Xuyên Không
2024-12-27 21:59:19
Cậu tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ.
"Đây là đâu.Mình đã chết rồi mà"
"Cạch..."
Một đứa bé mở cửa bước vào.Lặng lẽ đặt đồ ăn xuống đất và ra ngoài.Cậu ngờ vực nhìn.Rõ ràng là cậu đã chết trong vụ tai nạn xe,tại sao bây giờ lại như vậy.Bỗng một đoạn kí ức xa lạ ập tới.
Tinh Cầu Lorsen trải qua 1 thời kì u ám,thời kì mà những sinh vật trên Tinh Cầu Lorsen bị biến dị.Chúng cực kì hung bạo,khiến người dân ở đây không thể chống cự .
Ở vũ trụ xa xôi, có một nhóm dị tộc,năng lực của họ cực kì mạnh mẽ tuy nhiên lại gặp phải một vấn đề nghiêm trọng.Đó chính là rất khó sinh sản.Điều đặc biệt là họ có thể giao phối với bất kì chủng tộc nào.
Chính vì vậy,những dị tộc này đã chọn Tinh Cầu Lorsen để có thể tiếp tục duy trì hậu thế.Đã qua nhiều năm,con người nơi đây đã chấp nhận thực tại.
Lạc Sở - nguyên chủ, là một người kiêu ngạo,cay nghiệt, không biết trời cao đất dày,đầu óc hơi mát mát một chút..Sau khi sinh con cho dị tộc,hắn ta chán ghét đứa con này,chửi con mình là tạp chủng,đánh đập hành hạ.
"Thật không hiểu nổi dị tộc này nghĩ gì lại cưới cậu ta nữa" Lạc Sở thầm nghĩ
"Hừm,vậy có nghĩa là mình phải hứng chịu những gì cậu ta làm à" Lạc Sở ngán ngẫm.
Có vẻ như đứa bé hồi nãy là con của tên này.Để cho đứa bé cơm bưng nước rót như này.Thật sự đủ tàn nhẫn.Lạc Sở nghĩ.
Thực sự cậu khá thích thế giới này.May mắn cậu là gay nên không bài xích.Kiếp trước vì lo bận bịu làm ăn nên không có thời gian nói đến chuyện yêu đương.Với lại cậu thật sự thích trẻ con nha.Bây giờ có được một bánh bao lớn đính kèm một bánh bao nhỏ thiệt sự quá hạnh phúc.
"Nhưng bây giờ cái nết tên này nát quá làm sao bây giờ.Tới bánh bao nhỏ cũng bị hắn doạ cho sợ mất" Lạc Sở thở dài
Việc cần làm bây giờ là dần lấy thiện cảm của 2 người.Nhìn khay thức ăn chỉ có 1 ít táo và rau luộc,Lạc Sở thở dài.
Đúng là mạt thế mà,điều kiện sống ở đây này cũng thảm quá rồi...Không được than thở nữa!!!.Dù sao điều kiện ở đây khắc nghiệt,có đồ ăn là tốt lắm rồi.Mà cũng đã có cuộc sống mới,phải sống thật tốt mới được.
Lạc Sở ăn xong thì đánh một giấc tới sáng
...****************...
Sáng hôm sau,Lạc Sở dậy rất sớm.Cậu muốn nấu một bữa cho nhóc con và người chồng chưa gặp mặt kia. Lạc Sở cẩn thận mở cửa
" Bé con kia đâu rồi nhỉ?" Lạc Sở
Cậu nhìn quanh ngôi nhà 'mới' của mình.Haizz...phải làm quen thôi.Sau khi thám thính thì cậu cũng xác định được bếp ở đâu.Lục lọi một hồi thì tìm được gạo,tỏi,hành và trứng.Cũng không biết là trứng gì,ăn được là ổn rồi.Lạc Sở quyết định làm cơm chiên trứng.
Theo trí nhớ của cậu thì ở đây cách chế biến thức ăn không quá đa dạng.Lạc Sở bắt tay vào làm cơm hăng say mà không chú ý một bóng dáng nho nhỏ đứng nhìn.
Nhóc tên là Lime.Từ khi nhận thức được,nhóc đã biết ba nhỏ không thích nhóc.Ba lúc nào cũng mắng nhóc là tạp chủng và đánh đập,không coi nhóc là con.Chỉ có phụ thân lúc nào cũng thương nhóc
Nên dần dà về sau,nhóc cũng không quan tâm người ba cay nghiệt này nữa.Hắn ta lúc nào cũng đòi hỏi nhiều thứ.Có phụ thân thì hắn sẽ đỡ làm càng,nhưng lúc phụ thân đi săn thì hắn sẽ chửi bới từ sáng tới tối,rồi còn đánh nhóc nữa.
