Giáo Bá
Chu Vu
2024-08-11 19:55:35
Rốt cuộc nữ chính của chúng ta mới có hai tuổi, không phối hợp cốt truyện được.
Dư Thiên ngưỡng mặt xem mấy cô gái con nhà giàu này, trong miệng còn ngậm bánh kem. Bất ngờ có một cô gái duỗi tay chọc khuôn mặt cô bé, mọi người thấy cô bé dừng động tác ăn kem, miệng cũng không động, giống con vật nhỏ đang ăn cơm thì bị quấy rầy, nhìn các cô một lúc mới tiếp tục ăn.
Có một cô gái khác không nhịn được sờ mặt cô bé, Dư Thiên lại sửng sốt, chăm chú nhìn cô gái đó, vừa nhìn cô ấy vừa ăn.
Mấy cô gái kích động nhỏ giọng: “Đáng yêu quá!” “Bé quá”, Trình Linh Tê cuối cùng cũng không nhịn được, cô ấy mở túi xách lấy ra khăn giấy, để gần miệng đứa nhỏ.
Cô ấy để sát vào, Dư Thiên đang ăn thì dừng lại, muốn biết cô ấy định làm gì, nhìn tay cô ấy rồi xem mặt. Dư Thiên bất động, Trình Linh Tê giống như đến gần động vật nhỏ, chậm rãi đến gần cẩn thận lau bơ bên miệng cho cô bé.
Đứa nhỏ ngoan ngoãn để cô ấy lau, Trình Linh Tê đưa tay về mà run rẩy. Làm gì bây giờ, cô bé rất ngoan rất đáng yêu! Cô ấy có cảm giác như đang chăm sóc Tại Dã phiên bản tí hon, nhưng mà cô bé ngoan ngoãn hơn Tại Dã khi còn nhỏ nhiều. Tại Dã khi còn nhỏ là một đứa bé nghịch ngợm gây sự, mọi người ở đây ai cũng từng bị anh chọc khóc.
Tại Dã vất vả lắm mới xuống lầu tìm con gái, lại nghe giọng các cô gái la hét ầm ĩ trong góc phòng khách. Đi lại gần thấy, Dư Thiên ở trung tâm các cô gái, mấy chàng trai nhà giàu ăn không ngồi rồi lúc nãy đã bị đuổi đi khỏi sô pha, chỉ có các cô gái tranh giành chụp ảnh cùng Dư Thiên.
Nhìn thấy Trình Linh Tê ôm con gái mình, mặt đầy tươi cười mà hôn mặt cô bé, Tại Dã mặt đen.
Các cô gái này đang làm gì con gái anh?
Bị một nhóm các chị gái thơm ngào ngạt hôn đi hôn lại, Dư Thiên vẫn rất bình tĩnh. Mấy cô chụp ảnh mấy cô bé, cô bé lại ăn của cô bé.
“Mấy người đang làm gì vậy?” Tại Dã mặt đen đi nhanh đến đây, muốn cứu vớt con gái từ móng vuốt các cô ấy.
“Có gì đâu, bọn chị đang chơi cùng Tiểu Thiên, em đến đây làm gì, đến chỗ mấy người Lý Tụ chơi đi.” Có cô gái tuổi lớn hơn che ở trước mặt Tại Dã.
“Đúng rồi, Tiểu Thiên muốn chơi cùng bọn chị, tí nữa em lại đón cô bé.”
“Anh sợ bọn em không chăm sóc được cho Tiểu Thiên à? Anh xem cô bé đang rất vui.”
Dư Thiên ăn xong một cái bánh kem nhỏ, đang chu miệng cho một chị gái lau miệng. Trình Linh Tê mặt đầy dịu dàng mà lau miệng cho cô bé, ôm ngực nói, “Tiểu Thiên, hôn chị cái được không?”
Cô ấy lại gần, đứa nhỏ rất nghe lời mà hôn trên mặt cô ấy.
Ông bố già Tại Dã thiếu chút nữa dậm chân: “Mấy người làm gì đó, không được dạy con bé như thế!”
“Hừ, em đừng ở đây vướng bận, em không có việc gì làm à?”
“Đúng rồi, anh đi chỗ khác đi.”
Không thể đột phá vòng vây đưa con gái đi, Tại Dã bị đẩy đến chỗ mấy người con trai nhà giàu. Đen mặt không thể tin được chỉ vào Lý Tụ trong góc hỏi: “Bọn họ điên rồi à?”
“Em bình tĩnh đi, bọn họ chỉ thích Tiểu Thiên mà thôi.” Lý Tụ thuận miệng an ủi anh.
