Chương 32
Hồ Thập Tam
2024-07-14 22:15:10
Sáng hôm sau, khi Maxwell đến đưa bữa sáng, ông ta gõ cửa như thường lệ. Lúc này, Mễ Lam đang ngủ ngon lành trong phòng, ngược lại Ado đã thức dậy sau khi nghe thấy tiếng động. Hắn nghiêng đầu nhìn khuôn mặt say ngủ ngọt ngào của Mễ Lam, biết đêm qua cô mệt mỏi nên hắn không nỡ đánh thức cô. Hắn nhẹ nhàng nhảy khỏi giường mà không làm ra một chút tiếng động nào. Hắn bước tới cửa, đứng thẳng, móng vuốt ấn vào nắm cửa, mở cửa ra.
Thấy mở cửa là Ado, Maxwell không khỏi nhỏ giọng nghi hoặc: "Chuyện gì xảy ra?"
Lúc này, Ado nói: “Cô ấy vẫn đang ngủ.” Giọng hắn cố ý hạ thấp, hiển nhiên là không muốn làm phiền người trong phòng.
"Anh. . . " Maxwell tựa hồ có điều muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn là nuốt lời tới môi xuống. Ông ta đẩy xe ăn vào nhà, bầu không khí dâm mị trong phòng ông ta dễ dàng đoán ra tối qua đã xảy ra chuyện gì. Ông ta liếc nhìn Ado, không nói gì, nhẹ nhàng dọn đồ ăn.
Trước khi đi, Maxwell theo bản năng liếc về phía giường, nhưng lại nhận được ánh mắt sắc bén của Ado, ông ta vội thu lại tầm mắt. Khi đến cửa, ông ta đột nhiên hỏi: "Tại sao lại là cô ấy?"
“ Trâm Hoa.” Ado trả lời.
"Cô ấy không phải là cô ấy," Maxwell nói.
"Tôi biết." Ado trả lời một lần nữa.
“Anh biết không?” Maxwell nói dùng âm điệu, cho thấy ông ta có vẻ không hài lòng với chuyện này.
"Anh đang dùng câu hỏi nói chuyện với tôi sao? Maxwell tiên sinh." Khi Ado nói đến đây, giọng điệu của hắn có chút không vui.
"Tôi đã vượt khuôn phép." Maxwell cúi đầu nói.
Móng vuốt Ado bới bới váy ngủ mà hắn đã xé và ném trên mặt đất ngày hôm qua, nói: "Hãy lấy một cái mới."
Maxwell cúi người nhặt chiếc váy ngủ của Mễ Lam, sau đó quay người rời đi, đóng cửa sau lưng lại rồi mới rời đi.
Sau khi Maxwell đã đi xa, Ado đến bên giường, hắn cẩn thận nhìn Mễ Lam một lúc, thấy cô thở đều đều, sau khi xác định cô vẫn ngủ, hắn mới thả lỏng người một chút. Ado nhìn cơm trên bàn ăn, sau đó nhìn chằm chằm Mễ Lam trên giường một lúc, dường như đang giằng co giữa hai bên, cuối cùng chọn Mễ Lam. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên giường, nằm xuống bên cạnh Mễ Lam, nhắm mắt nghỉ ngơi. Cho dù chuyển động của Ado có nhẹ đến đâu thì trọng lượng của hắn vẫn ở đó. Mễ Lam bực bội phát ra tiếng thở dài vì cái giường lúc la lúc lắc, lật người chỉnh lại tư thế thoải mái rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Mãi cho đến khi mặt trời nắng lên ba thước, Mễ Lam mới miễn cưỡng tỉnh dậy, sau khi tỉnh lại cũng không dậy ngay mà cứ nằm trên giường. Khi nhìn thấy Ado nằm bên cạnh mình, cô vô cùng tức giận. Cô giơ chân đá mạnh vào bụng Ado, động tác này chạm vào cơ bắp đau nhức của cô khiến cô thường xuyên cau mày.
Ado không có vẻ gì là không vui vì bị đá, thấy cô tỉnh dậy, hắn liền vọt tới bàn ăn, sau đó quay lại nhìn Mễ Lam, như thể đang gọi cô ăn cơm. Nhìn bộ dao nĩa trên bàn, Mễ Lam đoán Maxwell đã vào, nhưng cô không biết liệu oonh ta có nhìn thấy gì không. Mễ Lam nhìn Ado, tức giận nói: "Nhìn tôi làm gì vậy? Anh tự ăn đi, tôi không ăn."
Lỗ tai Ado lay động, suy nghĩ một chút cũng không có ăn cơm, mà đi trở về bên người Mễ Lam. Mễ Lam quát lên: " Đi theo tôi làm gì? Vướng chân vướng tay, đi ra." Ado không hề động đậy sau khi nghe cô nói mà nhìn cô với đôi mắt mở to đầy vô tội. Đây là lần thứ hai Mễ Lam nhìn thấy dáng vẻ này, hắn lại giả bộ! Mễ Lam lúc này cũng lười lãng phí thời gian với hắn, vén chăn muốn vào phòng tắm tắm rửa, lại phát hiện mình hoàn toàn trần như nhộng. Cô do dự một lúc có nên cứ như vậy xuống giường hay không, nhưng cô nghĩ đến tối hôm qua mình đã bị sắc thú này ăn sạch sẽ, bây giờ nhìn thì tính là gì? Cô cũng không để ý nữa, trực tiếp xuống giường đi vào phòng tắm.
Nước trong bồn tắm luôn ở nhiệt độ ổn định và nước nóng liên tục được phun ra từ miệng dã thú kia. Cô ngâm cơ thể đau nhức của mình trong nước, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn. Mễ Lam nhắm mắt ngâm mình một lúc rồi rửa sạch dơ bẩn dưới thân. Ngẩng đầu lên lần nữa, thấy Ado đang ngồi xổm trên thành hồ, trừng trừng nhìn thẳng vào bàn tay đang xoa nắn ngực của cô. “ Sắc thú!” Mễ Lam khẽ mắng.
