Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá 4

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Tại Dã sốt ruột tìm một ghế sô pha, thả đứa nhỏ mềm mại nóng bỏng lại dính ở trong ngực này xuống, trong nháy mắt cảm giác cả người mình như được thả lỏng lại. Đối diện với hai ánh mắt bát quái, không nói gì: "Nhặt ở ven đường, xem em như Tại Diên, gọi em là ba...... Xuy.”

Lúc này Lý Vĩ Ôn Thừa mới nhìn rõ mặt đứa bé, hai người đều giật mình, hiếm lạ vây quanh.

“Thế này cũng quá giống em rồi?”

“Giống, đặc biệt giống.”

Tại Dã tìm sô pha khác ngồi xuống, thúc giục: "Lấy cho em máy dự phòng, điện thoại của em hỏng rồi.”

“Chờ chút, đừng ồn ào." Lý Tụ vuốt cằm, không ngừng cảm thán, "Quá giống, cho dù em trai Tự Dã em tự mình sinh cũng không nhất định có thể sinh ra đứa bé giống như vậy.”

Ôn Thừa nhìn thật lâu, đột nhiên quay đầu nói với tại Dã: "Em xác định đây là con riêng của ba em?"

Tại Diện không chút thay đổi tựa vào sô pha: "Nếu không thì sao, lớn lên như vậy, không phải con gái ông ta chẳng lẽ là của em.”

"Vấn đề chính là bộ dạng quá giống em." Ôn Thừa có biểu tình khó hiểu, vươn ngón tay chọc chọc mặt đứa bé, đẩy nghiêng khuôn mặt cô vùi vào sô pha về phía Tại Dã, "Em nhìn kỹ xem, cái miệng này của cô bé, chẳng lẽ không giống dì út của anh à?"

Dì út của Ôn Thừa, cũng chính là mẹ Tại Dã.

Khuôn mặt đẹp trai bực bội của Tại Dã sửng sốt, lần nữa cẩn thận nhìn về phía Dư Thiên.

Lúc anh sáu tuổi ba mẹ ly hôn, anh và mẹ ở nước ngoài hai năm, vì bà hậm hực nghiêm trọng không thể chăm sóc anh tốt, thậm chí lúc ấy anh còn nhỏ nên cũng bị ảnh hưởng có khuynh hướng tự kỷ rất nhỏ, cho nên anh được đưa về bên cạnh ba, sau đó mẹ tái hôn định cư ở nước ngoài, thân thể không tốt rất ít trở về.

Lần trước Tại Dã gặp bà vẫn là mấy tháng trước khi gọi video, bởi vì đứa nhỏ hiện tại của bà ở bên kia gây ầm ĩ, nên rất nhanh đã cúp máy.

Lại nói tiếp buồn cười, anh cũng có hơi không nhớ rõ mẹ mình cụ thể trông như thế nào.



Bộ dạng anh càng giống ba hơn, ba anh lại là một tên khốn có nguy cơ, cho nên nhìn thấy bộ dạng giống ông ta thì trực tiếp nhận định là con gái riêng của ba anh.

Không khí trầm mặc một lát.

Tại Dã dời mắt, ngữ khí lạnh nhạt: "Tình cảm của mẹ em với chồng bây giờ rất tốt, không thể sinh thêm đứa thứ hai với Tại Diên.”

Lý Tụ: "Chúng ta nói xem, có khả năng nào, thật ra bố em đối với mẹ em vẫn chưa hết tình cảm, cho nên tìm một tình nhân rất giống bà ấy, sau đó sinh đứa bé này?”

Tại Dã không kiềm được lộ ra biểu tình bị ghê tởm.

“Không bằng đi làm giám định quan hệ huyết thống, đỡ phải đoán." Em họ của Lý Tụ đang chơi ở đây, đứng ở cạnh cửa xoay gậy đề nghị.