Ai nói thế hệ này tuổi của họ đều tương đương nhau, trước mắt chỉ có Tại Dã có con gái, còn đáng yêu như thế, mọi người chơi đùa một chút thì có sao. Hơn nữa lúc trêu chọc con nít, phản ứng của ba cô bé buồn cười thật.
Tại Diên đi xuống lầu, Dư Thiên cuối cùng cũng được đưa về tay Tại Dã từ một đám đại tiểu thư chơi chưa đã thèm.
Tại Dã nhìn mặt con gái, mặt ủ rũ: “Sao lúc nãy con không cần ba?”
Dư Thiên: “Sữa chua!”
Tại Dã: “Con chỉ biết sữa chua!”
"Cả người ba đều là mùi chua."
*
Dư Thiên lại bị trao tay đưa đến bên cạnh ông Tại Diên. Lần đầu tiên tiếp xúc gần với cháu gái, khuôn mặt khắc nghiệt của Tại Diên với Tại Dã khi đối diện cháu mình, trong nháy mắt cười ra nếp nhăn.
“Tiểu Thiên à, ông nội đây.” Ông lấy ra một chồng giấy tờ. “Xem đi, đây là lễ gặp mặt ông nội tặng cháu, biết đây là gì không?”
Hệ thống 65 nhảy múa ở bên cạnh, hoàn toàn sa vào thế giới của chính mình: [ Cốt truyện hào môn kinh điển ba chồng độc ác! Cho cô một ngàn vạn! Một ngàn vạn, rời xa con trai tôi.]
Dư Thiên chớp chớp mắt, mở miệng: “Một ngàn vạn!”
Tại Diên cười to: “Ha ha ha đây không phải một ngàn vạn, đây là rất nhiều một ngàn vạn. Nhưng mà Tiểu Thiên gọi một tiếng ông nội, ông sẽ lại cho cháu một bao lì xì một ngàn vạn được không?”
Tại Thịnh Vũ thay quần áo xong, ở trong phòng phát giận một lúc, lúc này lặng lẽ đi vào nghe thấy Tại Diên nói, vẻ mặt anh ta không nhịn được mà méo mó, so với bị Tại Dã làm nhục càng thêm vặn vẹo.
Dựa vào thứ gì, dựa vào thứ gì ngày thường anh ta phải giả vờ ngoan ngoãn nịnh ba mới có thể xin mười mấy vạn tiền tiêu vặt. Đứa con gái không rõ lai lịch của Tại Dã lại có thể nhẹ nhàng nhận được một số tiền lớn như vậy! Trong nháy mắt cậu ta tức giận đến không thở nổi.
Dư Thiên ngưỡng mặt xem mấy cô gái con nhà giàu này, trong miệng còn ngậm bánh kem. Bất ngờ có một cô gái duỗi tay chọc khuôn mặt cô bé, mọi người thấy cô bé dừng động tác ăn kem, miệng cũng không động, giống con vật nhỏ đang ăn cơm thì bị quấy rầy, nhìn các cô một lúc mới tiếp tục ăn.
Có một cô gái khác không nhịn được sờ mặt cô bé, Dư Thiên lại sửng sốt, chăm chú nhìn cô gái đó, vừa nhìn cô ấy vừa ăn.
Mấy cô gái kích động nhỏ giọng: “Đáng yêu quá!” “Bé quá”, Trình Linh Tê cuối cùng cũng không nhịn được, cô ấy mở túi xách lấy ra khăn giấy, để gần miệng đứa nhỏ.
Cô ấy để sát vào, Dư Thiên đang ăn thì dừng lại, muốn biết cô ấy định làm gì, nhìn tay cô ấy rồi xem mặt. Dư Thiên bất động, Trình Linh Tê giống như đến gần động vật nhỏ, chậm rãi đến gần cẩn thận lau bơ bên miệng cho cô bé.
Đứa nhỏ ngoan ngoãn để cô ấy lau, Trình Linh Tê đưa tay về mà run rẩy. Làm gì bây giờ, cô bé rất ngoan rất đáng yêu! Cô ấy có cảm giác như đang chăm sóc Tại Dã phiên bản tí hon, nhưng mà cô bé ngoan ngoãn hơn Tại Dã khi còn nhỏ nhiều. Tại Dã khi còn nhỏ là một đứa bé nghịch ngợm gây sự, mọi người ở đây ai cũng từng bị anh chọc khóc.
Tại Dã vất vả lắm mới xuống lầu tìm con gái, lại nghe giọng các cô gái la hét ầm ĩ trong góc phòng khách. Đi lại gần thấy, Dư Thiên ở trung tâm các cô gái, mấy chàng trai nhà giàu ăn không ngồi rồi lúc nãy đã bị đuổi đi khỏi sô pha, chỉ có các cô gái tranh giành chụp ảnh cùng Dư Thiên.