Từ lâu Lime lúc 5 tuổi thì đã được huấn luyện đi săn,giờ cậu đã đủ cứng cáp và trầm tĩnh để chịu đựng người ba này.
" Hôm nay ba nhỏ không ầm ĩ nữa mà xuống bếp làm cơm? Lạ thật..." Lime
Một lúc sau,một mùi thơm tỏa ra từ trong bếp.Lạc Sở thở phào nhẹ nhõm,rốt cuộc cũng xong,nấu ăn bất tiện thật sự,tự nhiên nhớ tới cái bếp điện từ kiếp trước...Sau khi nấu xong,cậu vừa quay đầu thì thấy bé con đang đứng nhìn.
" Đói rồi? Mau tới ăn đi" Lạc Sở
Cậu không muốn bé con sợ vì sự thay đổi đột ngột của mình.Nên không dám nói chuyện thân thiết.
Lime im lặng ngồi xuống bàn ăn.Lạc Sở vào trong vội vàng múc một chén cho bé và cho bản thân.
" Đây,của con" Lạc Sở dịu dàng nói
"....Cảm ơn" Lime dè dặt.
Một người ầm ĩ cay nghiệt và chán ghét nhóc tự nhiên lại dịu dàng như vậy.Thật sự kì lạ
Nhìn bé con ăn một miếng,rồi ăn càng ngày càng nhanh.Lạc Sở cảm thấy công sức bỏ ra thật sự rất xứng đáng.
Nhìn bé thật sự rất dễ thương.Tên khốn đó,tại sao có thể đánh 1 đứa bé đáng yêu như vậy.
Lần đầu Lime được ăn một món vừa thơm vừa ngon đến vậy.Nhóc không ngờ ba nhỏ lại biết nấu ăn,mà lại nấu ngon như này
" Bé con,ăn chậm một chút,ăn hết có thể lấy thêm" Lạc Sở
Bỗng nhiên,một bóng dáng bước vào nhà.Đó là một người đàn ông cao lớn,gương mặt góc cạnh,đường nét trên mặt phải gọi là cực phẩm.
" Áaaaaa.Là một người đàn ông cực kì đẹp trai.Thân hình đến gương mặt chuẩn gu của mình quá đii" Lạc Sở gào thét trong tim.
Một tên xử nam như cậu ,chưa bao giờ nghĩ tới một ngày có thể có một anh đẹp trai như này làm chồng aaaaaa !!
"Đây là đâu.Mình đã chết rồi mà"
"Cạch..."
Một đứa bé mở cửa bước vào.Lặng lẽ đặt đồ ăn xuống đất và ra ngoài.Cậu ngờ vực nhìn.Rõ ràng là cậu đã chết trong vụ tai nạn xe,tại sao bây giờ lại như vậy.Bỗng một đoạn kí ức xa lạ ập tới.
Tinh Cầu Lorsen trải qua 1 thời kì u ám,thời kì mà những sinh vật trên Tinh Cầu Lorsen bị biến dị.Chúng cực kì hung bạo,khiến người dân ở đây không thể chống cự .
Ở vũ trụ xa xôi, có một nhóm dị tộc,năng lực của họ cực kì mạnh mẽ tuy nhiên lại gặp phải một vấn đề nghiêm trọng.Đó chính là rất khó sinh sản.Điều đặc biệt là họ có thể giao phối với bất kì chủng tộc nào.
Chính vì vậy,những dị tộc này đã chọn Tinh Cầu Lorsen để có thể tiếp tục duy trì hậu thế.Đã qua nhiều năm,con người nơi đây đã chấp nhận thực tại.
Lạc Sở - nguyên chủ, là một người kiêu ngạo,cay nghiệt, không biết trời cao đất dày,đầu óc hơi mát mát một chút..Sau khi sinh con cho dị tộc,hắn ta chán ghét đứa con này,chửi con mình là tạp chủng,đánh đập hành hạ.
"Thật không hiểu nổi dị tộc này nghĩ gì lại cưới cậu ta nữa" Lạc Sở thầm nghĩ
"Hừm,vậy có nghĩa là mình phải hứng chịu những gì cậu ta làm à" Lạc Sở ngán ngẫm.
Có vẻ như đứa bé hồi nãy là con của tên này.Để cho đứa bé cơm bưng nước rót như này.Thật sự đủ tàn nhẫn.Lạc Sở nghĩ.
Thực sự cậu khá thích thế giới này.May mắn cậu là gay nên không bài xích.Kiếp trước vì lo bận bịu làm ăn nên không có thời gian nói đến chuyện yêu đương.Với lại cậu thật sự thích trẻ con nha.Bây giờ có được một bánh bao lớn đính kèm một bánh bao nhỏ thiệt sự quá hạnh phúc.