Ado có chút không được tự nhiên liếm liếm móng vuốt, hắn rất muốn nhảy xuống ngâm mình với Mễ Lam, nhưng hắn thực sự không thích cảm giác toàn bộ lông đều ướt át dính vào người mình. Mễ Lam lo lắng nhìn Ado đang liếm móng vuốt, lại từ móng vuốt đến lông ở chân trước, rồi bắt đầu liếm lưng, không khó để đoán ra lúc này hắn đang khó chịu điều gì. Mễ Lam đưa tay vốc nước, làm nước phát ra tiếng động lớn, sau đó khiêu khích nói với Ado: “Xuống đi, hôm nay là ngày anh tắm, chúng ta cùng tắm nhé.” Tay Mễ Lam sờ dọc theo đùi trong của cô, đi qua bụng dưới bằng phẳng, ngang qua bộ ngực thẳng tắp, xoa xoa một hồi ở xương quai xanh mới kết thúc.
Sau khi Ado xoay quanh trên hồ bơi hai lần, hắn đột nhiên bình tĩnh lại, trên khoé môi nở một nụ cười, nằm xuống thành hồ, gối đầu lên hai chân trước, nheo mắt nhìn Mễ Lam, dùng chóp đuôi hơi đung đưa, cho thấy lúc này hắn đang có tâm trạng tốt. Mễ Lam vốn muốn xem bộ dạng nhảy dựng của hắn, không ngờ sắc thú đột nhiên không nóng nảy. Ngâm mình trong nước một lúc, Mễ Lam đứng dậy chuẩn bị lên bờ, vừa đứng lên, vô tình nhìn thấy trong mắt Ado có một tia sáng. Mễ Lam chợt hiểu bây giờ Ado đang làm gì ──ôm cây đợi thỏ. Hắn đang đợi mình lên bờ!
Vừa rồi còn cô ở trong nước tận lực khiếu khích, bây giờ Mễ Lam dù thế nào cũng không dám lên bờ, thế là cô lại chậm rãi ngồi xuống. Thấy Ado quẫy đuôi vài cái với biên độ rộng hơn, hắn lấy lại bình tĩnh một lần nữa, hắn là một thợ săn kiên nhẫn, Mễ Lam nghĩ. Mễ Lam nói với Ado: "Ra ngoài đi."
Ado lắc lắc lỗ tai mắt điếc tai ngơ.
"Anh không đi ra ngoài, tôi sẽ không đi lên, xem xem ai tiêu hao nhiều khí lực hơn ai, có bản lĩnh thì xuống đi!" Mễ Lam mới nói xong, chỉ nghe thấy" bùm" một tiếng thật lớn, Ado đã thực sự nhảy xuống. Mễ Lam lập tức quýnh, tên sắc thú này thật là vô duyên quá mà.
Ado đến bên Mễ Lam đang muốn trốn chạy, đẩy cô xuống, Mễ Lam uống mấy ngụm nước, tức giận dùng sức đánh Ado. Ado không làm ầm ĩ, đợi cô đánh mệt, ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn lại nghiêng người tới. Hắn thè lưỡi liếm nơi phấn hồng trên ngực Mễ Lam. Hai ngọn núi vừa được ngâm mình trong nước, lúc này trông càng hấp dẫn hơn. Cảm giác như bị điện giật lan từ đầu vú lan tràn đến tứ chi, sức lực trên người Mễ Lam dường như bị hắn hút lấy từng chút một. Cô dùng tay đẩy đầu Ado ra, nhẹ nhàng nói: "Đi đi."
Lời nói của Mễ Lam nhẹ nhàng mềm mại mà tình cảm, không giống như đang quát lớn, Ado trực tiếp dùng miệng bịt chặt môi của Mễ Lam, đầu lưỡi của hắn chen vào trong miệng cô, buộc lưỡi cô quấn lấy lưỡi hắn, đồng thời, vật to lớn dưới thân chĩa vào hoa huyệt vẫn còn sưng đỏ của Mễ Lam.
Lời của tác giả:
Không ăn được thịt, đổ mồ hôi, mỗi lần đều đè vào nơi đó thì kết thúc--
Tội nghiệp Ado
Thịt lớn vào ngày mai
Chương 33:
Lúc này Mễ Lam đang tựa lưng vào thành bể tắm, để tiện cho người tắm nghỉ ngơi, một bên bể tắm đã xây bậc tam cấp, vừa vặn có thể ngồi lên đó nghỉ ngơi ngâm mình. Hai chân trước của Ado đỡ thành bể tắm, giam cầm Mễ Lam trong ngực hắn. Rồi hắn ưỡn thẳng người chui vào cái huyệt nhỏ hẹp của Mễ Lam, hắn híp mắt thỏa mãn, nhưng chỉ sau một đêm, hắn đã bắt đầu thấy nhớ cái cảm giác chặt chẽ này rồi. Những nếp gấp trong huyệt lồn nhỏ từng lớp từng lớp quấn lấy côn thịt của hắn, chỉ cần một cử động nhẹ là có thể cảm nhận được những nếp gấp đó như ngàn vạn chiếc lưỡi nhỏ đang hút lấy côn thịt của hắn.
“Uh… Đau…. Quá lớn, ra ngoài!” Mễ Lam cau mày nói, cô tức giận túm lấy lông trên người Ado dùng sức níu.
Ado đau đến hít há một hơi, vô thức dùng miệng ngoạm lấy cổ Mễ Lam, chỉ cần hắn hơi dùng lực một chút là có thể cắn đứt chiếc cổ mảnh khảnh của cô. Bình thường lúc này Mễ Lam sẽ thành thật, nhưng lúc này Mễ Lam lòng đầy bất bình, mất bình tĩnh chơi trò thà chết cũng không khuất phục. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cô kéo mình, nhưng chuyển động dưới thân hắn không hề chậm lại. Hắn thè lưỡi liếm cổ Mễ Lam, như muốn trấn an cô.
“Hừ… Anh chậm lại chút… a… đau quá…” Thân thể Mễ Lam khẽ run lên, tiểu huyệt sưng đỏ hôm qua bị hắn chơi đùa giờ cứng ngắc tựa hồ có chút không muốn gặp lại hắn. Nhưng cơn đau của cô không còn rõ ràng như đêm qua, không biết là do đã quen với kích thước của hắn hay là phía dưới đã chết lặng “Hmm… Ado là một tên khốn … ừm…” Mễ Lam nói câu có tính trẻ con này trong khi thở hổn hển.
Ado dụi mũi vào cằm Mễ Lam, rồi hôn lên môi cô. Côn thịt của hắn va chạm trong cơ thể Mễ Lam, khi đâm vào một bộ phận nào đó của xô, Mễ Lam bỗng khẽ run lên, bàn tay nắm lông của hắn càng thêm dùng sức. Ado do dự một lúc, rồi lại thử va vào, lần này phản ứng của Mễ Lam rõ ràng hơn. Sau đó Ado tìm thấy đúng nơi đó bắt đầu va chạm, Mễ Lam hét lên có chút sợ hãi: “A… Nơi đó không được đâu… ưm … thật kỳ lạ… Đừng va vào chỗ đó…ưm ..." Mễ Lam chỉ cảm thấy khi quy đầu Ado đập vào chỗ đó, máu khắp người như dồn lên đầu, đầu óc hỗn loạn.