“Đúng vậy, trung tâm giám định của anh trai anh có thể làm được, anh bảo anh ấy giữ bí mật cho em, một ngày là có kết quả." Lý Tụ ôm đồm, anh ấy thật sự tò mò rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Tại Dã cam chịu

Vốn là anh chuẩn bị lấy điện thoại di động lập tức liên lạc thư ký của ba anh tới đưa người đi, hiện tại... nhìn xem kết quả giám định cũng được.

Quán bar Cao tường là một nơi được công nhận là nơi được thế hệ thứ hai nhàn rỗi nhàm chán tới đùa nghịch, trên cơ bản không buôn bán, chỉ chiêu đãi một số bạn bè quen biết cùng nhau chơi, Lý Vĩ là đối tác, cũng là ông chủ thứ hai thường trú ở đây.

Nơi này ngoại trừ có thể chơi bi - a, còn có các loại máy khiêu vũ, xe máy cảm ứng, máy bóng rổ cùng với phòng thể nghiệm V.R và rạp chiếu phim nhỏ vân vân, nhưng không có giường, người tới nơi này chơi mệt mỏi đều sẽ trực tiếp ngã xuống sô pha nghỉ ngơi.

Sau nửa đêm, mấy người Lý Tụ phải đi.

“Em ở đây không sao chứ?”

Tại Dã không muốn nói chuyện, phất phất tay ý bảo bọn họ đi nhanh lên.



Sô pha đương nhiên không ngủ ngon bằng giường, nhưng mà, nhìn đứa bé đang ngủ say ở góc sô pha kia, nghĩ đến nếu như về nhà, lại sẽ phải ôm cô bé, nói không chừng cô bé còn sẽ ồn ào, Tại Dã không chút do dự lựa chọn ngủ ở chỗ này một đêm.

Đèn trong sảnh đã tắt, chỉ còn lại một ngọn đèn nhỏ mờ nhạt. Tại Dã dựa vào ghế sa lon nhỏ ngủ, ngủ rồi mà lông mày vẫn nhíu chặt.

Đêm khuya yên tĩnh, Dư Thiên chiếm cứ sô pha lớn bỗng nhiên tỉnh lại, cô bé ấn sô pha mềm mại đứng lên, cảm thấy có hơi lạnh. Tuy rằng hai mươi gần hai mươi mốt độ, nhưng cha mới này chưa từng nuôi con, cũng không biết phải đắp chăn cho đứa nhỏ ngủ trên sô pha.

Dư Thiên tuần tra ánh mắt ở chung quanh một vòng, thấy Tại Dã ở bên cạnh ngủ không yên.

Tuổi Dư Thiên thu nhỏ lại, tâm trí cũng không thành thục, chỉ nhớ kỹ có chuyện gì thì tìm sinh vật là cha giải quyết. Cô bé leo xuống sô pha, đi tới bên chân Dã Dã, kéo ống quần anh lắc lư.

“Lạnh.”

“Ba, con lạnh.”

Tại dã không tỉnh, anh vẫn đang ngủ, bởi vì tiếng ồn bên tai, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Gọi anh không tỉnh, Dư Thiên nhìn thấy áo khoác tùy ý khoác trên đùi anh, túm tay áo khoác, cố gắng nửa ngày, rốt cục kéo áo khoác từ dưới cánh tay anh ra, sau đó cô kéo áo khoác này một lần nữa trở lại sô pha, đắp kín cho mình, lần nữa ấm áp mà ngủ.

Giáo bá bị áo bông nhỏ lòng dạ hiểm độc cướp đi áo khoác, chỉ mặc một bộ áo ngắn tay, bị lạnh tỉnh vào rạng sáng.

Anh có vẻ mặt lạnh lùng xoa tóc cùng với sau gáy đau nhức ngồi dậy, mắng một câu thô tục.

Chỉ là chớp mắt khi nhìn thấy đứa bé trên sô pha đắp áo khoác của mình, cô thật sự quá nhỏ, áo khoác của anh với cô mà nói tựa như một chiếc chăn nhỏ.

Tại Dã: "......”

Vì vậy, làm thế nào mà áo khoác của mình lại đắp lên đứa trẻ này?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0