"Nhưng bây giờ cái nết tên này nát quá làm sao bây giờ.Tới bánh bao nhỏ cũng bị hắn doạ cho sợ mất" Lạc Sở thở dài
Việc cần làm bây giờ là dần lấy thiện cảm của 2 người.Nhìn khay thức ăn chỉ có 1 ít táo và rau luộc,Lạc Sở thở dài.
Đúng là mạt thế mà,điều kiện sống ở đây này cũng thảm quá rồi...Không được than thở nữa!!!.Dù sao điều kiện ở đây khắc nghiệt,có đồ ăn là tốt lắm rồi.Mà cũng đã có cuộc sống mới,phải sống thật tốt mới được.
Lạc Sở ăn xong thì đánh một giấc tới sáng
...****************...
Sáng hôm sau,Lạc Sở dậy rất sớm.Cậu muốn nấu một bữa cho nhóc con và người chồng chưa gặp mặt kia. Lạc Sở cẩn thận mở cửa
" Bé con kia đâu rồi nhỉ?" Lạc Sở
Cậu nhìn quanh ngôi nhà 'mới' của mình.Haizz...phải làm quen thôi.Sau khi thám thính thì cậu cũng xác định được bếp ở đâu.Lục lọi một hồi thì tìm được gạo,tỏi,hành và trứng.Cũng không biết là trứng gì,ăn được là ổn rồi.Lạc Sở quyết định làm cơm chiên trứng.
Theo trí nhớ của cậu thì ở đây cách chế biến thức ăn không quá đa dạng.Lạc Sở bắt tay vào làm cơm hăng say mà không chú ý một bóng dáng nho nhỏ đứng nhìn.
Nhóc tên là Lime.Từ khi nhận thức được,nhóc đã biết ba nhỏ không thích nhóc.Ba lúc nào cũng mắng nhóc là tạp chủng và đánh đập,không coi nhóc là con.Chỉ có phụ thân lúc nào cũng thương nhóc
Nên dần dà về sau,nhóc cũng không quan tâm người ba cay nghiệt này nữa.Hắn ta lúc nào cũng đòi hỏi nhiều thứ.Có phụ thân thì hắn sẽ đỡ làm càng,nhưng lúc phụ thân đi săn thì hắn sẽ chửi bới từ sáng tới tối,rồi còn đánh nhóc nữa.
Từ lâu Lime lúc 5 tuổi thì đã được huấn luyện đi săn,giờ cậu đã đủ cứng cáp và trầm tĩnh để chịu đựng người ba này.
" Hôm nay ba nhỏ không ầm ĩ nữa mà xuống bếp làm cơm? Lạ thật..." Lime
Một lúc sau,một mùi thơm tỏa ra từ trong bếp.Lạc Sở thở phào nhẹ nhõm,rốt cuộc cũng xong,nấu ăn bất tiện thật sự,tự nhiên nhớ tới cái bếp điện từ kiếp trước...Sau khi nấu xong,cậu vừa quay đầu thì thấy bé con đang đứng nhìn.
" Đói rồi? Mau tới ăn đi" Lạc Sở
Cậu không muốn bé con sợ vì sự thay đổi đột ngột của mình.Nên không dám nói chuyện thân thiết.
Lime im lặng ngồi xuống bàn ăn.Lạc Sở vào trong vội vàng múc một chén cho bé và cho bản thân.
" Đây,của con" Lạc Sở dịu dàng nói
"....Cảm ơn" Lime dè dặt.
Một người ầm ĩ cay nghiệt và chán ghét nhóc tự nhiên lại dịu dàng như vậy.Thật sự kì lạ
Nhìn bé con ăn một miếng,rồi ăn càng ngày càng nhanh.Lạc Sở cảm thấy công sức bỏ ra thật sự rất xứng đáng.
Nhìn bé thật sự rất dễ thương.Tên khốn đó,tại sao có thể đánh 1 đứa bé đáng yêu như vậy.
Lần đầu Lime được ăn một món vừa thơm vừa ngon đến vậy.Nhóc không ngờ ba nhỏ lại biết nấu ăn,mà lại nấu ngon như này
" Bé con,ăn chậm một chút,ăn hết có thể lấy thêm" Lạc Sở
Bỗng nhiên,một bóng dáng bước vào nhà.Đó là một người đàn ông cao lớn,gương mặt góc cạnh,đường nét trên mặt phải gọi là cực phẩm.
" Áaaaaa.Là một người đàn ông cực kì đẹp trai.Thân hình đến gương mặt chuẩn gu của mình quá đii" Lạc Sở gào thét trong tim.
Một tên xử nam như cậu ,chưa bao giờ nghĩ tới một ngày có thể có một anh đẹp trai như này làm chồng aaaaaa !!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro