Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Đánh Rơi Trân B...
Nguyệt Dạ Sanh Ca
2025-03-14 07:36:32
Cô ấy nhận ra mình?Vân Xu lại đánh giá anh ta một lần nữa, vẫn không có ấn tượng.Hai người chỉ gặp nhau một lần, lần đó Vân Xu dồn hết sự chú ý vào Trì Tiêu Tiêu, có thể nói Y Hạo Ngôn chẳng lọt vào mắt cô. Giờ anh ta đột nhiên chạy tới, Vân Xu đương nhiên không nhận ra.“Chào anh.” Vân Xu ngập ngừng: “Xin hỏi anh là ai?”Y Hạo Ngôn sững sờ, rồi cười khổ, hóa ra bao lo lắng của anh ta đều vô ích, cô căn bản không nhớ anh là ai.“Tôi, tôi là…” Y Hạo Ngôn ấp úng, không biết giới thiệu thế nào, anh ta vội nghĩ, nghĩ ra một thân phận thích hợp: “Nhà chúng tôi từng hợp tác với nhà họ Trì, nên tôi biết cô.”Vân Xu hơi ngạc nhiên, đối tác của nhà họ Trì, chắc là quen biết anh trai cô, thái độ cô có lẽ nên hòa nhã hơn.Nghĩ vậy, cô cong môi cười: “Ra là vậy, trùng hợp thật, không ngờ gặp anh ở đây, anh cũng đi dạo ạ?”“Vâng.” Y Hạo Ngôn nắm chặt tay, bắt đầu tìm cớ, muốn nói chuyện với Vân Xu lâu hơn: “Mấy hôm trước mưa suốt, tôi ở nhà buồn bực, nên ra ngoài hít thở chút không khí.”Vân Xu thuận miệng nói chuyện cùng anh, “Tôi cũng vậy, ở nhà mấy hôm, thấy bí bách nên ra ngoài cùng anh Quý cho thoáng.”“Anh Quý?” Y Hạo Ngôn nhanh chóng nhận ra cái tên này có ý nghĩa đặc biệt với Vân Xu.“Ừm, anh ấy là bạn trai tôi.” Vân Xu thoải mái nói, giọng có chút ngọt ngào.Y Hạo Ngôn kinh ngạc như bị sét đánh, hồi lâu không hoàn hồn, sau đó không tin nổi lùi về phía sau một bước, như muốn túm lấy Vân Xu hỏi lại lần nữa.Vân Xu bị vẻ mặt đột nhiên biến sắc của anh ta làm cho sợ hãi, vội đứng dậy muốn rời đi.Y Hạo Ngôn còn chưa chạm vào Vân Xu, đã bị một người đàn ông bất ngờ xuất hiện ngăn lại, trở tay ấn anh ta xuống ghế, phát ra tiếng động lớn.Quý Thừa Tu từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống Y Hạo Ngôn, ánh mắt băng giá, lại có kẻ ngu xuẩn dám mơ tưởng đến bảo vật của anh.Vân Xu sợ hãi đứng sau lưng bạn trai, nhíu mày hỏi: “Anh Quý, anh ta thật sự là đối tác của anh Cả sao?”Cô không tin lời Y Hạo Ngôn vừa nói.“Anh ta nói với em như vậy à?”“Dạ.”Quý Thừa Tu nghiêng người về phía Vân Xu, ánh mắt sắc bén như dao, nhưng giọng nói vẫn dịu dàng bình tĩnh: “Anh ta lừa em, ạnh ta thực ra là hôn phu cũ của Trì Tiêu Tiêu, tất nhiên sau khi Trì Tiêu Tiêu rời khỏi nhà họ Trì, hôn ước đó cũng bị hủy bỏ rồi.”Nói đoạn cuối, giọng anh mang theo ý cười lạnh lẽo.Y Hạo Ngôn hoàn toàn không dám nhìn biểu hiện của Vân Xu, cũng không thoát khỏi được áp chế từ Quý Thừa Tu, chỉ có thể cúi đầu mặt xám như tro, như thể làm vậy có thể lừa được chính mình.Ấn tượng của Vân Xu về Y Hạo Ngôn đã xuống đáy vực, sắc mặt cô lạnh đi. Mọi người xung quanh bắt đầu chú ý đến động tĩnh bên này, chuẩn bị tiến đến xem xét tình hình, Vân Xu liền gọi Quý Thừa Tu rời đi ngay, không muốn nán lại thành trò cười cho thiên hạ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro