Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Đánh Rơi Trân B...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Đó là vẻ mặt mà Trì Châu chưa bao giờ từng để lộ. Hôm nay, đây là lần đầu tiên anh thể hiện nó trước mặt Vân Xu.Trì Châu bật cười. Không phải kiểu cười nhạt nhẽo thường ngày, mà là nụ cười tươi tắn, rạng rỡ, tràn ngập niềm vui.Anh nghĩ, em gái anh sao lại đáng yêu đến thế? Cô bé luôn có thể dễ dàng lay động trái tim anh, khiến anh không kìm lòng được mà muốn cưng chiều cô thêm một chút nữa.Vân Xu hé mắt nhìn trộm, bắt gặp nụ cười rạng rỡ ấy. Cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên, giây tiếp theo đã bị bàn tay to của Trì Châu xoa nhẹ lên đầu.“Dừng, dừng, dừng!” Vân Xu gạt bàn tay đáng ghét kia xuống, ngăn cản hành vi bạo lực của anh trai, đồng thời nghiêm túc tuyên bố, tóc con gái tuyệt đối không được tùy tiện làm rối.Nụ cười của Trì Châu vẫn chưa tan hết. Sau khi Vân Xu trịnh trọng phát biểu ý kiến, anh mới ôn tồn nói: “Được rồi.”Một bộ dạng tất cả đều tùy em, khiến Vân Xu phồng má, có chút bất mãn.Đợi Vân Xu chỉnh lại mái tóc dài, Trì Châu mới từ tốn nói: “Xu Xu, có người mình thích là một chuyện tốt đẹp. Muốn làm gì thì cứ làm, dù cuối cùng em và Thừa Tu có đến được với nhau hay không, anh vẫn luôn là anh trai của em. Đó là sự thật không ai có thể thay đổi.”“Có em bên cạnh, anh chưa bao giờ cảm thấy cô đơn cả.”“Huống hồ, nếu có thêm một người yêu thương em, anh thực lòng rất vui.”Em là em gái anh yêu thương nhất. Em hạnh phúc, anh mới hạnh phúc.“Nhưng nhà anh Quý ở Ma Đô, sớm muộn gì anh ấy cũng phải về.” Dù dì Quý nói không cần lo lắng chuyện này, Vân Xu vẫn cứ băn khoăn không thôi. Cô không muốn vì ở bên anh Quý mà phải xa anh Cả ngàn dặm.Thì ra em gái lo lắng chuyện này.Tâm trạng Trì Châu đang rất tốt. Anh thong thả nói: “Không cần lo lắng. Từ lâu trước đây, anh đã muốn phát triển công ty Trì Thị đến Ma Đô. Sau này, anh cũng sẽ định cư ở đó. Anh em mình sẽ không phải xa nhau đâu.”Thành phố A không tệ, nhưng so với Ma Đô vẫn còn kém xa về mặt phát triển. Trì Châu là người có chí lớn, luôn ôm ấp khát vọng chiếm lĩnh một vị trí ở Ma Đô. Ý định này đã nhen nhóm từ trước khi anh tiếp quản công ty, và anh luôn âm thầm chuẩn bị cho nó.Chỉ là, Trì Châu không nói cho Vân Xu biết, kế hoạch ban đầu của anh là định cư ở Ma Đô ít nhất cũng phải 10 năm sau. Xem ra, vì Xu Xu, kế hoạch của anh phải thay đổi rồi.“Chuyện này Thừa Tu cũng biết. Nên em đừng lo lắng chuyện anh em mình phải xa nhau.”Nghe được lời đảm bảo của anh trai, Vân Xu cuối cùng cũng yên tâm.…Trì Tiêu Tiêu, sau khi Vân Xu và những người khác rời đi, ngượng ngùng đứng bên cạnh bà Trì. Cô vừa nãy đã khuyên nhủ vài câu, nhưng bà Trì cứ như không nghe thấy gì, khiến cô vừa tủi thân vừa tức giận.Cuộc đời giàu sang, viên mãn của Trì Tiêu Tiêu, kể từ khi Vân Xu xuất hiện, đã bắt đầu tuột dốc không phanh. Ngay cả bà Trì, người từng yêu thương cô nhất, dường như cũng đang dần dần từ bỏ cô. Trì Tiêu Tiêu muốn có cuộc sống giàu có là thật, nhưng tình thân với gia đình họ Trì cũng là thật lòng.Cô đã chân thành gọi bà Trì là “mẹ” suốt 25 năm trời.Trì Tiêu Tiêu tủi thân vô cùng. Trước kia, bà Trì tuyệt đối sẽ không đối xử lạnh nhạt với cô như vậy. Nhưng cô cũng biết, mình không còn là đại tiểu thư được mọi người vây quanh, tung hô nữa rồi. Cô chỉ là một người bị đuổi khỏi nhà họ Trì.Cô thậm chí không thể có bất cứ ý kiến hay oán hận nào với bà Trì. Mất đi sự thừa nhận của gia đình Trì, đồng nghĩa với việc cô cũng mất đi quyền được tùy hứng, được đòi hỏi. Bà Trì là hy vọng cuối cùng để cô quay trở lại giới thượng lưu.Trì Tiêu Tiêu quyết không chịu khuất phục trước hoàn cảnh khốn khó hiện tại. Hai mươi mấy năm được nuôi dưỡng, bồi đắp tỉ mỉ, bao lời khen ngợi có cánh, cô xứng đáng được gả vào một gia đình môn đăng hộ đối, xứng đôi với cô.Và điều đó không thể thiếu sự giúp đỡ của bà Trì.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0