Xuyên Không Cổ Đại: Hai Mẹ Con Tung Hoành Cổ Thế

Cảnh Quận Vương

2024-12-23 22:30:04

Mộc Tuyết Đồng liếc nhìn tên lùn béo, lục soát trên người hắn được một túi tiền, thấy bên trong có mười mấy lượng bạc, liền cất vào không gian.

Sau đó nhanh chóng đi về phía bìa rừng, vì còn một thư sinh ở đó, nghe cách xưng hô của ba người này, chắc là ba huynh đệ, đã muốn hại người, vậy thì không cần giữ lại nữa, cùng nhau xuống địa phủ báo danh là được.

Rất nhanh, Mộc Tuyết Đồng đã đến bìa rừng nhỏ, thư sinh đó đang cầm một quyển sách xem, đột nhiên, thân hình thư sinh đó bật lên tấn công về phía Mộc Tuyết Đồng.

Tốc độ nhanh đến mức Mộc Tuyết Đồng suýt nữa không phản ứng kịp, bà vội vàng xoay người, tránh được đòn tấn công của thư sinh.

Thư sinh thấy Mộc Tuyết Đồng tránh được đòn tấn công, có chút ngạc nhiên nhìn bà, thấy trên mặt bà dính máu, khóe miệng hắn ta vô thức nhếch lên nụ cười chế giễu.

"Hì hì, xem ra hai tên ngốc đó chết rồi? Haizz!"

Trong lòng Mộc Tuyết Đồng chùng xuống, võ công của thư sinh này không tồi, chỉ nhìn chiêu thức người này vừa tấn công bà, võ công của người này e là còn hơn cả bà.

Đang lúc Mộc Tuyết Đồng âm thầm suy nghĩ trong lòng, thư sinh lại nói:

"Kỳ lạ thật, bà không có chút nội lực nào, vậy mà lại có thể giết được hai người, ra tay đi! Để ta xem, rốt cuộc bà có bản lĩnh gì mà giết được hai tên đó!"

Mộc Tuyết Đồng nghe vậy nhìn thư sinh nói:

"Ngươi không phải là đồng bọn với bọn chúng?"

Thư sinh trợn trắng mắt nhìn Mộc Tuyết Đồng, khinh thường nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đó chỉ là hai tên phế vật, bản công tử đi theo bọn họ cũng chỉ vì thấy thú vị thôi! Nhanh lên, đừng làm mất thời gian nữa, bản công tử còn muốn xem bản lĩnh của bà đấy!"

Mộc Tuyết Đồng nheo mắt, cười nói:

"Ngươi không sợ ta đánh chết ngươi sao?"

Lời của Mộc Tuyết Đồng khiến thư sinh cười ha hả.

"Bà không phải đối thủ của ta, một người không có nội lực hộ thân, dù thế nào cũng không thể giết được ta! Tới đi, bản công tử đứng đây, không đánh trả, xem đòn tấn công của bà có thể làm ta bị thương không."

Lần đầu tiên Mộc Tuyết Đồng gặp người tự đại như vậy, nhưng cũng nghe hắn nhắc đến nội lực, chẳng lẽ trên đời này thật sự có loại võ công này sao?

Dù sao ở kiếp trước, bà chưa từng gặp cao thủ luyện nội lực, nghĩ vậy, bà dò hỏi:

"Người trẻ tuổi, ta biết võ công của ta không bằng ngươi, nhưng dù sao, tuổi của ta cũng lớn hơn ngươi rất nhiều, nói ra thì ngươi gọi ta một tiếng a di còn được, như vậy, có phải hơi ỷ lớn bắt nạt nhỏ không?"

Thư sinh nghe xong lời của Mộc Tuyết Đồng, gân xanh trên trán giật giật, phụ nhân này đúng là gan lớn, trên đời này người có thể khiến hắn gọi một tiếng ‘a di’ thật sự không nhiều.

Nhưng hắn vẫn nhịn xuống, cười nói:

"Ồ, muốn làm dì của ta, e là bà chưa đủ tư cách, ra tay đi! Đừng ép ta phải tự mình ra tay, đến lúc đó, e là bà không chịu nổi một quyền của ta đâu!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Cổ Đại: Hai Mẹ Con Tung Hoành Cổ Thế

Số ký tự: 0