Sau khi nghe cô nói xong, Ado thực sự ngừng giật dương vật giả, hắn ấn quy đầu vào điểm nhạy cảm của Mễ Lam, rồi lắc lắc hông mình ra xoa nắn. Cảm giác ngứa ngáy khiến Mễ Lam điên cuồng, suýt chút nữa cô không kiềm chế được ham muốn của mình. Hai chân của Mễ Lam đã vô thức quấn quanh eo Ado, hai tay cô không còn kéo lông của hắn nữa mà vòng qua cổ hắn. Đôi mắt của Mễ Lam lúc này đã bị dục vọng chiếm giữ, cô ôm Ado không ngừng run rẩy. “Ưm… Đừng… cọ xát… Ưm… Khó chịu quá…ưm… Đi ra ngoài …làm ơn, Ado…” Mễ Lam trong tiềm thức biết cô ấy sẽ sa đoạ nếu cô tiếp tục như vậy, vì thế, cô muốn Ado rút khỏi cơ thể mình. Nhưng cơ thể cô lại đi ngược lại ý muốn, lúc này cô đang ôm chặt lấy vòng eo cường tráng của Ado.
Ado liếm nhẹ cằm của cô, rồi bắt đầu từ từ đưa đẩy. Sự dịu dàng hiếm có của hắn khiến Mễ Lam phát điên, côn thịt hắn không còn thô lỗ nữa, động tác nhẹ nhàng, Mễ Lam không còn cảm giác đau đớn như bị xé toạc. Mặt hắn nhẹ nhàng dụi vào cổ Mễ Lam, nửa thân dưới ra vào trong hoa huyệt Mễ Lam không nhẹ không nặng. Những dòng mật dịch ứa ra từ bên trong tiểu huyệt Mễ Lam, rồi hoà tan trong nước. Cảm giác thoải mái dưới thân dần dần lan ra toàn thân, khiến cô gần như muốn cầu xin hắn cho cô thêm nhiều khoái cảm hơn. Mễ Lam vừa nếm được chút ngọt ngào, hắn đã cho cô ăn thêm kẹo, hắn muốn cô chìm đắm trong cảm giác sung sướng muốn chết này, để sau này cô không rời khỏi sự vuốt ve của hắn.
“A…Ado…ừm…Ado…cho em…” Cơ thể Mễ Lam rất nhanh không còn thỏa mãn với khoái cảm nhẹ nhàng này nữa, cô bắt đầu lắc hông để nghênh hợp với động tác của Ado. Côn thịt của Ado rút ra, cô không kịp chờ đợi muốn gặp hắn, mong mỏi hắn tiến vào lần nữa. Huyệt nhỏ của cô khóa chặt dương vật giả của hắn, Ado mỗi lần rút nó ra đều phải tốn chút sức.
Mới là lần thứ hai, mà huyệt nhỏ của cô đã rất dâm đãng như vậy. Nghĩ đến đây, Ado ánh mắt trở nên sắc bén. Anh cắn vào vai Mễ Lam, đột nhiên va chạm mãnh liệt. Mễ Lam sợ hết hồn trước động tác đột ngột của hân, nhưng cô nhanh chóng thích ứng với tốc độ và sức mạnh của hân, uyển chuyển lắc lư eo đón lấy hắn. "Hmm... Thật tuyệt... Ở chỗ đó... uh... Ado, đâm em đi... ah... Em phát điên mất... um..."
Hàm răng sắc nhọn của Ado lúc này đã cắt xuyên qua làn da mềm mại của Mễ Lam, nhưng Mễ Lam không nhận ra điều đó. Vị tanh ngọt trong miệng gần như khiến hắn phát điên, sau khi ra sức rung động vài cái, hắn đột nhiên rút ra khỏi huyệt nhỏ của cô. Mễ Lam vốn đang lơ lửng trên mây nhưng lại rơi xuống bất ngờ, cô mở mắt ra hơi bất mãn nhìn Ado. Tiểu huyệt dưới thân trống không muốn có thứ gì đó lấp đầy, ánh mắt Mễ Lam không tự chủ ngắm vào dưới thân của Ado. Cách làn nước trong vắt, Mễ Lam có thể nhìn rõ côn thịt. Cô không khỏi hít vào một hơi nói: "Thật lớn..."
Gậy thịt màu nâu đen, to bằng cánh tay trẻ con, gân xanh lồi lên chạy dọc thân gậy uốn lượn leo trèo, đầu gậy thịt hơi gồ lên, quy đầu kia to cỡ quả trứng gà. Vật to lớn như vậy sao có thể chen vào hạ thể của cô, Mễ Lam nhìn xem liền giữa hai chân liền chua chua đau nhức, một dòng dâm dịch chảy ra. Cô hốt hoảng quay mặt đi, tim đập như con thỏ nhỏ. Mặc dù vẫn còn khát vọng nhưng Mễ Lam cố gắng trấn tĩnh lại, nhân cơ hội này bước ra khỏi bể tắm.
Lúc này, Ado lại rướn người về phía trước, côn thịt không lệch chút nào đút vào trong tiểu huyệt Mễ Lam, sau đó bắt đầu đâm cắm rất nhanh. Mễ Lam khẽ rên rỉ: “Ưm… To quá…” Côn thịt từ phía sau đâm vào sâu hơn, đến tận hoa tâm ẩn sâu của cô. Nhụy hoa trên đỉnh côn thịt của Ado điên cuồng run rẩy, không ngừng phun ra mật dịch. Cái miệng nhỏ nhắn ngậm chặt lấy đầu khấc của hắn, như muốn hút hết tinh dịch ẩn chứa trong đó. Hắn phải cố gắng lắm mới chống lại được xúc động muốn xuất tinh, nếu không phải sợ dọa con chuột xám nhỏ chạy mất, Ado thật muốn thốt ra một câu: " Dâm phụ, em như vậy cũng có thể cắn."
