Xuyên Nhanh: Hướng Dẫn Yêu Thầm
Nam Phụ Khổ Tìn...
2024-10-16 13:48:49
Chu Lâm Lâm cúi đầu xuống mới phát hiện thấy cánh tay mình thực sự nổi lên nhiều đốm đỏ. Những đốm đỏ này giấu trong lớp ren của tay áo, nên cô không nhận ra ngay từ đầu. Ban nãy, cô chỉ cảm thấy hơi ngứa , còn tưởng rằng bị muỗi cắn, nên không để tâm đến.
"Dị ứng mà còn uống rượu, như vậy không ổn đâu," Tần Thanh lắc đầu nhẹ giọng nói.
"A, ta, ta không để ý, ta không biết," Chu Lâm Lâm trước đó còn kiêu ngạo như nữ vương, lúc này lại hoảng hốt như một đứa trẻ vừa phạm lỗi.
Cô nhìn xuống ly rượu vỡ vụn dưới chân, rồi lại nhìn gương mặt tuấn tú, đầy bao dung của Tần Thanh, lòng càng thêm luống cuống
"Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi!"
Chu Lâm Lâm hiểu Tần Thanh không cùng cô uống rượu là vì lo lắng cho sức khỏe của cô. Cậu đổ ly rượu không phải vì khinh thường, cũng không phải cố ý khiêu khích.
Từ khi ông bà của Chu Lâm Lâm qua đời, cô cũng không còn nhận được sự quan tâm từ bât cứ ai, nhưng bây giờ, từ một người xa lạ như Tần Thanh, cô lại cảm nhận được sự ấm áp không nói nên lời.
Chu Lâm Lâm ngây ngốc nhìn Tần Thanh một lúc lâu, rồi cúi đầu xin lỗi một cách áy náy, gương mặt cùng lỗ tai đỏ bừng vì ngượng ngùng.
"Thật sự xin lỗi."
996 còn nghĩ Chu Lâm Lâm sẽ nổi giận lôi đình , thẳng tay xử lý Tần Thanh:"...."
Cái gì vậy? Chu Lâm Lâm là nữ phụ ác độc đấy!!! Cut! Cut! Nữ phụ cũng thích sửa thoại đấy hả?
Tần Thanh cười xua tay, nhẹ nhàng nói: "Không sao. Ly rượu này tôi uống thay mọi người, các cô đừng uống nữa. Con gái nên uống ít rượu khi ra ngoài, không an toàn. Khi về, hãy tìm một nữ tài xế, ta có danh thiếp đây."
Tần Thanh rút ra một xấp danh thiếp từ túi quần đưa cho Chu Lâm Lâm, chọn lựa ra một danh thiếp tài xế nữ đưa cho Chu Lâm Lâm. Đây đều là những phụ kiện nhỏ của họ dùng để giúp đỡ khách hàng khi cần thiết.
"Hãy về nhà sớm nhé." Giọng nói của Tần Thanh vừa ấm áp chứa đầy sự quan tâm, trong đó còn có chút bất lực.
Chu Lâm Lâm nhận lấy tấm danh thiếp, lòng cô chợt ấm áp lạ thường. Cô ngẩng đầu, nhìn Tần Thanh thật cẩn thận, như muốn ghi tạc hình ảnh của anh vào trong lòng.
Chu Vũ Nhu đứng bên cạnh còn chờ xem kịch hay ,vô cùng khó chịu mà siết chặt nắm đấm. Những người đi cùng cô không hẹn mà đều giống Chu Lâm Lâm, mặt đỏ bừng e thẹn nhìn Tần Thanh.
Tần Thanh xua tay chào tạm biệt cười rời đi.
Chu Lâm Lâm tuy rằng không muốn anh đi, nhưng không dám giữ lại. Vừa rồi đã đủ mất mặt , cô vẫn không muốn để lại ấn tượng xấu cho người ta đâu.
Lúc này, Chu Vũ Nhu cất giọng lớn: "Soái ca, Lâm Lâm có thể thêm WeChat của anh không?"
Mắt Chu Lâm Lâm sáng lên .
Tần Thanh quay đầu lại.
