Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

phận vị hôn thê...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Bà muốn xem xem rốt cuộc là dạng phụ nữ nào mà lại khiến con trai bà mê mệt đến thất điên bát đảo như vậy.Vân Xu sau khi cúp điện thoại, vẫn còn thắc mắc không hiểu vì sao mẹ Lục Trạch lại muốn tìm mình. Nhất là khi bà Lục nhấn mạnh phải giữ bí mật chuyện gặp mặt với Lục Trạch. Dù sao thì cũng chỉ là gặp mặt mẹ của bạn thôi mà, Vân Xu cũng không để bụng nhiều.Hai ngày sau.Quán cà phê Góc Đường Phố Đông.Mẹ Lục bước xuống từ chiếc xe sang trọng. Bà diện một bộ trang phục hàng hiệu đắt tiền, toát lên vẻ sang trọng quý phái. Khuỷu tay bà khoác chiếc túi xách hàng thửa, ngẩng cao đầu bước vào quán cà phê.Chuông gió dưới mái hiên khẽ rung lên theo mỗi bước chân bà, tạo ra âm thanh trong trẻo.Tiến đến bàn đã hẹn trước, mẹ Lục thấy một người phụ nữ đeo kính râm và khẩu trang kín mít, che gần hết khuôn mặt.Trang điểm kỳ quái gì vậy? Mẹ Lục thầm cười nhạo trong lòng. Bà càng thêm kiên quyết với ý định không để Vân Xu bước chân vào cửa nhà họ Lục.“Xin hỏi, có phải cô là tiểu thư Vân Xu?” Dù là câu hỏi, giọng Mẹ Lục vẫn đầy vẻ khẳng định.Vân Xu đang thất thần suy nghĩ thì bị giọng nói đột ngột kéo về thực tại. Cô ngẩng đầu nhìn người phụ nữ quý phái, ăn mặc chỉnh tề trước mặt. Khuôn mặt bà có vài nét tương đồng với Lục Trạch, đây chắc hẳn là mẹ của anh.Vân Xu đứng dậy chào hỏi: “Chào bác gái.”Mẹ Lục hờ hững gật đầu, ngồi xuống và gọi đồ uống, chỉ gọi hai ly cà phê.Quán cà phê này chính là nơi lần trước bà đã gặp gỡ Tương Tĩnh Huyên để thương thảo. Bà hy vọng lần này cũng sẽ đạt được kết quả tương tự.“Cô Vân, nghe nói A Trạch đã cứu cô trên biển, vì cô không có chỗ ở nên đã nhường lại căn hộ riêng của mình cho cô ở tạm, đúng không?”“Vâng, tôi rất cảm kích anh ấy.” Vân Xu thành thật nói, dù Lục Trạch có vài hành động khiến cô không thoải mái, nhưng anh ấy quả thật đã giúp đỡ cô rất nhiều.Sắc mặt mẹ Lục vẫn không đổi, bà chậm rãi nói: “Lục gia ở Đông Thành này có thể nói là số một số hai, bản thân Lục Trạch cũng vô cùng ưu tú. Mỗi năm đều có vô số thiên kim tiểu thư hào môn muốn kết hôn với nhà họ Lục. Gia tộc như chúng tôi chỉ chấp nhận những cô con dâu môn đăng hộ đối.”Mẹ Lục cho rằng lời mình nói đã đủ rõ ràng, đủ để thể hiện ý tứ hai người không xứng đôi.Vân Xu ngơ ngác bưng ly cà phê vừa được mang lên. Thấy mẹ Lục có vẻ đang chờ đợi câu trả lời của mình, cô dè dặt nói: “Vậy thì bác cứ để cho anh ấy đi xem mắt nhiều lần vào ạ? Biết đâu lại tìm được cô con dâu vừa ý thì sao.”Khóe miệng mẹ Lục giật giật, bà nghi ngờ Vân Xu đang cố tình chế giễu mình. Bà dời mắt xuống, vô tình nhìn thấy đôi bàn tay Vân Xu đang bưng ly cà phê, lời nói chợt ngừng lại. Đôi tay kia còn tinh xảo hơn tất cả những ngón tay đàn piano mà bà từng thấy.Mẹ Lục vốn là người coi trọng nhan sắc, mỗi năm bà chi ra một khoản tiền không nhỏ cho việc làm đẹp và bảo dưỡng nhan sắc. Đôi tay của Vân Xu quá đẹp, bà muốn hỏi xem rốt cuộc cô ấy đã chăm sóc đôi tay mình như thế nào.Ý nghĩ vừa lóe trong đầu đã bị bà gạt phăng đi. Mẹ Lục tự nhắc nhở mình đừng quên mục đích chính của cuộc gặp mặt hôm nay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0