Chương 34:
Mễ Lam nằm trên thành bể tắm, đung đưa khe mông mượt mà của mình để nghênh hợp cho Ado rút cắm, khoái cảm một lần cao hơn hẳn một lần, tác động đến dây thần kinh nhạy cảm của cô, cơ thể Mễ Lam bắt đầu căng thẳng, tiểu huyệt cắn chặt côn thịt Ado hơn. Mễ Lam há miệng, thở hồng hộc, hơi nước trong phòng tắm khiến cô như sắp ngạt thở. “A… Không được…. Phải đi… ừm…” Mễ Lam nắm chặt tay, có chút chờ mong lại có chút sợ hãi chuẩn bị nghênh đón thời khắc nở rộ đầu tiên trong đời của cô.
Với một tiếng gầm nhẹ, Ado tăng tốc tần suất chọc cắm của mình, hắn đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt Mễ Lam. Nghe thấy tiếng hét của Mễ Lam, tiểu huyệt lập tức khóa chặt lấy hắn, dâm dịch nóng bỏng phun ra từ cơ thể cô tưới lên hắn, tiểu huyệt của cô bắt đầu co rút lên xuống, Ado không muốn bắn vào cô nhanh như vậy. trong tiềm thức muốn cắn vào thứ gì đó. Miệng hắn tự nhiên cắn vào cổ Mễ Lam, nhưng hắn chợt nhận ra nếu như vậy có thể làm cô bị thương, nhưng trong nháy mắt ngây người này, tinh dịch vốn đã sẵn sàng xuất ra trong lúc lơ đang trào ra. Ado vì vui sướng bất ngờ mà thân thể run lên bần bật, tinh đặc bắn vào sâu trong huyệt nhỏ của Mễ Lam như thế này đây.
Ado khó chịu rút côn thịt còn chưa mềm hoàn toàn của mình ra, dựa vào sau lưng Mễ Lam thở dốc. Mễ Lam đang trong cơn cao trào mềm nhũn trượt xuống nước, Ado vội vàng dùng thân thể đỡ lấy cô để cô không bị chết chìm. Ado phải mất một lúc để tinh dịch trong huyệt Mễ Lam chảy ra khỏi cơ thể cô, nhìn tinh dịch của chính mình từ dưới thân Mễ Lam chậm rãi lan tràn trong nước, côn thịt dưới thân Ado lại một lần nữa sẵn sàng hành động.
Maxwell cầm một chiếc váy ngủ mới tinh gõ cửa, gõ vài lần vẫn không có người trả lời, ông ta đẩy cửa tự ý đi vào, hai ngày qua số lần tự ý vào cũng gần như nhiều bằng cả năm qua rồi. Vừa bước vào phòng đã nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của Mễ Lam liên tục từ trong phòng tắm vọng ra, sau khi để quần áo lên giường, ông ta thản nhiên quay người rời đi.
Mễ Lam bụng đói bị Ado giày vò từ sáng sớm cho đến giữa trưa, nhiều lần bị hắn đánh thức khi gần như bất tỉnh trong nước. Cuối cùng cũng đợi được Ado phát tiết xong thú tính, Mễ Lam đã không còn đủ sức để trèo ra khỏi bể tắm. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng móng đỡ Mễ Lam lên khỏi mặt nước rồi tự mình nhảy lên. Mễ Lam chỉ vào đống khăn tắm xếp ngay ngắn ở đằng xa, nói: “ Lấy đến đây.” Bởi vì bị Ado làm cho rên rỉ liên từ nên giọng cô lúc này đã khàn đi.
Ado lắc lắc cơ thể, rũ bỏ những giọt nước trên người, lông trên người ướt sũng dính vào da khiến hắn cảm thấy khó chịu đến mức gần như phát điên. Hắn có chút không tình nguyện làm theo lời Mễ Lam, lấy hai chiếc khăn tắm ném vào tay Mễ Lam, Mễ Lam quấn một chiếc cho mình, một chiếc cho Ado. Sau khi làm điều này, Mễ Lam trèo lên lưng Ado. Cô dùng hai chân quấn bên hông Ado, dựa vào lưng hắn và nói: "Sắc thú, cõng em ra ngoài." Khi cô cảm thấy Ado sắp ném mình xuống, cô nhanh chóng nói thêm: "Nếu anh không nghe lời, buổi chiều em sẽ từ chức." Nói xong, Mễ Lam cảm thấy động tác hất xuống của Ado còn chưa hoàn thành thì đã bị nén trở về.
Cõng Mễ Lam trên lưng đối với Ado khoẻ mạnh chỉ đơn giản như một bữa sáng, hắn chở cô ra khỏi phòng tắm đến bên giường, tung người nhảy lên, đưa cô lên giường. Lúc Ado vừa nhảy lên, Mễ Lam bị doạ hét lên, hai tay ôm chặt lấy cổ Ado, suýt nữa siết cổ hắn ngất đi. Ado ném Mễ Lam xuống đệm giường mềm mại, còn bản thân hắn lăn lộn trên giường, cố gắng cọ sạch nước trên người. Mễ Lam buồn cười nhìn hắn ngọ nguậy trên giường, không có ý định giúp đỡ, còn châm chọc nói: “Thể lực của Ado thật tốt.”
Ado tức giận đến mức dùng đuôi vỗ nhẹ vào bắp chân của Mễ Lam, thấy Mễ Lam không hề động đậy, hắn bắt đầu dùng chiêu nũng nịu. Hân cứ dùng cơ thể không ngừng chảy nước của mình mà cọ xát cơ thể trần truồng của cô, Mễ Lam bị hắn cọ liên tục bại lui, từng chút một lùi về phía mép giường, suýt chút nữa thì ngã xuống. Cuối cùng, để ngăn hắn chà xát cơ thể ướt sũng lên người mình, Mễ Lam đành phải đứng dậy lau lông cho hắn.
Sau khi lau khô cho Ado, Mễ Lam mặc chiếc váy ngủ mới được đưa đến, cầm lược chải lông. Ado nheo mắt thích thú, và phát ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp từ cổ họng. Sau khi chỉnh lý, Ado trở lại vẻ uy nghiêm thường ngày.
Lúc này, bữa sáng trên bàn đã nguội hẳn, trên mặt canh còn có một lớp dầu đông đặc nổi lên, Mễ Lam nhìn liền thấy ngán, thế là cô không ăn, nằm vật ra giường. Mễ Lam ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, một lúc sau, cô cảm thấy Ado cũng nhảy lên, sau đó hơi thở ấm nóng của hắn phả vào mặt cô. Mễ Lam cau mày không vui, tưởng rằng hắn lại giở trò đồi bại, nhưng thật ra hắn lại hôn cô, sau đó đút vào miệng cô một miếng thịt đang nhai dở. Ado dùng lưỡi đẩy miếng thịt vào sâu trong cổ họng Mễ Lam, sau khi ép cô nuốt xuống, hắn mới hài lòng thả cô ra. Mễ Lam tức giận hét lên: "Ado, anh thật ghê tởm!"
