Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Đánh Rơi Trân B...
Nguyệt Dạ Sanh Ca
2025-03-14 07:36:32
Mãi đến khi có người nói rõ, Y Hạo Ngôn vì Trì Tiêu Tiêu mà đã nói lời không hay trước mặt thiên kim tiểu thư thật sự của nhà họ Trì, bố Y Hạo Ngôn mới tá hỏa, mắng con trai đầu óc có vấn đề, Trì Châu đối với em gái ruột mình như thế nào, ai chẳng rõ.Ai mà không biết vị Trì tổng lạnh lùng kia lại sủng ái Vân Xu như bảo bối, hận không thể hái sao trời xuống cho cô.Ông ta giận dữ, vì kẻ giả mạo thiên kim bị đuổi đi mà đắc tội với Trì Châu, nhà họ Y ban đầu tốt với Trì Tiêu Tiêu như vậy, chẳng phải vì phía sau cô ta có nhà họ Trì và Trì Châu chống lưng hay sao, con trai ông lại trực tiếp đắc tội với người mà họ muốn lấy lòng.“Mày là đồ óc heo à?” Bố Y Hạo Ngôn châm biếm: “Trì Châu đã nói rõ như vậy rồi mà mày còn dám dẫm lên vạch đỏ của người ta, tao đã dạy mày bao nhiêu lần rồi, gặp chuyện phải biết phân tích lợi hại, thăm dò tình hình, rồi mới quyết định.”“Bây giờ vì mày, nhà họ Y bị theo dõi, cổ đông ai cũng tức giận, tao còn phải nghĩ cách trấn an bọn họ.” Bố Y Hạo Ngôn càng nói càng giận: “Mày đúng là chỉ giỏi gây thêm rắc rối cho tao.”Y Hạo Ngôn im lặng, thần sắc uể oải, dạo gần đây anh ta thường xuyên ra ngoài uống rượu với bạn bè, thân xác như bị đào rỗng.Lời cha nói từng câu từng chữ nặng trịch trong lòng, anh ta có chút thích Trì Tiêu Tiêu, nhưng phần lớn là vì cô ta là thiên kim nhà họ Trì, liên hôn có lợi cho gia tộc, ban đầu anh ta nghĩ dù không phải con ruột, nhưng nhìn thái độ nhà họ Trì, cô ta vẫn là tiểu thư Trì gia.So với thiên kim thật mới được tìm về, tình cảm nhà họ Trì chắc chắn vẫn nghiêng về Trì Tiêu Tiêu, để tăng thêm tình cảm hai bên, anh ta mới ra mặt giúp cô ta.Nhưng ai ngờ, Vân Xu lại động lòng người đến vậy, mọi bất công và chán ghét đều tan biến trước mặt cô.“Tôi hối hận thật rồi……” Y Hạo Ngôn lẩm bẩm, anh ta không nên tỏ ra hống hách trước mặt cô, càng không nên vì lợi ích mà sớm đính hôn với Trì Tiêu Tiêu.Bố Y Hạo Ngôn cho rằng anh ta hối hận vì gây tổn thất cho công ty, lửa giận trong lòng nguôi ngoai, ông lạnh lùng nói với Y Hạo Ngôn đang thất thần: “Bố sẽ đình chỉ chức vụ của con ở công ty, dạo này con cứ ở nhà tĩnh tâm lại đi.”Thái độ đã rõ ràng, tình hình nhà họ Y chắc sẽ chuyển biến tốt, nói cho cùng, Trì Châu chỉ muốn qua tay họ dạy dỗ Y Hạo Ngôn một chút, chứ không muốn đuổi tận g.i.ế.c tiệt.“Hạo Ngôn, hôn ước của con và Trì Tiêu Tiêu cũng nên hủy bỏ, vợ con phải là người có thể giúp gia tộc, chứ không phải kẻ bị đuổi khỏi gia môn.” Trong lòng bố Y Hạo Ngôn, mọi thứ phải vì lợi ích công ty, nhà họ Y muốn liên hôn với Trì gia, không phải với ai khác.Nghĩ đến đây, bố Y Hạo Ngôn hơi tiếc, nếu Y Hạo Ngôn không làm hỏng chuyện, có lẽ ông đã để anh ta theo đuổi Vân Xu, chỉ cần lấy lòng được cô, sợ gì Trì Châu không thỏa hiệp?Những ngày sau đó, Y Hạo Ngôn thất nghiệp ở nhà, ngày ngày hồi tưởng lại cảnh tượng hôm đó, mỗi lần nhớ lại, hối hận như độc ngấm tận xương tủy, lan khắp toàn thân.Bóng hình ngày đêm nhung nhớ lại vô tình gặp được, chẳng lẽ không phải là duyên phận sao?Y Hạo Ngôn bước nhanh hơn, rất nhanh đã tới gần Vân Xu.Cô gái dáng người mảnh mai, chỉ yên tĩnh ngồi đó, đã như một bức tranh cuộn tròn, tĩnh lặng mà xinh đẹp.Y Hạo Ngôn muốn mở miệng chào, nhưng cổ họng khô khốc, từng trải qua bao nhiêu mối tình, anh ta đều dễ dàng chinh phục các cô gái, nhưng giờ lại không nói nên lời.Vẫn là Vân Xu phát hiện ánh sáng bị che khuất, khẽ nghiêng người, đôi mắt trong veo nhìn về phía anh, có chút nghi hoặc.Y Hạo Ngôn càng thêm căng thẳng, hít sâu vài hơi, cố giữ vẻ bình thường: “Tiểu thư Vân Xu, buổi chiều tốt lành.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro