[ Xuyên Nhanh ] Xuyên Qua Cuộc Đời Pháo Hôi Của Bà Bà

Chương 38

2024-11-12 19:27:05

Nước trà bên trong còn nóng, bàn tay Tề Tranh Minh vừa đưa ra đã bị bỏng rát, đau đến nghiến răng nghiến lợi. Đến khi hắn còn chưa kịp phản ứng, cả chiếc ấm trà đã được nàng ném thẳng vào người hắn, khiến hắn không kìm được mà hét lớn một tiếng thảm thiết.

Bọn hạ nhân đứng gần đó kinh hãi đến mức không kịp phản ứng. Đôi vợ chồng này từ lúc nào lại thành ra thế này? Đợi đến khi hoàn hồn, bọn họ mới vội vàng tiến lên thu dọn mảnh vỡ.

Nước trà quả thực còn nóng, nhưng cũng không đủ gây thương tổn nặng. Chỉ là tay và chân Tề Tranh Minh bị đỏ lên một chút, còn chưa đến mức lột da. Thế nhưng trong cơn đau, hắn giận đến mức không giữ được bình tĩnh, nghiến răng nghiến lợi quát: “Liễu Huệ Tâm, ngươi dám mưu sát chồng mình, ta muốn hưu ngươi!”

Liễu Vân Nương cười nhạt, gật đầu dứt khoát: “Ta chờ.”

Tề Tranh Minh sững sờ, nghẹn họng không nói nên lời. Nàng thậm chí không hề sợ sao?

Xe ngựa dừng lại ở trước cửa y quán. Đợi hắn bước xuống, Liễu Vân Nương liền lập tức sai xa phu quay đầu về phủ, không để ý đến hắn nữa. Với nàng, việc phải ở lại Tề phủ chưa bao giờ là điều bắt buộc, càng không cần bận tâm đến thái độ của hắn hay người trong nhà.

Bỏ lại Tề Tranh Minh đứng trước cửa y quán, sắc mặt đen sì, tức giận đến mức chỉ biết nghiến răng nhìn theo bóng xe khuất dần.

***

Bên kia, Trương lão gia quả thực bị dung mạo kiều diễm và tính cách ôn nhu của Trình Như Mộng làm cho xiêu lòng, càng ngày càng đối đãi với nàng cẩn thận và chu đáo hơn.

Một nam tử trung niên vừa có nhan sắc, vừa có tài năng, lại ôn hòa nhẫn nại như thế, nếu nói Trình Như Mộng không động lòng chút nào, đó quả thực là lời dối trá. Nhưng nàng luôn nhớ rõ thân phận của mình, lúc nào cũng giữ lễ, không dám vượt quá giới hạn.

Lý mối, nhìn thấy hai người hòa hợp vui vẻ, trong lòng cũng rất hài lòng. Cảm thấy đôi bên không có điều gì mâu thuẫn, liền tìm cớ rời đi, để lại không gian riêng cho hai người. Trên bàn, chỉ còn lại Trình Như Mộng và Trương lão gia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dùng xong bữa, Trình Như Mộng ý định cáo từ, nhưng Trương lão gia nhất mực muốn đưa nàng về. Trên đoạn đường đi, chỉ có Trương lão gia là người cất lời, nói toàn những chuyện vui vẻ, ý tứ trong lời nói rõ ràng cho thấy hắn còn muốn hẹn nàng ra ngoài lần nữa.

Trình Như Mộng lập tức cự tuyệt.

Nhưng trong mắt Trương lão gia, sự cự tuyệt ấy chẳng qua là dáng vẻ e thẹn của nữ nhân gia. Nếu ngay lần đầu gặp mặt mà nàng đã gật đầu đồng ý, mới thật là điều đáng ngờ.

Khi đã trở về sân sau, Trình Như Mộng tựa người lên cánh cửa, tay ôm ngực, hơi thở rối loạn. Sau một lúc lâu, nàng mới duỗi tay vỗ nhẹ lên mặt mình để trấn tĩnh.

Đang định về phòng rửa mặt, thì chợt nghe tiếng gõ cửa vang lên. Trình Như Mộng không quay đầu lại, vì nghĩ rằng đã có bà tử ra mở cửa. Trong lòng nàng thoáng nghĩ, nếu người quay lại là Trương lão gia, nàng sẽ thử xem hắn mặt dày đến mức nào. Nếu hắn biết khó mà lui, thì càng tốt!

Một lát sau, từ bên ngoài, bà tử mang vào hai khay, bên trên đặt vài chiếc tráp nhỏ tinh xảo.

Trình Như Mộng trông thấy, không khỏi kinh ngạc: “Đồ từ đâu tới?”

Từ trước đến nay, Tề Tranh Minh chưa bao giờ tặng quà cho nàng, bởi hắn luôn cho rằng tặng vật phẩm dễ để người khác nắm thóp, gây ra nghi ngờ. Vì vậy, hắn chỉ đưa bạc. Hôm nay, cả hai người bọn họ vừa rời đi cùng nhau, hẳn là không có thời gian để chuẩn bị những món đồ như thế này.

Bà tử lắc đầu đáp: “Người bên ngoài mang tới, chỉ nói là thay mặt ai đó tiễn tặng. Nô tỳ còn chưa kịp hỏi, hắn đã đi mất rồi.”

Trình Như Mộng ra hiệu cho bà tử đặt đồ lên bàn. Sau khi rửa mặt xong, nàng không nén nổi tò mò mà tiến tới, lần lượt mở từng chiếc tráp ra.

Bên trong đều là những món trang sức tinh xảo, còn có một chiếc đồng tâm bội.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Xuyên Nhanh ] Xuyên Qua Cuộc Đời Pháo Hôi Của Bà Bà

Số ký tự: 0