Ado dửng dưng ngoáy tai, trở lại bàn ăn, ngậm một miếng thịt đi về phía Mễ Lam. Mễ Lam lúc này mới hiểu, nếu cô không ăn, có lẽ hắn sẽ tiếp tục đút cho cô. Vì vậy cô chỉ có thể cam chịu đứng dậy, cuối cùng ăn sạch bánh mì và salad trên bàn, cô thực sự chán ăn những món nguội lạnh còn lại. Thấy cô đã ăn, Ado bắt đầu ăn của mình.
Mễ Lam mở chế độ ăn mặn cho Ado một buổi sáng, sự từ chối sau đó của cô có vẻ hơi yếu ớt, trong hơn mười ngày liên tục, Ado đã quấn lấy Mễ Lam vận động. Sau khi Ado quấn lấy mình vô số lần, Mễ Lam dùng chân đạp hắn ra nói: "Tại sao anh phát tình không biết ngày đêm thế hả? Khi nào thời kỳ phát tình của anh mới qua." Nói đến đây, Milan đột nhiên cứng lại, chu kỳ kinh nguyệt của cô chậm hơn mười ngày.
Kỳ kinh nguyệt của Mễ Lam rất chính xác, mặc dù có lúc sẽ đến trước hoặc sau, nhưng cũng là chỉ trước sau mấy ngày, theo lý thuyết mà nói tham gia chuyến dã ngoại của công ty cũng nên đến ở vài ngày này mới đúng. Chính vì vậy, Mễ Lam đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều băng vệ sinh trong nghỉ lễ. Lucd trước cô cố gắng để thích nghi với môi trường mới, sau lại bị Ado quấn lấy làm chuyện đó nên quên mất, giờ nghĩ lại, Mễ Lam rất lo lắng mình đang mang thai.
Từ quan điểm khoa học, Mễ Lam không nên lo lắng về vấn đề này, bởi vì các loài khác nhau không thể sinh sản đời sau. Nhưng vẻ ngoài kỳ lạ của Ado không thuộc bất kỳ loài nào được biết đến, bởi vì quá hiếm, cái này khiến Mễ Lam nhớ đến một loài chim trong truyền thuyết, đó là chim bảo* (*giống con mòng, tương truyền là giống rất dâm). Mễ Lam không biết nhiều về điều này, ngoại trừ việc trong truyền thuyết có nói rằng bảo điểu chỉ có giống cái và không có giống đực, vì vậy chúng có thể giao phối với bất kỳ loài nào để sinh ra con cái. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thời cổ đại người ta gọi các bà chủ thanh lâu là "tú bà".
Vì Ado rất hiếm nên Mễ Lam lo lắng hắn có khả năng sinh sản phi thường. Động vật giao phối chỉ vì mục đích sinh sản, bạn tình của Ado luôn là con người, Mễ Lam lo lắng hắn thực sự có thể khiến phụ nữ loài người mang thai. Nghĩ đến đây, cô che cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình, kinh hãi nhìn Ado.
Thấy mở cửa là Ado, Maxwell không khỏi nhỏ giọng nghi hoặc: "Chuyện gì xảy ra?"
Lúc này, Ado nói: “Cô ấy vẫn đang ngủ.” Giọng hắn cố ý hạ thấp, hiển nhiên là không muốn làm phiền người trong phòng.
"Anh. . . " Maxwell tựa hồ có điều muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn là nuốt lời tới môi xuống. Ông ta đẩy xe ăn vào nhà, bầu không khí dâm mị trong phòng ông ta dễ dàng đoán ra tối qua đã xảy ra chuyện gì. Ông ta liếc nhìn Ado, không nói gì, nhẹ nhàng dọn đồ ăn.
Trước khi đi, Maxwell theo bản năng liếc về phía giường, nhưng lại nhận được ánh mắt sắc bén của Ado, ông ta vội thu lại tầm mắt. Khi đến cửa, ông ta đột nhiên hỏi: "Tại sao lại là cô ấy?"
“ Trâm Hoa.” Ado trả lời.
"Cô ấy không phải là cô ấy," Maxwell nói.
"Tôi biết." Ado trả lời một lần nữa.
“Anh biết không?” Maxwell nói dùng âm điệu, cho thấy ông ta có vẻ không hài lòng với chuyện này.
"Anh đang dùng câu hỏi nói chuyện với tôi sao? Maxwell tiên sinh." Khi Ado nói đến đây, giọng điệu của hắn có chút không vui.
"Tôi đã vượt khuôn phép." Maxwell cúi đầu nói.
Móng vuốt Ado bới bới váy ngủ mà hắn đã xé và ném trên mặt đất ngày hôm qua, nói: "Hãy lấy một cái mới."
Maxwell cúi người nhặt chiếc váy ngủ của Mễ Lam, sau đó quay người rời đi, đóng cửa sau lưng lại rồi mới rời đi.
Sau khi Maxwell đã đi xa, Ado đến bên giường, hắn cẩn thận nhìn Mễ Lam một lúc, thấy cô thở đều đều, sau khi xác định cô vẫn ngủ, hắn mới thả lỏng người một chút. Ado nhìn cơm trên bàn ăn, sau đó nhìn chằm chằm Mễ Lam trên giường một lúc, dường như đang giằng co giữa hai bên, cuối cùng chọn Mễ Lam. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên giường, nằm xuống bên cạnh Mễ Lam, nhắm mắt nghỉ ngơi. Cho dù chuyển động của Ado có nhẹ đến đâu thì trọng lượng của hắn vẫn ở đó. Mễ Lam bực bội phát ra tiếng thở dài vì cái giường lúc la lúc lắc, lật người chỉnh lại tư thế thoải mái rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Mãi cho đến khi mặt trời nắng lên ba thước, Mễ Lam mới miễn cưỡng tỉnh dậy, sau khi tỉnh lại cũng không dậy ngay mà cứ nằm trên giường. Khi nhìn thấy Ado nằm bên cạnh mình, cô vô cùng tức giận. Cô giơ chân đá mạnh vào bụng Ado, động tác này chạm vào cơ bắp đau nhức của cô khiến cô thường xuyên cau mày.