Chu Vũ Nhu chỉ vào chiếc xe thể thao màu đỏ đậu ở xa và nói tiếp: "Lâm Lâm là đại tiểu thư của nhà họ Chu, tiền tiêu vặt của cô ấy trong một tháng còn nhiều hơn lương cả năm của anh đấy. Anh có thấy chiếc xe thể thao màu đỏ đó không? Đó là xe của Lâm Lâm, nếu anh thích, cô ấy có thể cho anh mượn lái thử."
Chu Lâm Lâm vội vàng gật đầu, trong mắt đầy hy vọng. Cô thực sự muốn chia sẻ những gì tốt nhất của mình với Tần Thanh.
Nhưng cô không biết rằng, nếu Tần Thanh thực sự là người sống ở tầng lớp thấp nhất của xã hội, ăn bữa nay lo bữa mai, nghe những lời này có thể sẽ bị khơi dậy lòng tham.
Bởi vì lòng tham mà tiếp cận lấy lòng cô, người như vậy sẽ là người tốt ư? Cậu sẽ đối xử với Chu Lâm lâm như thế nào?
Đáp án không cần nói cũng biết. Cậu sẽ lừa dối, lợi dụng, cuối cùng vì lợi ích lớn hơn mà còn phản bội cô.
Chỉ mấy câu ngắn ngửi, Tần Thanh ngay lập tức nhận ra ý đồ của Chu Vũ Nhu. Cô đang tìm một kẻ "thích hợp" làm bạn với Chu Lâm Lâm, nhưng người đó chắc chắn sẽ chỉ mang lại tổn thương cho cô ấy.
Tần Thanh cười nhẹ từ chối: "Không được, ta không xứng đáng kết bạn với Chu đại tiểu thư đâu."
Chu Vũ Như tức đến ngứa răng, người này vậy mà còn tính chơi bài lạt mềm buộc chặt cơ đấy?
Chu Lâm Lâm nôn nóng đáp: "Có gì mà không xứng đáng! Ta không đánh giá bạn bè qua những thứ đó! Nghề nghiệp không phân cao thấp, con người đều như nhau. Ta và anh không khác gì cả!" Cô cũng đến từ nông thôn, cô cũng hiểu cảm giác khi bị người người khinh thường.
Tần Thanh cười thật lòng. Cô gái đơn thuần này thực sự khiến cậu cảm động.
Cậu chậm rãi quay lại, rũ mắt nhìn Chu Lâm Lâm, nhìn thấy cô gái nhỏ mặt đỏ tai hồng, chân tay luống cuống lấy di động ra, cười nói: "Vậy thì thêm WeChat nhé."
Chu Lâm Lâm vui mừng đến mức suýt nhảy lên, nhanh chóng lấy điện thoại ra để thêm WeChat của Tần Thanh.
Trong khi đó, Chu Vũ Nhu cười thầm: Quả nhiên là lạt mềm buộc chặt, đàn ông cưa gái đúng là cần có kỹ thuật! Sau này phải thử âm thầm liên hệ hắn, mua chuộc hắn hủy hoại Chu Lâm Lâm mới được.
Mặc cho bên ngoài sóng ngầm mãnh liệt, 996 đã tuyệt vọng không thể cứu. Ch.ết meo mất thôi, cốt truyện thực sự đã tan nát rồi! Ban đầu hai người vốn phải là tử địch lại kết giao làm bạn, vậy ai sẽ gây chuyện đây? Ai sẽ chém tay Tần Thanh?
Sau khi thêm WeChat xong, Tần Thanh dặn dò Chu Lâm Lâm sớm về nhà, đừng quên đi khám bác sĩ, rồi mới xoay người rời đi.
Chu Lâm Lâm ngơ ngác nhìn bóng lưng của anh, rồi mất đi mọi hứng thú.
Cô quay lại, lạnh lùng nói: "Tất cả giải tán đi, ta phải về." Đối với đám chị em kết nghĩa plastic giả tạo này, từ trước đến nay cô luôn tỏ ra cao ngạo, vì sự mềm yếu chỉ khiến cô trở thành đối tượng bị ức hiếp.
Bây giờ, cô không còn ai để dựa vào. Ông bà, những người yêu thương cô nhất, đã sớm qua đời, và giờ cô chỉ còn lại một mình đối mặt với thế giới cô độc này.
Chu Lâm Lâm cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe ngấn nước, tiếp tục rời đi. Chu Vũ Nhu vội chạy theo, muốn lấy số WeChat của Tần Thanh từ cô.
