Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Thay đổi số phậ...

Nguyệt Dạ Sanh Ca

2025-03-14 07:36:32

“Em thích hoa hồng lắm à?” Lộ Diệp Lâm cầm một gói hạt giống hỏi: “Anh thấy hạt giống hoa em mua phần lớn là hoa hồng.”Vân Xu mím môi cười: “Dạ, em thấy hoa hồng giống Tử Nguyệt vậy đó. Nên em muốn trồng thật nhiều hoa hồng trong vườn. Mà sao Lộ giáo sư chỉ nhìn hạt giống thôi mà cũng nhận ra được là loại hoa gì vậy ạ?”“Ừ, đa số các loại hoa đều có hạt giống khác nhau. Nhờ kinh nghiệm thôi. Mấy loại hoa phổ biến thì anh còn nhận ra được. Hơn nữa, mấy loại em mua đây anh đều đã từng trồng rồi, nên cũng khá rành.” Lộ Diệp Lâm đổ một ít hạt giống ra lòng bàn tay: “Ví dụ như đây là hạt giống hoa hồng này. Hầu hết có màu nâu, vỏ ngoài xù xì, nhiều cạnh.”Vân Xu ghé sát lại quan sát lòng bàn tay anh, quả nhiên đúng như lời anh nói.Vân Xu ngẩng đầu lên, mắt sáng long lanh: “Vậy sau này em có thể hỏi anh về kiến thức trồng hoa được không ạ?”Lộ Diệp Lâm cúi mắt nhìn người đẹp đang ngước nhìn mình. Yết hầu anh khẽ động, “Đương nhiên là được. Rất vinh hạnh.”Hai người đối đáp nhau rất tự nhiên, hòa hợp.Ánh mắt Lục Trạch tối sầm lại. Anh không am hiểu về mấy thứ này, hoàn toàn không chen vào được câu chuyện, chỉ có thể đứng một bên nghe hai người trò chuyện.Một cảm giác bực bội khó tả lan tỏa trong lòng anh.Lộ Diệp Lâm liếc nhìn Lục Trạch một cái rồi thản nhiên thu hồi ánh mắt."Hừ."Đến khi mọi việc hoàn tất thì trời đã xế chiều. Khu vườn đã thay đổi diện mạo hoàn toàn. Các dụng cụ làm vườn cũng được thu dọn gọn gàng vào kho.Vân Xu chắp tay trước ngực, bày tỏ lòng biết ơn: “Hôm nay thật sự cảm ơn hai anh rất nhiều. Nếu không có hai anh, một mình em không biết phải làm đến khi nào nữa, mà có khi còn làm hỏng hết ấy chứ.”“Chuyện nhỏ thôi mà, nên làm ấy mà.” “Lần sau gặp vấn đề gì, em vẫn có thể tìm anh giúp đỡ.”Hai giọng nói khác nhau đồng thời vang lên. Hai người nhìn nhau một cái rồi ngay lập tức quay đi.“Em mới chuyển đến đây không lâu, chắc chắn còn nhiều việc phải lo. Vân Xu có việc cứ tìm anh là được. Dù sao chúng ta cũng quen nhau mấy tháng rồi, quen thuộc hơn.”Lục Trạch nói xen vào, rồi nghiêm túc nói với Vân Xu: “Có việc gì cứ nói với anh. Anh sẽ không bao giờ không nghe máy của em đâu.”“Cũng không cần lo lắng đâu. Chuyện của anh cơ bản đã xong xuôi rồi. Với lại, ở Đại học Đông Thành anh dạy ít lớp lắm, thời gian rảnh còn nhiều.” Lộ Diệp Lâm nói: “Huống hồ snh và Vân Xu là hàng xóm, ngày thường giúp đỡ nhau cũng tiện, dù sao thì cũng còn ở chung lâu dài mà.”Khóe môi Lục Trạch mím chặt lại. Đây là một trong những lý do khiến tâm trạng anh tồi tệ. Lộ Diệp Lâm rõ ràng là một đối thủ đáng gờm, đặc biệt là anh ta chiếm lợi thế về vị trí địa lý.Vân Xu nghe Lục Trạch nói vậy, còn nghĩ rằng có phải mình đã làm phiền Lộ giáo sư rồi không. Nhưng lời đáp của Lộ Diệp Lâm khiến cô thở phào nhẹ nhõm.Lộ Diệp Lâm điềm đạm nói thêm: “Dưỡng hoa là cả một nghệ thuật đấy. Gieo hạt giống xuống đất mới chỉ là bước đầu thôi. Sau này còn phải định kỳ bắt sâu, bón phân, tưới nước. Nếu em có gì không hiểu, cứ hỏi anh bất cứ lúc nào nhé. Anh rất vui lòng được giải đáp cho em.”Vân Xu lại lần nữa bày tỏ lòng cảm kích với Lộ Diệp Lâm.Sắc mặt Lục Trạch càng lúc càng trầm xuống.
 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Số ký tự: 0