Ado không có vẻ gì là không vui vì bị đá, thấy cô tỉnh dậy, hắn liền vọt tới bàn ăn, sau đó quay lại nhìn Mễ Lam, như thể đang gọi cô ăn cơm. Nhìn bộ dao nĩa trên bàn, Mễ Lam đoán Maxwell đã vào, nhưng cô không biết liệu oonh ta có nhìn thấy gì không. Mễ Lam nhìn Ado, tức giận nói: "Nhìn tôi làm gì vậy? Anh tự ăn đi, tôi không ăn."
Lỗ tai Ado lay động, suy nghĩ một chút cũng không có ăn cơm, mà đi trở về bên người Mễ Lam. Mễ Lam quát lên: " Đi theo tôi làm gì? Vướng chân vướng tay, đi ra." Ado không hề động đậy sau khi nghe cô nói mà nhìn cô với đôi mắt mở to đầy vô tội. Đây là lần thứ hai Mễ Lam nhìn thấy dáng vẻ này, hắn lại giả bộ! Mễ Lam lúc này cũng lười lãng phí thời gian với hắn, vén chăn muốn vào phòng tắm tắm rửa, lại phát hiện mình hoàn toàn trần như nhộng. Cô do dự một lúc có nên cứ như vậy xuống giường hay không, nhưng cô nghĩ đến tối hôm qua mình đã bị sắc thú này ăn sạch sẽ, bây giờ nhìn thì tính là gì? Cô cũng không để ý nữa, trực tiếp xuống giường đi vào phòng tắm.
Nước trong bồn tắm luôn ở nhiệt độ ổn định và nước nóng liên tục được phun ra từ miệng dã thú kia. Cô ngâm cơ thể đau nhức của mình trong nước, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn. Mễ Lam nhắm mắt ngâm mình một lúc rồi rửa sạch dơ bẩn dưới thân. Ngẩng đầu lên lần nữa, thấy Ado đang ngồi xổm trên thành hồ, trừng trừng nhìn thẳng vào bàn tay đang xoa nắn ngực của cô. “ Sắc thú!” Mễ Lam khẽ mắng.
Ado có chút không được tự nhiên liếm liếm móng vuốt, hắn rất muốn nhảy xuống ngâm mình với Mễ Lam, nhưng hắn thực sự không thích cảm giác toàn bộ lông đều ướt át dính vào người mình. Mễ Lam lo lắng nhìn Ado đang liếm móng vuốt, lại từ móng vuốt đến lông ở chân trước, rồi bắt đầu liếm lưng, không khó để đoán ra lúc này hắn đang khó chịu điều gì. Mễ Lam đưa tay vốc nước, làm nước phát ra tiếng động lớn, sau đó khiêu khích nói với Ado: “Xuống đi, hôm nay là ngày anh tắm, chúng ta cùng tắm nhé.” Tay Mễ Lam sờ dọc theo đùi trong của cô, đi qua bụng dưới bằng phẳng, ngang qua bộ ngực thẳng tắp, xoa xoa một hồi ở xương quai xanh mới kết thúc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Ado xoay quanh trên hồ bơi hai lần, hắn đột nhiên bình tĩnh lại, trên khoé môi nở một nụ cười, nằm xuống thành hồ, gối đầu lên hai chân trước, nheo mắt nhìn Mễ Lam, dùng chóp đuôi hơi đung đưa, cho thấy lúc này hắn đang có tâm trạng tốt. Mễ Lam vốn muốn xem bộ dạng nhảy dựng của hắn, không ngờ sắc thú đột nhiên không nóng nảy. Ngâm mình trong nước một lúc, Mễ Lam đứng dậy chuẩn bị lên bờ, vừa đứng lên, vô tình nhìn thấy trong mắt Ado có một tia sáng. Mễ Lam chợt hiểu bây giờ Ado đang làm gì ──ôm cây đợi thỏ. Hắn đang đợi mình lên bờ!
Vừa rồi còn cô ở trong nước tận lực khiếu khích, bây giờ Mễ Lam dù thế nào cũng không dám lên bờ, thế là cô lại chậm rãi ngồi xuống. Thấy Ado quẫy đuôi vài cái với biên độ rộng hơn, hắn lấy lại bình tĩnh một lần nữa, hắn là một thợ săn kiên nhẫn, Mễ Lam nghĩ. Mễ Lam nói với Ado: "Ra ngoài đi."
Ado lắc lắc lỗ tai mắt điếc tai ngơ.
"Anh không đi ra ngoài, tôi sẽ không đi lên, xem xem ai tiêu hao nhiều khí lực hơn ai, có bản lĩnh thì xuống đi!" Mễ Lam mới nói xong, chỉ nghe thấy" bùm" một tiếng thật lớn, Ado đã thực sự nhảy xuống. Mễ Lam lập tức quýnh, tên sắc thú này thật là vô duyên quá mà.
Ado đến bên Mễ Lam đang muốn trốn chạy, đẩy cô xuống, Mễ Lam uống mấy ngụm nước, tức giận dùng sức đánh Ado. Ado không làm ầm ĩ, đợi cô đánh mệt, ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn lại nghiêng người tới. Hắn thè lưỡi liếm nơi phấn hồng trên ngực Mễ Lam. Hai ngọn núi vừa được ngâm mình trong nước, lúc này trông càng hấp dẫn hơn. Cảm giác như bị điện giật lan từ đầu vú lan tràn đến tứ chi, sức lực trên người Mễ Lam dường như bị hắn hút lấy từng chút một. Cô dùng tay đẩy đầu Ado ra, nhẹ nhàng nói: "Đi đi."
Lời nói của Mễ Lam nhẹ nhàng mềm mại mà tình cảm, không giống như đang quát lớn, Ado trực tiếp dùng miệng bịt chặt môi của Mễ Lam, đầu lưỡi của hắn chen vào trong miệng cô, buộc lưỡi cô quấn lấy lưỡi hắn, đồng thời, vật to lớn dưới thân chĩa vào hoa huyệt vẫn còn sưng đỏ của Mễ Lam.