Mấy tùy tùng đi cùng không che giấu sự ngưỡng mộ trong lòng, cũng vội đuổi theo: "Lâm Lâm, Lâm Lâm, cho chúng ta số WeChat của anh chàng đẹp trai đó đi!"
"Dị ứng mà còn uống rượu, như vậy không ổn đâu," Tần Thanh lắc đầu nhẹ giọng nói.
"A, ta, ta không để ý, ta không biết," Chu Lâm Lâm trước đó còn kiêu ngạo như nữ vương, lúc này lại hoảng hốt như một đứa trẻ vừa phạm lỗi.
Cô nhìn xuống ly rượu vỡ vụn dưới chân, rồi lại nhìn gương mặt tuấn tú, đầy bao dung của Tần Thanh, lòng càng thêm luống cuống
"Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi!"
Chu Lâm Lâm hiểu Tần Thanh không cùng cô uống rượu là vì lo lắng cho sức khỏe của cô. Cậu đổ ly rượu không phải vì khinh thường, cũng không phải cố ý khiêu khích.
Từ khi ông bà của Chu Lâm Lâm qua đời, cô cũng không còn nhận được sự quan tâm từ bât cứ ai, nhưng bây giờ, từ một người xa lạ như Tần Thanh, cô lại cảm nhận được sự ấm áp không nói nên lời.
Chu Lâm Lâm ngây ngốc nhìn Tần Thanh một lúc lâu, rồi cúi đầu xin lỗi một cách áy náy, gương mặt cùng lỗ tai đỏ bừng vì ngượng ngùng.
"Thật sự xin lỗi."
996 còn nghĩ Chu Lâm Lâm sẽ nổi giận lôi đình , thẳng tay xử lý Tần Thanh:"...."
Cái gì vậy? Chu Lâm Lâm là nữ phụ ác độc đấy!!! Cut! Cut! Nữ phụ cũng thích sửa thoại đấy hả?
Tần Thanh cười xua tay, nhẹ nhàng nói: "Không sao. Ly rượu này tôi uống thay mọi người, các cô đừng uống nữa. Con gái nên uống ít rượu khi ra ngoài, không an toàn. Khi về, hãy tìm một nữ tài xế, ta có danh thiếp đây."
Tần Thanh rút ra một xấp danh thiếp từ túi quần đưa cho Chu Lâm Lâm, chọn lựa ra một danh thiếp tài xế nữ đưa cho Chu Lâm Lâm. Đây đều là những phụ kiện nhỏ của họ dùng để giúp đỡ khách hàng khi cần thiết.
"Hãy về nhà sớm nhé." Giọng nói của Tần Thanh vừa ấm áp chứa đầy sự quan tâm, trong đó còn có chút bất lực.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Lâm Lâm nhận lấy tấm danh thiếp, lòng cô chợt ấm áp lạ thường. Cô ngẩng đầu, nhìn Tần Thanh thật cẩn thận, như muốn ghi tạc hình ảnh của anh vào trong lòng.
Chu Vũ Nhu đứng bên cạnh còn chờ xem kịch hay ,vô cùng khó chịu mà siết chặt nắm đấm. Những người đi cùng cô không hẹn mà đều giống Chu Lâm Lâm, mặt đỏ bừng e thẹn nhìn Tần Thanh.
Tần Thanh xua tay chào tạm biệt cười rời đi.
Chu Lâm Lâm tuy rằng không muốn anh đi, nhưng không dám giữ lại. Vừa rồi đã đủ mất mặt , cô vẫn không muốn để lại ấn tượng xấu cho người ta đâu.
Lúc này, Chu Vũ Nhu cất giọng lớn: "Soái ca, Lâm Lâm có thể thêm WeChat của anh không?"
Mắt Chu Lâm Lâm sáng lên .
Tần Thanh quay đầu lại.
Chu Vũ Nhu chỉ vào chiếc xe thể thao màu đỏ đậu ở xa và nói tiếp: "Lâm Lâm là đại tiểu thư của nhà họ Chu, tiền tiêu vặt của cô ấy trong một tháng còn nhiều hơn lương cả năm của anh đấy. Anh có thấy chiếc xe thể thao màu đỏ đó không? Đó là xe của Lâm Lâm, nếu anh thích, cô ấy có thể cho anh mượn lái thử."
