Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá 5

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Sáng sớm Lý Tụ đưa bữa sáng đến quán bar Cao Tường.

“Dã ơi, anh Tụ đưa bữa sáng đến cho em nè, mau tới ăn... Ủa, người đâu rồi?” Không thấy Tại Dã đâu, ngay cả đứa bé cũng không ở đây, anh ấy lấy điện thoại ra.

“Alo, Tiểu Dã, em đưa đứa nhỏ đi đâu vậy?”

“Siêu thị gần đấy.”

Tại Dã trả lời, tùy tiện lấy hai bàn chải đánh răng trên kệ hàng, lại lấy khăn mặt. Dư Thiên đi theo bên chân anh, hai bím tóc nhỏ gọn gàng sau cả đêm, đã biến hình tản ra hơn phân nửa, mái tóc nhỏ nhắn rối bời xõa ở trên đầu.

Trong nháy mắt Tại Dã nói chuyện điện thoại không chú ý, Dư Thiên ôm một chai Coca cố gắng bỏ vào xe đẩy mua sắm.

Đến khi tính tiền Tại Dã mới phát hiện có thêm một chai Coca, anh nhìn đứ bé bên chân, không nói gì, quét mã thanh toán, sau đó cầm theo một đống đồ đạc quay lại quán bar Cao Tường.

“Tự rửa mặt, đánh răng.” Anh đưa khăn mặt bàn chải đánh răng cho Dư Thiên.

Lý Tụ đứng bên cạnh hỏi: “Đứa nhỏ này mới hai tuổi, biết tự đánh răng rửa mặt à?”

Nhưng một lớn một nhỏ không hề để ý đến anh ấy, đứa nhỏ ôm bàn chải đánh răng và khăn mặt mới của mình vui vẻ đi vào phòng tắm. Trong phòng tắm phân cách ẩm ướt khô ráo, bồn rửa mặt làm theo tiêu chuẩn người lớn, trẻ con ngay cả mặt bàn cũng không với tới.

Lý Tụ tò mò vào đây xem, thấy thế thì nói: “Em gái nhỏ, em không với tới hả, làm sao bây giờ?”

Dư Thiên đi ngang qua anh ấy, kéo ghế từ bên ngoài vào, cô bé bò lên ghế, động tác xem như thành thạo bắt đầu đánh răng rửa mặt.

Chỉ là bàn chải đánh răng mà Tại Dã mua là kiểu của người trưởng thành, hơi lớn, sau khi bôi kem đánh răng, nhét vào trong miệng, đánh răng có hơi khó nhọc.

Cho dù biến thành trẻ con, tư tưởng của người trưởng thành cũng ít nhiều ảnh hưởng đến Dư Thiên, khiến cô bé thông minh bình tĩnh hơn đứa trẻ hai tuổi bình thường rất nhiều. Gặp được khó khăn nho nhỏ, cô bé không xin người khác giúp đỡ, mà là tự lực cánh sinh, hai tay cầm bàn chải đánh răng, cố sức chà chà chà chà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Tụ nhìn cô bé, cảm thán với Tại Dã bên ngoài: “Đứa nhỏ này thông minh thật, cũng rất ngoan nữa.”

Thật là đáng yêu, anh ấy cũng muốn kết hôn rồi sinh một cô con gái ngoan. Không được, ý tưởng này quá nguy hiểm, anh ấy trẻ như vậy, còn chưa chơi chán đâu, làm sao có thể có suy nghĩ đáng sợ như vậy.

Tại Dã ở bên ngoài mở bữa sáng Lý Tụ mang đến, nghe vậy thì hừ một tiếng.

Đứa bé thật sự là phiền toái, sáng nay anh dậy đi đánh răng rửa mặt, căn bản không muốn quản đứa nhỏ này, kết quả từ lúc anh bắt đầu đánh răng, đứa bé này liền đứng sau lưng anh, sau đó còn ôm chân anh, vung lại vung không ra, khiến Tại Dã muốn đi WC cũng không có cách nào.