Lời của tác giả:
Không ăn được thịt, đổ mồ hôi, mỗi lần đều đè vào nơi đó thì kết thúc--
Tội nghiệp Ado
Thịt lớn vào ngày mai
Chương 33:
Lúc này Mễ Lam đang tựa lưng vào thành bể tắm, để tiện cho người tắm nghỉ ngơi, một bên bể tắm đã xây bậc tam cấp, vừa vặn có thể ngồi lên đó nghỉ ngơi ngâm mình. Hai chân trước của Ado đỡ thành bể tắm, giam cầm Mễ Lam trong ngực hắn. Rồi hắn ưỡn thẳng người chui vào cái huyệt nhỏ hẹp của Mễ Lam, hắn híp mắt thỏa mãn, nhưng chỉ sau một đêm, hắn đã bắt đầu thấy nhớ cái cảm giác chặt chẽ này rồi. Những nếp gấp trong huyệt lồn nhỏ từng lớp từng lớp quấn lấy côn thịt của hắn, chỉ cần một cử động nhẹ là có thể cảm nhận được những nếp gấp đó như ngàn vạn chiếc lưỡi nhỏ đang hút lấy côn thịt của hắn.
“Uh… Đau…. Quá lớn, ra ngoài!” Mễ Lam cau mày nói, cô tức giận túm lấy lông trên người Ado dùng sức níu.
Ado đau đến hít há một hơi, vô thức dùng miệng ngoạm lấy cổ Mễ Lam, chỉ cần hắn hơi dùng lực một chút là có thể cắn đứt chiếc cổ mảnh khảnh của cô. Bình thường lúc này Mễ Lam sẽ thành thật, nhưng lúc này Mễ Lam lòng đầy bất bình, mất bình tĩnh chơi trò thà chết cũng không khuất phục. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cô kéo mình, nhưng chuyển động dưới thân hắn không hề chậm lại. Hắn thè lưỡi liếm cổ Mễ Lam, như muốn trấn an cô.
“Hừ… Anh chậm lại chút… a… đau quá…” Thân thể Mễ Lam khẽ run lên, tiểu huyệt sưng đỏ hôm qua bị hắn chơi đùa giờ cứng ngắc tựa hồ có chút không muốn gặp lại hắn. Nhưng cơn đau của cô không còn rõ ràng như đêm qua, không biết là do đã quen với kích thước của hắn hay là phía dưới đã chết lặng “Hmm… Ado là một tên khốn … ừm…” Mễ Lam nói câu có tính trẻ con này trong khi thở hổn hển.
Ado dụi mũi vào cằm Mễ Lam, rồi hôn lên môi cô. Côn thịt của hắn va chạm trong cơ thể Mễ Lam, khi đâm vào một bộ phận nào đó của xô, Mễ Lam bỗng khẽ run lên, bàn tay nắm lông của hắn càng thêm dùng sức. Ado do dự một lúc, rồi lại thử va vào, lần này phản ứng của Mễ Lam rõ ràng hơn. Sau đó Ado tìm thấy đúng nơi đó bắt đầu va chạm, Mễ Lam hét lên có chút sợ hãi: “A… Nơi đó không được đâu… ưm … thật kỳ lạ… Đừng va vào chỗ đó…ưm ..." Mễ Lam chỉ cảm thấy khi quy đầu Ado đập vào chỗ đó, máu khắp người như dồn lên đầu, đầu óc hỗn loạn.
Sau khi nghe cô nói xong, Ado thực sự ngừng giật dương vật giả, hắn ấn quy đầu vào điểm nhạy cảm của Mễ Lam, rồi lắc lắc hông mình ra xoa nắn. Cảm giác ngứa ngáy khiến Mễ Lam điên cuồng, suýt chút nữa cô không kiềm chế được ham muốn của mình. Hai chân của Mễ Lam đã vô thức quấn quanh eo Ado, hai tay cô không còn kéo lông của hắn nữa mà vòng qua cổ hắn. Đôi mắt của Mễ Lam lúc này đã bị dục vọng chiếm giữ, cô ôm Ado không ngừng run rẩy. “Ưm… Đừng… cọ xát… Ưm… Khó chịu quá…ưm… Đi ra ngoài …làm ơn, Ado…” Mễ Lam trong tiềm thức biết cô ấy sẽ sa đoạ nếu cô tiếp tục như vậy, vì thế, cô muốn Ado rút khỏi cơ thể mình. Nhưng cơ thể cô lại đi ngược lại ý muốn, lúc này cô đang ôm chặt lấy vòng eo cường tráng của Ado.
Ado liếm nhẹ cằm của cô, rồi bắt đầu từ từ đưa đẩy. Sự dịu dàng hiếm có của hắn khiến Mễ Lam phát điên, côn thịt hắn không còn thô lỗ nữa, động tác nhẹ nhàng, Mễ Lam không còn cảm giác đau đớn như bị xé toạc. Mặt hắn nhẹ nhàng dụi vào cổ Mễ Lam, nửa thân dưới ra vào trong hoa huyệt Mễ Lam không nhẹ không nặng. Những dòng mật dịch ứa ra từ bên trong tiểu huyệt Mễ Lam, rồi hoà tan trong nước. Cảm giác thoải mái dưới thân dần dần lan ra toàn thân, khiến cô gần như muốn cầu xin hắn cho cô thêm nhiều khoái cảm hơn. Mễ Lam vừa nếm được chút ngọt ngào, hắn đã cho cô ăn thêm kẹo, hắn muốn cô chìm đắm trong cảm giác sung sướng muốn chết này, để sau này cô không rời khỏi sự vuốt ve của hắn.
“A…Ado…ừm…Ado…cho em…” Cơ thể Mễ Lam rất nhanh không còn thỏa mãn với khoái cảm nhẹ nhàng này nữa, cô bắt đầu lắc hông để nghênh hợp với động tác của Ado. Côn thịt của Ado rút ra, cô không kịp chờ đợi muốn gặp hắn, mong mỏi hắn tiến vào lần nữa. Huyệt nhỏ của cô khóa chặt dương vật giả của hắn, Ado mỗi lần rút nó ra đều phải tốn chút sức.
Mới là lần thứ hai, mà huyệt nhỏ của cô đã rất dâm đãng như vậy. Nghĩ đến đây, Ado ánh mắt trở nên sắc bén. Anh cắn vào vai Mễ Lam, đột nhiên va chạm mãnh liệt. Mễ Lam sợ hết hồn trước động tác đột ngột của hân, nhưng cô nhanh chóng thích ứng với tốc độ và sức mạnh của hân, uyển chuyển lắc lư eo đón lấy hắn. "Hmm... Thật tuyệt... Ở chỗ đó... uh... Ado, đâm em đi... ah... Em phát điên mất... um..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàm răng sắc nhọn của Ado lúc này đã cắt xuyên qua làn da mềm mại của Mễ Lam, nhưng Mễ Lam không nhận ra điều đó. Vị tanh ngọt trong miệng gần như khiến hắn phát điên, sau khi ra sức rung động vài cái, hắn đột nhiên rút ra khỏi huyệt nhỏ của cô. Mễ Lam vốn đang lơ lửng trên mây nhưng lại rơi xuống bất ngờ, cô mở mắt ra hơi bất mãn nhìn Ado. Tiểu huyệt dưới thân trống không muốn có thứ gì đó lấp đầy, ánh mắt Mễ Lam không tự chủ ngắm vào dưới thân của Ado. Cách làn nước trong vắt, Mễ Lam có thể nhìn rõ côn thịt. Cô không khỏi hít vào một hơi nói: "Thật lớn..."