Chu Lâm Lâm vội vàng gật đầu, trong mắt đầy hy vọng. Cô thực sự muốn chia sẻ những gì tốt nhất của mình với Tần Thanh.
Nhưng cô không biết rằng, nếu Tần Thanh thực sự là người sống ở tầng lớp thấp nhất của xã hội, ăn bữa nay lo bữa mai, nghe những lời này có thể sẽ bị khơi dậy lòng tham.
Bởi vì lòng tham mà tiếp cận lấy lòng cô, người như vậy sẽ là người tốt ư? Cậu sẽ đối xử với Chu Lâm lâm như thế nào?
Đáp án không cần nói cũng biết. Cậu sẽ lừa dối, lợi dụng, cuối cùng vì lợi ích lớn hơn mà còn phản bội cô.
Chỉ mấy câu ngắn ngửi, Tần Thanh ngay lập tức nhận ra ý đồ của Chu Vũ Nhu. Cô đang tìm một kẻ "thích hợp" làm bạn với Chu Lâm Lâm, nhưng người đó chắc chắn sẽ chỉ mang lại tổn thương cho cô ấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Thanh cười nhẹ từ chối: "Không được, ta không xứng đáng kết bạn với Chu đại tiểu thư đâu."
Chu Vũ Như tức đến ngứa răng, người này vậy mà còn tính chơi bài lạt mềm buộc chặt cơ đấy?
Chu Lâm Lâm nôn nóng đáp: "Có gì mà không xứng đáng! Ta không đánh giá bạn bè qua những thứ đó! Nghề nghiệp không phân cao thấp, con người đều như nhau. Ta và anh không khác gì cả!" Cô cũng đến từ nông thôn, cô cũng hiểu cảm giác khi bị người người khinh thường.
Tần Thanh cười thật lòng. Cô gái đơn thuần này thực sự khiến cậu cảm động.
Cậu chậm rãi quay lại, rũ mắt nhìn Chu Lâm Lâm, nhìn thấy cô gái nhỏ mặt đỏ tai hồng, chân tay luống cuống lấy di động ra, cười nói: "Vậy thì thêm WeChat nhé."
Chu Lâm Lâm vui mừng đến mức suýt nhảy lên, nhanh chóng lấy điện thoại ra để thêm WeChat của Tần Thanh.
Trong khi đó, Chu Vũ Nhu cười thầm: Quả nhiên là lạt mềm buộc chặt, đàn ông cưa gái đúng là cần có kỹ thuật! Sau này phải thử âm thầm liên hệ hắn, mua chuộc hắn hủy hoại Chu Lâm Lâm mới được.
Mặc cho bên ngoài sóng ngầm mãnh liệt, 996 đã tuyệt vọng không thể cứu. Ch.ết meo mất thôi, cốt truyện thực sự đã tan nát rồi! Ban đầu hai người vốn phải là tử địch lại kết giao làm bạn, vậy ai sẽ gây chuyện đây? Ai sẽ chém tay Tần Thanh?
Sau khi thêm WeChat xong, Tần Thanh dặn dò Chu Lâm Lâm sớm về nhà, đừng quên đi khám bác sĩ, rồi mới xoay người rời đi.
Chu Lâm Lâm ngơ ngác nhìn bóng lưng của anh, rồi mất đi mọi hứng thú.
Cô quay lại, lạnh lùng nói: "Tất cả giải tán đi, ta phải về." Đối với đám chị em kết nghĩa plastic giả tạo này, từ trước đến nay cô luôn tỏ ra cao ngạo, vì sự mềm yếu chỉ khiến cô trở thành đối tượng bị ức hiếp.
Bây giờ, cô không còn ai để dựa vào. Ông bà, những người yêu thương cô nhất, đã sớm qua đời, và giờ cô chỉ còn lại một mình đối mặt với thế giới cô độc này.
Chu Lâm Lâm cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe ngấn nước, tiếp tục rời đi. Chu Vũ Nhu vội chạy theo, muốn lấy số WeChat của Tần Thanh từ cô.
Mấy tùy tùng đi cùng không che giấu sự ngưỡng mộ trong lòng, cũng vội đuổi theo: "Lâm Lâm, Lâm Lâm, cho chúng ta số WeChat của anh chàng đẹp trai đó đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro