Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Thay đổi số phậ...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

Lục Trạch vốn đã lên kế hoạch cho những hoạt động khác sau bữa tối, nhưng vì sự xuất hiện của Kỷ Thành như hổ rình mồi, chỉ cần anh hé răng mời Vân Xu, Kỷ Thành nhất định sẽ tìm cách chen vào giữa hai người. Không còn cách nào khác, Lục Trạch đành đưa Vân Xu về biệt thự.“Buổi tối nghỉ ngơi sớm nhé em.” Đôi mắt đen láy của Lục Trạch ánh lên ý cười dịu dàng, anh dõi theo bóng Vân Xu khuất sau cánh cửa, đến khi ánh đèn trong phòng bật sáng mới dặn dò tài xế rời đi. Chiếc siêu xe màu đen dần dần lăn bánh, nụ cười trên mặt Lục Trạch cũng tan biến. Nghĩ đến bó hoa bách hợp Vân Xu vẫn ôm khư khư trong tay, ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo thấu xương, còn hơn cả gió bấc. Áp suất không khí u ám khiến tài xế đến thở mạnh cũng không dám.Kỷ Thành, người bị bỏ lại nhà hàng, ngồi xuống vị trí ban nãy của Vân Xu. Cảnh đêm rực rỡ sắc màu bên ngoài cửa sổ kính thu trọn vào tầm mắt. Cô thích ngắm cảnh đêm Đông Thành sao? Chắc là thích rồi, anh vẫn còn nhớ đôi mắt đẹp hơn cả ánh sao trời của cô thường hay hướng ra ngoài cửa sổ. Kỷ Thành tùy ý tựa lưng vào ghế, nới lỏng chiếc cà vạt đang thắt chặt, nhớ lại vẻ mặt tươi tắn của Vân Xu khi đáp lời mình, trên khuôn mặt tuấn tú của anh bất giác nở một nụ cười.Tuy rằng đêm nay chưa đạt được mục đích hủy hoại hình tượng của Lục Trạch, nhưng ít ra anh cũng đã làm quen được Vân Xu, hai người còn trao đổi phương thức liên lạc. Quan trọng nhất là, anh nhận ra Vân Xu dường như không có tình ý gì đặc biệt với Lục Trạch. Nói cách khác, Lục Trạch chỉ là đang đơn phương theo đuổi. Vốn tưởng rằng Vân Xu ít nhiều cũng có cảm tình với Lục Trạch, lo sợ cô sẽ bị Lục Trạch không kiêng nể gì lừa gạt, Kỷ Thành mới vội vã xuất hiện trong đêm nay, không ngờ lại nhận được một niềm vui bất ngờ như vậy. Kỷ Thành gần như bật cười thành tiếng. Nếu cả hai bên đều nắm giữ điểm yếu của đối phương, thì việc còn lại chỉ là xem ai cao tay hơn trong việc chinh phục trái tim người đẹp mà thôi.Vân Xu về đến nhà, tắm rửa xong thay bộ đồ ngủ thoải mái, cô lại ngồi vào bàn làm việc. Đêm nay cô quyết định thức đêm để hoàn thành đơn hàng đang dang dở. Khách hàng đặt đơn này là người khách đầu tiên của cô, có thể coi là quý nhân phù trợ, Vân Xu dù thế nào cũng không muốn khiến đối phương thất vọng. Ánh đèn vàng ấm áp dịu nhẹ chiếu sáng góc làm việc nhỏ xinh.Vừa cầm kim chỉ lên chưa được bao lâu, chiếc điện thoại đặt bên cạnh vang lên tiếng báo tin nhắn. Cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn từ người hàng xóm - Lộ giáo sư. (Hai người quen thân nên mình để xưng hô anh - em nhé).[Vân tiểu thư, chiều tối anh tìm em có chút việc, vừa hay gặp em và bạn trai ra ngoài ăn tối. Giờ biệt thự đã sáng đèn, chắc em đã về nhà rồi đúng không?] Vân Xu đặt xuống, buông xuống dụng cụ trong tay, bắt đầu trả lời tin nhắn: [Vâng, em về nhà rồi ạ. Anh tìm em có việc gì sao? À mà, anh ấy không phải bạn trai em đâu, chỉ là bạn bè thôi ạ.] [Xin lỗi, anh hiểu lầm rồi.] Đối phương hồi âm rất nhanh. [Không có gì quan trọng đâu, chỉ là ban ngày anh tìm mãi không thấy một món đồ, anh nghĩ không biết có phải hôm trước đến nhà em làm khách, anh đã để quên ở đó không. Nên anh muốn qua hỏi thử xem, không ngờ em lại vừa ra ngoài.] Vân Xu cố gắng nhớ lại tình hình hôm đó, nhưng mọi thứ quá mơ hồ, cô không nhớ rõ Lộ Diệp Lâm có bỏ quên đồ vật gì hay không. [Vậy mai anh muốn qua nhà em tìm thử xem sao ạ?] Lộ Diệp Lâm trả lời gần như ngay lập tức: [Liệu có làm phiền em không?] [Không sao đâu ạ, chỉ là tìm đồ thôi mà.] [Được vậy thì tốt quá, mai anh qua nhà em làm phiền một chút. Giờ anh không làm phiền em nữa, em nghỉ ngơi sớm nhé, ngủ ngon.] 
[Anh ngủ ngon ạ.]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0