Cuối cùng nghẹn hơn mười phút, mặt xanh lè, rốt cuộc vẫn phải thỏa hiệp, đồng ý đi mua bàn chải đánh răng khăn mặt mới cho cô bé rửa mặt, lúc này mới kéo cô bé từ trên đùi xuống được, bắt đầu giải quyết vấn đề sinh lý.

Khăn mặt vắt không khô, Dư Thiên dùng khăn mặt ướt nhẹp lau mặt. Vì thế sau khi rửa mặt xong, tay quần áo của cô bé bị ướt một vài chỗ, tóc mái trên trán dính vào trán.

Lý Tụ cười tủm tỉm nhìn, theo sau Dư Thiên đi vào phòng khách, nhìn cô bé ngồi xuống bên cạnh Tại Dã.

“Ai, sao em không chải đầu cho cô bé vậy, nhìn loạn hỏng bét vậy.”

“Không sao cả.” Tại Dã nói cho có lệ.

Dư Thiên kéo bát cháo thơm ngào ngạt trên bàn đến trước mặt mình, dùng thìa múc ăn.

Lý Tụ ngạc nhiên: “Cô bé còn biết tự ăn nữa kìa!”

Tại Dã nhíu mày: “Anh đừng cư xử như tên biến thái được không?”

Lý Tụ ngồi xuống bên cạnh anh, ôm lấy vai anh: “Đừng nóng nảy, chỉ cần hôm nay thôi. Sáng sớm nay anh đã đưa mẫu vật đến trung tâm xét nghiệm chỗ anh trai anh rồi, làm gấp, tám giờ sẽ có kết quả, buổi tối sẽ biết.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tại Dã không nói chuyện, cắn hai ba miếng ăn hết một chiếc bánh bao. Tuổi anh ăn được nhiều, Lý Tụ mua bữa sáng cho ba người, mới một lát mà anh đã ăn hết hơn nửa.

Dư Thiên xì xụp ăn cháo, thấy anh ăn bánh bao, cảm thấy hình như bánh bao đó rất ngon, cũng duỗi tay lấy một cái bánh bao. Bánh bao nhỏ xíu trong tay Tại Dã đặt trong tay cô bé lại rất lớn, cô bé cắn một miếng, vẫn còn cách nhân bên trong một khoảng cách thật dài.

Đứa bé không ăn được nhiều, nên Dư Thiên cuối cùng quả nhiên không ăn hết. Cô bé ăn no thì buông thìa xuống, tự lấy khăn giấy lau tay và miệng. Tiếp theo, cô nhìn chằm chằm chai coca đặt trên bàn.

Là do cô bé ở siêu thị cô bé cố sức bỏ vào xe mua sắm, trước khi ăn cơm Tại Dã lấy ra đặt trên bàn.

Vừa rồi cô bé ăn sáng, cô bé muốn lấy gì trên bàn cũng được, Tại Dã mặc kệ, nhưng bây giờ Dư Thiên nằm trên mặt bàn đưa tay với tới chai coca kia thì Tại Dã bỗng nhiên lại giành lấy chai coca trong tay trước.

Tay anh dài, động tác lại nhanh, Dư Thiên còn chưa kịp phản ứng thì anh đã vặn nắp, một hơi uống hết nửa chai Coca, cho cô bé một ánh mắt cười nhạo.

Dư Thiên bò xuống ghế, đi đến trước mặt anh, đấm đầu gối anh, biểu đạt bất mãn của mình.

Tại Dã: “Xì.”

Lại uống một ngụm lớn, kèm theo ánh mắt khiêu khích.

Thấy anh ngửa đầu sắp uống hết một chai Coca, Dư Thiên bỗng nhiên đập đầu vào bụng Tại Dã. Tại Dã không đề phòng, bị đụng một cách bất ngờ, coca trong miệng chưa kịp nuốt phụt ra, phun hết lên đầu cô bé.

Trên người Tại Dã, trênđầu Dư Thiên đều là Coca.

Tại Dã: “...”

Dư Thiên: “...”

Lý Tụ đứng bên cạnh nhìn bọn họ, cười điên cuồng: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0