Nhìn thấy Trình Linh Tê ôm con gái mình, mặt đầy tươi cười mà hôn mặt cô bé, Tại Dã mặt đen.
Các cô gái này đang làm gì con gái anh?
Bị một nhóm các chị gái thơm ngào ngạt hôn đi hôn lại, Dư Thiên vẫn rất bình tĩnh. Mấy cô chụp ảnh mấy cô bé, cô bé lại ăn của cô bé.
“Mấy người đang làm gì vậy?” Tại Dã mặt đen đi nhanh đến đây, muốn cứu vớt con gái từ móng vuốt các cô ấy.
“Có gì đâu, bọn chị đang chơi cùng Tiểu Thiên, em đến đây làm gì, đến chỗ mấy người Lý Tụ chơi đi.” Có cô gái tuổi lớn hơn che ở trước mặt Tại Dã.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đúng rồi, Tiểu Thiên muốn chơi cùng bọn chị, tí nữa em lại đón cô bé.”
“Anh sợ bọn em không chăm sóc được cho Tiểu Thiên à? Anh xem cô bé đang rất vui.”
Dư Thiên ăn xong một cái bánh kem nhỏ, đang chu miệng cho một chị gái lau miệng. Trình Linh Tê mặt đầy dịu dàng mà lau miệng cho cô bé, ôm ngực nói, “Tiểu Thiên, hôn chị cái được không?”
Cô ấy lại gần, đứa nhỏ rất nghe lời mà hôn trên mặt cô ấy.
Ông bố già Tại Dã thiếu chút nữa dậm chân: “Mấy người làm gì đó, không được dạy con bé như thế!”
“Hừ, em đừng ở đây vướng bận, em không có việc gì làm à?”
“Đúng rồi, anh đi chỗ khác đi.”
Không thể đột phá vòng vây đưa con gái đi, Tại Dã bị đẩy đến chỗ mấy người con trai nhà giàu. Đen mặt không thể tin được chỉ vào Lý Tụ trong góc hỏi: “Bọn họ điên rồi à?”
“Em bình tĩnh đi, bọn họ chỉ thích Tiểu Thiên mà thôi.” Lý Tụ thuận miệng an ủi anh.
Ai nói thế hệ này tuổi của họ đều tương đương nhau, trước mắt chỉ có Tại Dã có con gái, còn đáng yêu như thế, mọi người chơi đùa một chút thì có sao. Hơn nữa lúc trêu chọc con nít, phản ứng của ba cô bé buồn cười thật.
Tại Diên đi xuống lầu, Dư Thiên cuối cùng cũng được đưa về tay Tại Dã từ một đám đại tiểu thư chơi chưa đã thèm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tại Dã nhìn mặt con gái, mặt ủ rũ: “Sao lúc nãy con không cần ba?”
Dư Thiên: “Sữa chua!”
Tại Dã: “Con chỉ biết sữa chua!”
"Cả người ba đều là mùi chua."
*
Dư Thiên lại bị trao tay đưa đến bên cạnh ông Tại Diên. Lần đầu tiên tiếp xúc gần với cháu gái, khuôn mặt khắc nghiệt của Tại Diên với Tại Dã khi đối diện cháu mình, trong nháy mắt cười ra nếp nhăn.
“Tiểu Thiên à, ông nội đây.” Ông lấy ra một chồng giấy tờ. “Xem đi, đây là lễ gặp mặt ông nội tặng cháu, biết đây là gì không?”
Hệ thống 65 nhảy múa ở bên cạnh, hoàn toàn sa vào thế giới của chính mình: [ Cốt truyện hào môn kinh điển ba chồng độc ác! Cho cô một ngàn vạn! Một ngàn vạn, rời xa con trai tôi.]
Dư Thiên chớp chớp mắt, mở miệng: “Một ngàn vạn!”
Tại Diên cười to: “Ha ha ha đây không phải một ngàn vạn, đây là rất nhiều một ngàn vạn. Nhưng mà Tiểu Thiên gọi một tiếng ông nội, ông sẽ lại cho cháu một bao lì xì một ngàn vạn được không?”
Tại Thịnh Vũ thay quần áo xong, ở trong phòng phát giận một lúc, lúc này lặng lẽ đi vào nghe thấy Tại Diên nói, vẻ mặt anh ta không nhịn được mà méo mó, so với bị Tại Dã làm nhục càng thêm vặn vẹo.
Dựa vào thứ gì, dựa vào thứ gì ngày thường anh ta phải giả vờ ngoan ngoãn nịnh ba mới có thể xin mười mấy vạn tiền tiêu vặt. Đứa con gái không rõ lai lịch của Tại Dã lại có thể nhẹ nhàng nhận được một số tiền lớn như vậy! Trong nháy mắt cậu ta tức giận đến không thở nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro