấy trên người Cố Minh Trạm toàn là máu, Phong Hiểu nhíu mày, lập tức lấy ra hòm thuốc trong túi không gian, kiểm tra vết thương cho anh ta.
Thời Dư kéo Cố Tiền Khiêm đang làm vướng tay vướng chân sang một bên, cau mày hỏi: “Anh của cậu sao vậy? Tại sao các cậu còn ở lại nơi nguy hiểm như vậy?”
Chính phủ Hải Lam Tinh đưa ra cảnh báo rất kịp thời, người có xe bay có thể nhân lúc bình thường để đến chỗ tránh nạn, huống chi trong nhà Cố Tiền Khiêm còn nuôi một đám bảo tiêu cực kỳ lợi hại, sao lại chật vật như vậy?
Cố Tiền Khiêm đỏ mắt, nhỏ giọng nói: “Còn nhớ phòng triển lãm lần trước mình dẫn cậu đi xem không? Đêm hôm đó có một chiếc xe bay va vào tầng một phòng triển lãm, sự việc trở nên nghiêm trọng, mình cùng anh đang ở gần đấy, đúng lúc đi ngang qua, kết quả là nhìn thấy quái vật từ trong phòng triển lãm bò ra.”
Anh gần như không dám nhớ lại tình hình lúc đó, những xúc tu màu đen điên cuồng phá vỡ tấm kính đặc biệt có thể chịu được súng bắn tỉa, và những chiếc ống hút chứa chất lỏng màu đen xám bao trùm cả tòa nhà. Cái gọi là phòng thủ mạnh nhất của Hải Lam Tinh, Cố thị, đã sụp đổ.
Thế giới tan tành, và máu gần như phủ đầy mặt đất.
Cố Tiền Khiêm nhắm mắt lại, chống lại cơn buồn nôn trong lòng, nói tiếp:
“Lúc đó rất hỗn loạn, anh mình lại nhất quyết phải vào phòng triển lãm lấy đồ, sau đó bị thương, bọn mình sau khi thoát được thì phát hiện trí não không còn tín hiệu, mà xung quanh quái vật đầy rẫy.”
“Anh mình vì bảo vệ mình mà bị quái vật bao vây, cơ giáp bị hỏng, thương thế trên người càng nặng thêm, mấy ngày nay bọn mình đều phải chạy trốn , nhưng không được bao lâu thì những con quái vật kia lại đột nhiên xuất hiện như cái bóng đuổi theo bọn mình ...”
Phong Hiểu nói thêm: "Người gửi tín hiệu cấp cứu dường như bị thương."
Được rồi.
Cô xác định vị trí của Cố Tiền Khiêm rồi bay về phía cậu. năng lực của tên nhóc này không tồi, có thể chạy được bằng xe đạp bay.
Một phút đồng hồ sau ba người đuổi kịp Cố Tiền Khiêm.
Cố Tiền Khiêm sau khi nhận được tin tức của Thời Dư thì dừng lại, mắt đỏ hoe tập trung băng bó vết thương cho Cố Minh Trạm vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Ba người Thời Dư thu lại cơ giáp, nhìn thấy trên người Cố Minh Trạm toàn là máu, Phong Hiểu nhíu mày, lập tức lấy ra hòm thuốc trong túi không gian, kiểm tra vết thương cho anh ta.
Thời Dư kéo Cố Tiền Khiêm đang làm vướng tay vướng chân sang một bên, cau mày hỏi: “Anh của cậu sao vậy? Tại sao các cậu còn ở lại nơi nguy hiểm như vậy?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chính phủ Hải Lam Tinh đưa ra cảnh báo rất kịp thời, người có xe bay có thể nhân lúc bình thường để đến chỗ tránh nạn, huống chi trong nhà Cố Tiền Khiêm còn nuôi một đám bảo tiêu cực kỳ lợi hại, sao lại chật vật như vậy?
Cố Tiền Khiêm đỏ mắt, nhỏ giọng nói: “Còn nhớ phòng triển lãm lần trước mình dẫn cậu đi xem không? Đêm hôm đó có một chiếc xe bay va vào tầng một phòng triển lãm, sự việc trở nên nghiêm trọng, mình cùng anh đang ở gần đấy, đúng lúc đi ngang qua, kết quả là nhìn thấy quái vật từ trong phòng triển lãm bò ra.”
Anh gần như không dám nhớ lại tình hình lúc đó, những xúc tu màu đen điên cuồng phá vỡ tấm kính đặc biệt có thể chịu được súng bắn tỉa, và những chiếc ống hút chứa chất lỏng màu đen xám bao trùm cả tòa nhà. Cái gọi là phòng thủ mạnh nhất của Hải Lam Tinh, Cố thị, đã sụp đổ.
Thế giới tan tành, và máu gần như phủ đầy mặt đất.
Cố Tiền Khiêm nhắm mắt lại, chống lại cơn buồn nôn trong lòng, nói tiếp:
“Lúc đó rất hỗn loạn, anh mình lại nhất quyết phải vào phòng triển lãm lấy đồ, sau đó bị thương, bọn mình sau khi thoát được thì phát hiện trí não không còn tín hiệu, mà xung quanh quái vật đầy rẫy.”
“Anh mình vì bảo vệ mình mà bị quái vật bao vây, cơ giáp bị hỏng, thương thế trên người càng nặng thêm, mấy ngày nay bọn mình đều phải chạy trốn , nhưng không được bao lâu thì những con quái vật kia lại đột nhiên xuất hiện như cái bóng đuổi theo bọn mình ...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro