Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Phật Hệ Cá Mặn...

Ngận Thị Kiểu Tình

2024-11-15 15:56:17

Edit: Kim

Vậy mà Lăng Kiều còn muốn sinh đứa trẻ ra, phải biết rằng sinh ra rồi thì không thể nhét lại, cũng không thể ném đi, là một con người, sẽ khóc sẽ ầm ĩ, là một sinh mạng!!

Nếu đứa trẻ trong bụng biết mình sinh ra trong cái loại tình huống này, nói không chừng còn hét lên, “Đừng cho tôi ra ngoài, tôi tình nguyện ở yên trong bụng.”

Có người cha như Phong Vân Đình, quả thực là kiếp trước đã giết người phóng hỏa.

Khổng Chân rất hối hận vì đã sinh ra Khổng Nhan, lúc trước Phong Vân Đình cũng là cái thái độ này, sao cô có thể cảm thấy, sau này có thể thay đổi được.

Mọi mối quan hệ đều đã được xác định ngay từ đầu, nếu ngay từ ban đầu không thỏa hiệp, sau này làm sao có thể thỏa hiệp được.

Cô cũng thật ngu xuẩn, lại cảm thấy mình có thể, muốn đánh cuộc.

Chó đánh cuộc sẽ không thể chết tử tế.

Lăng Kiều bây giờ cũng là một bản sao của cô, có thể nói là giống nhau như đúc, hơn nữa tình huống bây giờ của Lăng Kiều còn không tốt bằng cô lúc ấy.

Lúc ấy nhìn vào bọn họ, còn có thể nhìn ra một chút tình cảm.

Đứa trẻ sinh ra trong hoàn cảnh phức tạp như vậy, không bao giờ là điều tốt.

Phong Vân Đình nghe tin Lăng Kiều mang thai, hoàn toàn không có cảm giác vui sướng, phản ứng đầu tiên là đau đầu.

Cảm thấy cục diện đã rất hỗn loạn, bây giờ lại có một đứa con, hắn phải đối xử với nhà ông ngoại của đứa trẻ thế nào.

Hối hận, nên kìm lại.

Phong Vân Đình gọi điện thoại cho Lăng Kiều, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Em thật sự có thai?”

Lăng Kiều sửng sốt một chút, chuyện mang thai, cô còn chưa nói với người nhà, như vậy Phong Vân Đình chỉ có thể biết từ chỗ Khổng Chân.

Hóa ra hai người này vẫn còn liên lạc, vẫn còn liên lạc, chân trước cô vừa nói cho Khổng Chân biết, sau lưng Khổng Chân đã nói cho Phong Vân Đình biết.

Khổng Chân nói bọn họ không còn quan hệ, như vậy mà không còn quan hệ, định lừa ai.

Giọng Lăng Kiều nghẹn ngào, “Cho nên, anh thật sự vẫn còn liên lạc với Khổng Chân, anh nói hai người đã không còn quan hệ, nhưng anh vẫn không bỏ được cô ta.”

Phong Vân Đình nói: “Bây giờ chúng ta đang nói tới chuyện cái thai, nếu thật sự mang thai, em định làm gì với đứa nhỏ này?”

Phong Vân Đình cũng không ngờ, bản thân mình còn chưa kết hôn, kết quả đã có hai đứa con.

Chỉ sợ hắn đã trở thành đại tra nam trong cái giới này.

Cho dù hắn có không chơi nhiều phụ nữ.

Trái tim Lăng Kiều lạnh buốt, “Vậy anh định thế nào?”

Hắn cũng không có nói muốn sinh đứa trẻ này ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà là hỏi cô định làm gì.

Chẳng lẽ đứa trẻ này không liên quan gì tới hắn sao?

Phong Vân Đình ở đầu dây bên kia trầm mặc, sự im lặng này đã nói lên nhiều điều, nhưng Lăng Kiều vẫn chưa từ bỏ ý định, cô nói: “Ngay cả Khổng Chân cũng có thể sinh con, em không thể sao?”

Phong Vân Đình suy nghĩ một chút, vẫn ôn hòa nói với Lăng Kiều: “Đây không phải là vấn đề, mà là cha mẹ em sẽ đồng ý cho chúng ta kết hôn sao?”

Nếu kết hôn, nói không chừng Lăng gia sẽ đưa ra cái yêu cầu gì quá đáng.

Bây giờ đang là thời điểm mấu chốt, Phong Vân Đình không muốn thỏa hiệp.

Lăng Kiều không ngờ Phong Vân Đình sẽ nhắc tới chuyện kết hôn, cô lập tức nói: “Cha mẹ em chắc chắn sẽ đồng ý.”

“Được rồi, em về nhà, cho tôi một tin tức chắc chắn, tôi sẽ tìm cơ hội tới nhà em.” Phong Vân Đình nói.

Lăng Kiều im lặng một lúc rồi đồng ý, trong lòng lại cảm thấy khó chịu, có cảm giác Phong Vân Đình đem chuyện này đẩy lên trên người cô.

Không phải Phong Vân Đình nên xin cha mẹ thông cảm, sau đó hai nhà kết thân sao?

Lăng Kiều không nhịn được hỏi: “Anh Vân Đình, có phải anh không muốn kết hôn với em không, anh căn bản không muốn có đứa nhỏ này?”

