Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Giọng anh ở câu sau lạnh đi. Anh đã nghe Quý Thừa Tu kể chuyện ở cửa hàng trang sức.“Không phải tại cô ta, là chuyện khác.” Vân Xu lắc đầu. Tuy Trì Tiêu Tiêu vẫn giống cặp vợ chồng kia, nhưng ảnh hưởng đến cô đã không còn lớn như trước. Thêm thời gian nữa, cô sẽ hoàn toàn tách biệt được hai bên.Thực ra, Vân Xu đang nghĩ về lời bà Quý nói chiều nay. Ở chung mấy ngày, bà Quý cũng hiểu rõ quan hệ giữa Vân Xu và Quý Thừa Tu. Vân Xu thì chẳng hay biết gì về tình cảm của Quý Thừa Tu. Quý Thừa Tu thì đã nhận ra, nhưng vẫn còn e dè. Bà Quý thấy con trai mình đúng là đồ ngốc, bà phải ra tay thôi.Hôm đi dạo phố, Bà Quý kiếm cớ tách Quý Thừa Tu ra, rồi bảo vệ đứng ngoài, chỉ còn bà và Vân Xu. Bà Quý kéo Vân Xu lại, nói chuyện riêng.“Xu Xu, Trì Châu với Thừa Tu đều tốt với con phải không?” Trì Châu là anh trai Vân Xu, Bà Quý hỏi vậy có vẻ hơi lạ, nhưng bà không chú trọng vào câu hỏi đó.Vân Xu gật đầu. Hai người họ rất tốt với cô. Trước kia sống một mình, cô chưa từng nghĩ mình có thể hạnh phúc thế này, ngày nào cũng có người bên cạnh, không còn cô đơn nữa. Những cơn ác mộng từng giày vò cô cũng dần tan biến nhờ sự chăm sóc của họ.Bà Quý lại hỏi: “Con thấy hai người đó đối với con có giống nhau không?”Vân Xu lại gật đầu ngay, không chút do dự. Với cô, Quý Thừa Tu như một người anh trai khác, luôn chăm sóc cô.Bà Quý cạn lời. Nhìn gương mặt nghiêm túc của Vân Xu, bà hiểu vì sao con trai mình cứ do dự. Vân Xu thẳng thắn quá.“Xu Xu này.” Bà Quý nói đầy ý vị: “Con có nghĩ Trì Châu và Thừa Tu có vị trí khác nhau trong đời con không? Trì Châu là anh ruột của con, cả đời vẫn là anh con thôi.”“Nhưng Thừa Tu thì khác, Thừa Tu chỉ là bạn anh Cả, ở tạm thành phố A thôi. Sau này Thừa Tu còn phải về Ma Đô nữa.”Quý Thừa Tu sẽ đi sao? Vân Xu ngơ ngác. Cô chưa từng nghĩ đến… không, cô từng nghĩ đến rồi chứ. Thế giới này, người thân còn có thể rời đi bất cứ lúc nào, huống chi họ chỉ là bạn bè. Không hiểu sao, khi khả năng đó được nói ra, lòng cô có chút buồn bã. Cô không muốn anh đi, cô muốn anh luôn ở bên cạnh cô.“Nhất định phải đi sao ạ?” Vân Xu khẽ hỏi. Vẻ mặt buồn rầu của cô khiến Bà Quý xót xa. Khuôn mặt đẹp tuyệt trần thoáng nét u sầu, đủ sức khiến bao người muốn xông lên giải quyết mọi phiền muộn cho cô.Bà Quý suýt nữa đã vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ trói con trai mình ở lại. Nhưng bà kịp kìm lòng.Bà Quý không trả lời ngay câu hỏi của Vân Xu mà chuyển sang chuyện khác: “Xu Xu ở bên anh Cả có bao giờ đỏ mặt không? Có ngại ngùng không?”“Dạ không, con với anh Cả thân nhau lắm mà.” Vân Xu hơi khó hiểu, sao cô phải ngại với anh Cả chứ? Anh ấy là người cô tin tưởng nhất.Bà Quý hỏi tiếp: “Thế còn Thừa Tu? Con có bao giờ đỏ mặt tim đập khi ở cạnh Thừa Tu không?”Vân Xu nghẹn lời. Không giống như với Trì Châu, cô cũng tin Quý Thừa Tu, nhưng đôi khi đối diện với ánh mắt dịu dàng của anh, cô sẽ vô thức né tránh, tim cũng đập nhanh hơn.Bà Quý tủm tỉm cười. Đúng là thích rồi còn gì. Bà yên tâm, con dâu chắc chắn không thoát được. Bà cười nói: “Đó là khác biệt giữa Trì Châu và Thừa Tu đó. Trì Châu là anh trai con, đáng tin cậy. Còn Thừa Tu là người con có cảm tình. Đó không phải tình cảm gia đình, mà là tình cảm nam nữ đó con.”Bà Quý từng bước giúp Vân Xu hiểu rõ lòng mình. Đó là mục đích của bà. Vân Xu trải qua quá ít, phần lớn cuộc đời sống mơ hồ, gần như cách biệt với thế giới. Nên cô rất mù mờ về tình cảm, cần người chỉ cho cô thấy tình cảm khác nhau thế nào. Bà Quý sẽ là người dẫn đường.Tình cảm nam nữ? Với Vân Xu, chuyện này xa lạ quá. Cô chỉ thấy trên TV, nhân vật nam nữ cứ hở tí là hiểu lầm, chia tay, cãi nhau. Dù cuối cùng sẽ làm lành, nhưng ở giữa vẫn khổ sở lắm.Thấy Vân Xu lộ vẻ băn khoăn, Bà Quý vội hỏi han, không dám vội vàng. Vân Xu thật lòng nói ra suy nghĩ của mình. Bà Quý vừa buồn cười vừa thương. Hóa ra con bé lại nghĩ đến phim truyền hình sến súa.“Phim ảnh chỉ là để câu khách thôi con ạ, chứ đời thực không cẩu huyết thế đâu.” Bà Quý kiên nhẫn giải thích: “Ví dụ như Thừa Tu thích con thật lòng đó. Nếu con ở bên Thừa Tu, Thừa Tu chắc chắn sẽ yêu thương con hết mực.”Bà Quý vừa giúp con trai, vừa không quên tự PR: “Mà dì cũng sẽ thương con như con gái ruột nữa.”Vân Xu nghe Bà Quý nói, mặt ửng hồng, có vẻ đã chấp nhận chuyện mình có cảm tình với Quý Thừa Tu.“Nếu Xu Xu không muốn xa Thừa Tu, hay là cùng dì về Ma Đô luôn nhé?” Nụ cười của Bà Quý lúc này y hệt như sói đội lốt cừu trong truyện cổ tích.Về Ma Đô? Chẳng phải là sẽ xa anh Cả sao? Vân Xu vội từ chối: “Cảm ơn dì đã mời, nhưng con vẫn muốn ở lại đây với anh Cả.” Trì Châu vẫn là người quan trọng nhất với cô. Tình cảm vừa nhen nhóm kia lập tức bị đẩy xuống sau.Khóe miệng Bà Quý khẽ giật. Bà lại tìm ra lý do thứ hai khiến con trai mình chậm tiến: Trì Châu có vị trí quá cao trong lòng Vân Xu. Nhưng cũng không hẳn là hết cách. Nhớ lại chuyện con trai từng kể, bà Quý trầm ngâm suy nghĩ. Chắc chắn phải có cách vẹn cả đôi đường.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0