Chương 30 - Giáo Bá

Cha Rồng

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

[Ký chủ, thật đáng tiếc, nếu như cô lựa chọn kế thừa khí vận nhân vật chính, không chỉ có thể ở thế giới kia thuận buồm xuôi gió sống hết một đời, còn có thể đưa một phần khí vận tới thế giới kế tiếp, như vậy khi hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ càng thuận lợi.]

Hệ thống 65 phát ra âm thanh hối tiếc.

[Thân thể đứa nhỏ đã cải biến tâm trí kí chủ, hiện tại khôi phục bình thường, có phải cũng hối hận đối với lựa chọn lúc trước hay không?]

Dư Thiên đứng trong hệ thống, nghe vậy nói: "Cổ vũ đoạt vận mệnh, cậu không phải là hệ thống đứng đắn gì chứ.

[Làm sao có thể, tôi là hệ thống có đánh số...]

Dư Thiên không để ý tới nó, tự mình nói tiếp: "Cũng đúng, hệ thống ép buộc người khác sau khi chết còn phải làm việc có thể là hệ thống đứng đắn gì chứ.”

[Hu hu ký chủ, tôi chỉ là đang suy nghĩ cho cô mà, cô như vậy chỉ hoàn thành nhiệm vụ cơ sở, lúc nào mới có thể lấy được đầy đủ điểm tích lũy rời khỏi hệ thống chứ]

Tâm Dư Thiên nói một người làm công thâm niên như tôi sẽ ăn bánh nướng cậu vẽ?

So sánh chút, người làm công bình thường dựa vào chút tiền lương ít ỏi của mình tiết kiệm đủ tiền mua nhà sẽ dễ dàng à? Còn tích lũy đủ điểm tích lũy có thể thoát ly hệ thống, loại hệ thống lòng dạ hiểm độc này không thể tin.

Dư Thiên oán thầm lấy, dưới tay một hồi thao tác, hệ thống còn muốn khuyên cô, bỗng nhiên kinh hô: [Ký chủ cô lại đang làm gì!]

Dư Thiên lục lọi ra hệ thống thương thành, dùng điểm tích lũy cơ bản mình sở hữu mua thuốc huyết thống quan hệ, lại bắt đầu quen thuộc nặn thân thể mới cho mình.

[Chúng ta là hệ thống công lược ngôn tình...... Hơn nữa sao ký chủ lại vì thuần thục như vậy?]

Dư Thiên cảm giác trải qua một thế giới, hệ thống này càng ngày càng nói lảm nhảm, cô phờ phạc cụp mắt xuống: "Cậu đưa tôi tới nơi này làm công, không biết trước khi tôi chết làm bên mô hình trò chơi sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhớ tới lần trước làm đứa nhỏ đái dầm vài lần, Dư Thiên đưa ra một quyết định.

Cô nắm chặt thân thể, thêm thuốc quan hệ huyết thống vào.

Trước khi đầu nhập vào thế giới kế tiếp, Dư Thiên nhìn về phía hệ thống đang nghẹn ngào.

“Đúng rồi, sau khi cậu hỏi tôi hối hận không. Quyết định khi Tiểu Thiên còn bé đưa ra, sau khi Tiểu Thiên lớn lên cũng kiên quyết giữ gìn.”

Nếu như là một đôi bạn đời ân ái, thứ cầu tất nhiên là bạch đầu giai lão làm bạn cả đời, nhưng cha mẹ và đứa nhỏ, chủ đề vĩnh hằng chỉ có ly biệt.

Cô rất cảm ơn người cha Tại Dã này đã cho cô lần đầu tiên cảm giác được tư vị được trưởng bối yêu thương, cũng rất tiếc nuối khi vội vàng khiến con gái anh yêu thương rời khỏi anh như vậy, chỉ là bọn họ đều không thể chống cự lại vận mệnh này.

Cô chỉ hy vọng thứ cuối cùng an ủi anh chính những lời nói dối kia, có thể thoáng cho anh một ít an ủi.

Mà cô...... còn phải đi làm.

Đế quốc Thương Long, học viện ma pháp trung ương, lại là mùa nhập học mỗi năm.

Trẻ em có ma lực có thể nhập học lúc mười hai tuổi, tổng cộng chia làm chín lớp, tám năm đầu học tập ở trường, năm cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ tốt nghiệp.

Ở đế quốc có mười tòa học viện ma pháp, trong đó chỉ có học viện ma pháp trung ương hàng năm đều có nhân số cầu học chật ních.

Các vương tử công chúa Đế quốc, cùng với đông đảo con cháu quý tộc đều sẽ lựa chọn học viện ma pháp trung ương học tập, đơn giản là vì đây là một tòa học viện ma pháp đặc thù nhất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây là nơi có con rồng cuối cùng trên thế giới.

Rồng băng giá, Lasia.

"Thật sự sẽ có rồng dạy chúng ta sao?"

"Đương nhiên, anh của tôi cũng tốt nghiệp ở chỗ này, anh ấy nói thầy Lasia phụ trách rất nhiều chương trình học, chúng ta chỉ cần nhập học, sẽ thường xuyên có cơ hội nhìn thấy ngài ấy!"

“Thật sự muốn nhìn thấy nguyên hình của rồng, thầy Lasia sẽ thỏa mãn nguyện vọng này của chúng ta sao?"

“Tôi cũng vậy, tôi còn muốn sờ rồng!”

Hai vị học trưởng lớp trên đi ngang qua thấy tiền đình, nghe được lời đối thoại không biết sống chết của bọn trẻ mới lớn, liếc nhau, bước chân nhanh hơn rời xa bọn họ.

Có học sinh mới không biết tình huống lạc quan mù quáng, tất nhiên cũng có học sinh mới tin tức linh thông.

Một cô gái tóc đỏ sâu kín chen vào cuộc nói chuyện của bạn bè.

“Dì tôi nói với tôi, rồng băng giá thầy Lasia, cực kì đáng sợ.”

“Ừm...... thật ra tôi cũng vậy, cha tôi nói thầy Lasia đặc biệt nghiêm khắc.

“Thật ra, tôi cũng hỏi ông tôi, thế nào mới có thể thân thiết với thầy rồng, ông nội tôi khoát tay với tôi, bảo tôi tránh xa chút.”

Học trưởng phụ trách dẫn dắt đám học sinh mới bọn họ cầm thẻ ký túc xá của bọn họ, đó là học trưởng năm thứ tư, cười rộ lên rất bình dị gần gũi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0