Trong lòng Lăng Kiều đã mơ hồ biết được đáp án, nhưng vẫn muốn nghe đáp án phủ định từ miệng Phong Vân Đình.

Phong Vân Đình chỉ nói: “Kiều Kiều, đừng nghĩ nhiều, tóm lại mọi chuyện đều có thể giải quyết.”

Lăng Kiều làm nũng nói: “Anh Vân Đình, anh hy vọng con mình là trai hay gái?”

Nói đến đứa trẻ, Phong Vân Đình lại nghĩ tới đứa trẻ khó bảo ở nhà, hắn nói: “Con gái đi, con gái ngoan ngoãn.”

Đứa trẻ có như thế nào, cũng khá hơn đứa đang ở nhà kia một chút.

Về phần đứa bé này có thể sinh ra hay không, Phong Vân Đình cũng không biết, chỉ nghĩ một chút đã cảm thấy đau não.

Trẻ con, đúng là sinh vật phiền phức.

Lăng Kiều bên này về nhà, ném xuống một quả bom, nói mình đang mang thai, muốn kết hôn với Phong Vân Đình.

Lăng gia chấn động, Lăng Hàng là người đầu tiên phản đối.

Lăng gia sắp bị Phong Vân Đình nuốt chửng, kết quả Phong Vân Đình còn muốn cướp luôn cả em gái hắn, trong bụng còn có một đứa cháu ngoại.

Nào có chuyện bắt nạt người ta như vậy, quả thực là ăn Lăng gia tới sạch sẽ.

Không thể, tuyệt đối không thể.

Không thể sinh đứa nhỏ này ra, cho dù có sinh, cũng phải đạt được một số hứa hẹn và lợi ích.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Về phần gả cho Phong Vân Đình, Lăng gia chia làm hai phe, bên nói có thể kết hôn, ít nhất có thể lợi dụng Phong gia, bên ngoài đây là một cuộc liên hôn.

Liên hôn chính là buộc châu chấu vào sợi dây, đây là chỗ dựa đắc lực, không nên từ chối, cho dù Phong gia có không thể đưa ra lợi ích rõ ràng, nhưng bọn họ vẫn có thể lợi dụng Phong gia.

Lăng Hàng cười lạnh, “Lợi dụng Phong gia, cũng không nhìn xem Phong gia bây giờ đã là cái dạng gì rồi, phân dính trên mông mình còn chưa lau xong.”

“Tình hình bên Phong gia cũng không mấy khả quan.”

Những người khác im lặng, mẹ Lăng hỏi Lăng Kiểu: “Con thật sự muốn gả cho Phong Vân Đình sao?”

Lăng Kiều xoa bụng, cảm thấy có chút khó xử, cô bình tĩnh nói: “Con không biết, không biết phải làm sao bây giờ.”

Làm sao chuyện này có thể xảy ra được?

Cuộc sống trước đây của cô đang rất tốt đẹp, đột nhiên lại trở thành một mớ hỗn độn.

Cô cho rằng sau khi Khổng Chân và Phong Vân Đình không thể ở bên nhau, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản, nhưng không ngờ, mọi chuyện vẫn không khá hơn.

Trong lòng Lăng Kiều có rất nhiều oán hận, chẳng lẽ nhân vật chính được thiên vị như vậy sao?

Những người khác đều phải hi sinh?

Đã như vậy, còn có thế lực thần bí trợ giúp cho đôi tình nhân Phong Vân Đình và Khổng Chân.

Lăng Hàng còn nói thêm: “Anh đã điều tra được một số thứ, có thể dùng mấy thứ này để đàm phán với Phong gia, dù sao chúng ta cũng đã hoàn toàn trở mặt với Phong gia, vậy cứ đấu đi.”

“Là cái gì?” Mọi người trong Lăng gia sôi nổi hỏi.

Lăng Hàng mỉm cười, vẻ mặt lộ ra vẻ nguy hiểm khó tả: “Thứ có thể làm cho Phong Vân Đình phải cúi đầu.”

Nhưng đây là một canh bạc khổng lồ, thắng Lăng gia có thể đứng dậy, thua, Lăng gia sẽ gặp xui xẻo.

Lăng Hàng đưa em gái ra tới cửa, nhìn thấy đứa trẻ đang chơi đùa trong đại sảnh, nếu em gái hắn kết hôn với Phong Vân Đình, đứa nhỏ này sẽ trở thành con riêng.

Nam Chi nhìn thấy Lăng Hàng bên cạnh Lăng Kiều, hỏi hệ thống: “Đây là anh hai của dì Lăng Kiều sao?”

Hệ thống: “Làm sao ngươi biết?”

Hai người này chưa từng gặp mặt đi.

Nam Chi nói: “Ta thấy ánh mắt hắn rất hung ác nha, giống như muốn ăn thịt trẻ con vậy.”

Trong cốt truyện có nhắc đến, anh trai Lăng Kiều có liên quan đến vụ bắt cóc chị Khổng Nhan, nhưng chuyện này đã có người nhận tội, đã không còn liên quan tới anh trai Lăng Kiều.

Lúc ấy, Khổng Nhan chết, ngoại trừ Khổng Chân, cũng không có ai để ý.

Anh trai của Lăng Kiều che giấu danh tiếng và tài sản của mình, vì hạnh phúc của em gái mà âm thầm làm việc.

Công chúa và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0