Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

[Đó là em chưa thấy bộ mặt anh ta khi đối phó với đối thủ trên thương trường]. Trì Châu thầm nghĩ.“Anh ấy còn biết nhiều thứ nữa. Mỗi lần nói chuyện với anh ấy, em đều rất vui.”[Đó là vì anh ta cố ý chọn những chủ đề mà em thích thú.]“Hình như anh ấy luôn hiểu em nghĩ gì. Không cần em nói nhiều, anh ấy vẫn hiểu ý em.”[Đó là vì anh ta có kiến thức về tâm lý học, cộng thêm khả năng quan sát nhạy bén, nên năng lực nắm bắt cảm xúc của anh ta vượt xa người bình thường.]“Ở bên cạnh anh ấy, em cảm thấy an toàn, giống như cảm giác anh Cả mang lại cho em vậy. Không cần phải sợ bất cứ điều gì.” Vân Xu ngước mắt nhìn anh trai. Ánh mắt cô lấp lánh ánh sao, nụ cười dịu dàng và an tĩnh nở trên môi.Trái tim Trì Châu dần mềm nhũn ra trong ánh sao lấp lánh ấy. Anh không thể không thừa nhận, Quý Thừa Tu, xét về địa vị, nhân phẩm, học thức hay đời tư, đều là người ưu tú nhất trong số những người anh quen biết.Nếu thực sự phải chọn một người để giao phó Vân Xu, Quý Thừa Tu có lẽ là lựa chọn tốt nhất.Quan trọng nhất là, Vân Xu thích anh ta.“Nếu thích, vậy cứ nghe theo trái tim mình mách bảo. Dù em lựa chọn thế nào, anh Cả vẫn luôn ủng hộ em.”Em gái anh rồi cũng sẽ có cuộc sống riêng. Nhưng chỉ cần em quay đầu lại, anh sẽ luôn ở phía sau em.Thời gian như ngừng trôi trong khoảnh khắc này. Ánh sáng mờ tối trong xe hắt lên gương mặt nam tính góc cạnh của Trì Châu, nhuộm lên vẻ dịu dàng tĩnh lặng. Trong đôi mắt sắc bén là yêu thương, là trân trọng, là chở che.Trì Châu không nói ra lời thề thốt nào. Với anh, hành động luôn có sức thuyết phục hơn lời nói.Vân Xu ngước nhìn Trì Châu. Cô như chạm đến được nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn anh. Đó là một vùng đất dịu dàng, thuần khiết. Chỉ là, không một ai trong gia đình Trì nhận ra điều đó. Trong mắt họ, Trì Châu là người thừa kế xứng đáng, là nhà lãnh đạo lạnh lùng. Nhưng tuyệt đối không phải là một người thân thiết trong gia đình.Cứng nhắc, nghiêm nghị, khó gần, nói một là một, đó là Trì Châu trong mắt mọi người.Người nhà họ Trì sợ uy thế của anh, né tránh ánh mắt anh. Họ vô thức dành tình cảm gia đình cho những người khác. Ngay cả ông Trì, người luôn dạy dỗ Trì Châu, cũng như vậy. Ông nghiêm khắc với Trì Châu, nhưng lại dành tình thương của một người cha cho Trì Hiền và Trì Tiêu Tiêu.Trì Châu luôn cô độc một mình. Mãi đến khi gặp Quý Thừa Tu ở đại học, anh mới có được một người bạn để trút bầu tâm sự.Vân Xu nhìn anh trai, lòng chợt quặn thắt. Vẻ mặt người đàn ông dịu dàng và trân trọng, ánh mắt anh chỉ hướng về mình cô. Nhưng cô vẫn cảm nhận được một nỗi cô đơn và mất mát, nhàn nhạt, ẩn sâu trong đáy mắt, khiến sống mũi cô cay cay.“Anh Cả.” Cô khẽ gọi, rồi ôm chầm lấy Trì Châu, vùi mặt vào lồng n.g.ự.c anh. Hơi thở quen thuộc bao bọc lấy cô, mang đến cảm giác an toàn đến lạ kỳ, như lần đầu tiên cô nhìn thấy anh vậy.Trì Châu có chút ngạc nhiên trước hành động đột ngột của Vân Xu, nhưng cũng rất vui mừng. Sự thân mật tự nhiên của Xu Xu luôn khiến lòng anh tràn ngập niềm vui. Khóe môi anh khẽ cong lên một nụ cười hiếm hoi. Anh một tay ôm lấy em gái, tay kia xoa nhẹ đầu cô: “Sao vậy?”Một lúc lâu sau, Vân Xu mới rầu rĩ lên tiếng trong lồng n.g.ự.c anh: “Em không cần thích anh Quý nữa. Em chỉ thích một mình anh Cả thôi. Chúng ta cứ như vậy, anh em mình ở bên nhau mãi mãi.”Khổ thân Quý Thừa Tu, chắc giờ vẫn còn đang nghĩ rằng, với sự hậu thuẫn của mẹ, chuyện tình cảm của anh và người trong lòng đã nắm chắc phần thắng rồi, nào ngờ cô đã chuẩn bị “quay xe” bỏ của chạy lấy người.Trì Châu ngạc nhiên: “Vì sao?”Không phải Xu Xu rất thích bạn của anh sao?“Vì em không muốn anh một mình, không muốn thấy anh buồn.”Em hy vọng anh cũng luôn vui vẻ. Vân Xu nghĩ thầm.Vân Xu không ngẩng đầu lên, nên cô không biết ánh mắt Trì Châu đã thay đổi như thế nào. Ánh mắt anh dịu dàng như tuyết đầu mùa đông, tươi sáng như bầu trời quang đãng sau cơn mưa.Trong sáng và nhu hòa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0