Gậy thịt màu nâu đen, to bằng cánh tay trẻ con, gân xanh lồi lên chạy dọc thân gậy uốn lượn leo trèo, đầu gậy thịt hơi gồ lên, quy đầu kia to cỡ quả trứng gà. Vật to lớn như vậy sao có thể chen vào hạ thể của cô, Mễ Lam nhìn xem liền giữa hai chân liền chua chua đau nhức, một dòng dâm dịch chảy ra. Cô hốt hoảng quay mặt đi, tim đập như con thỏ nhỏ. Mặc dù vẫn còn khát vọng nhưng Mễ Lam cố gắng trấn tĩnh lại, nhân cơ hội này bước ra khỏi bể tắm.
Lúc này, Ado lại rướn người về phía trước, côn thịt không lệch chút nào đút vào trong tiểu huyệt Mễ Lam, sau đó bắt đầu đâm cắm rất nhanh. Mễ Lam khẽ rên rỉ: “Ưm… To quá…” Côn thịt từ phía sau đâm vào sâu hơn, đến tận hoa tâm ẩn sâu của cô. Nhụy hoa trên đỉnh côn thịt của Ado điên cuồng run rẩy, không ngừng phun ra mật dịch. Cái miệng nhỏ nhắn ngậm chặt lấy đầu khấc của hắn, như muốn hút hết tinh dịch ẩn chứa trong đó. Hắn phải cố gắng lắm mới chống lại được xúc động muốn xuất tinh, nếu không phải sợ dọa con chuột xám nhỏ chạy mất, Ado thật muốn thốt ra một câu: " Dâm phụ, em như vậy cũng có thể cắn."
Chương 34:
Mễ Lam nằm trên thành bể tắm, đung đưa khe mông mượt mà của mình để nghênh hợp cho Ado rút cắm, khoái cảm một lần cao hơn hẳn một lần, tác động đến dây thần kinh nhạy cảm của cô, cơ thể Mễ Lam bắt đầu căng thẳng, tiểu huyệt cắn chặt côn thịt Ado hơn. Mễ Lam há miệng, thở hồng hộc, hơi nước trong phòng tắm khiến cô như sắp ngạt thở. “A… Không được…. Phải đi… ừm…” Mễ Lam nắm chặt tay, có chút chờ mong lại có chút sợ hãi chuẩn bị nghênh đón thời khắc nở rộ đầu tiên trong đời của cô.
Với một tiếng gầm nhẹ, Ado tăng tốc tần suất chọc cắm của mình, hắn đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt Mễ Lam. Nghe thấy tiếng hét của Mễ Lam, tiểu huyệt lập tức khóa chặt lấy hắn, dâm dịch nóng bỏng phun ra từ cơ thể cô tưới lên hắn, tiểu huyệt của cô bắt đầu co rút lên xuống, Ado không muốn bắn vào cô nhanh như vậy. trong tiềm thức muốn cắn vào thứ gì đó. Miệng hắn tự nhiên cắn vào cổ Mễ Lam, nhưng hắn chợt nhận ra nếu như vậy có thể làm cô bị thương, nhưng trong nháy mắt ngây người này, tinh dịch vốn đã sẵn sàng xuất ra trong lúc lơ đang trào ra. Ado vì vui sướng bất ngờ mà thân thể run lên bần bật, tinh đặc bắn vào sâu trong huyệt nhỏ của Mễ Lam như thế này đây.
Ado khó chịu rút côn thịt còn chưa mềm hoàn toàn của mình ra, dựa vào sau lưng Mễ Lam thở dốc. Mễ Lam đang trong cơn cao trào mềm nhũn trượt xuống nước, Ado vội vàng dùng thân thể đỡ lấy cô để cô không bị chết chìm. Ado phải mất một lúc để tinh dịch trong huyệt Mễ Lam chảy ra khỏi cơ thể cô, nhìn tinh dịch của chính mình từ dưới thân Mễ Lam chậm rãi lan tràn trong nước, côn thịt dưới thân Ado lại một lần nữa sẵn sàng hành động.
Maxwell cầm một chiếc váy ngủ mới tinh gõ cửa, gõ vài lần vẫn không có người trả lời, ông ta đẩy cửa tự ý đi vào, hai ngày qua số lần tự ý vào cũng gần như nhiều bằng cả năm qua rồi. Vừa bước vào phòng đã nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của Mễ Lam liên tục từ trong phòng tắm vọng ra, sau khi để quần áo lên giường, ông ta thản nhiên quay người rời đi.
Mễ Lam bụng đói bị Ado giày vò từ sáng sớm cho đến giữa trưa, nhiều lần bị hắn đánh thức khi gần như bất tỉnh trong nước. Cuối cùng cũng đợi được Ado phát tiết xong thú tính, Mễ Lam đã không còn đủ sức để trèo ra khỏi bể tắm. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng móng đỡ Mễ Lam lên khỏi mặt nước rồi tự mình nhảy lên. Mễ Lam chỉ vào đống khăn tắm xếp ngay ngắn ở đằng xa, nói: “ Lấy đến đây.” Bởi vì bị Ado làm cho rên rỉ liên từ nên giọng cô lúc này đã khàn đi.
Ado lắc lắc cơ thể, rũ bỏ những giọt nước trên người, lông trên người ướt sũng dính vào da khiến hắn cảm thấy khó chịu đến mức gần như phát điên. Hắn có chút không tình nguyện làm theo lời Mễ Lam, lấy hai chiếc khăn tắm ném vào tay Mễ Lam, Mễ Lam quấn một chiếc cho mình, một chiếc cho Ado. Sau khi làm điều này, Mễ Lam trèo lên lưng Ado. Cô dùng hai chân quấn bên hông Ado, dựa vào lưng hắn và nói: "Sắc thú, cõng em ra ngoài." Khi cô cảm thấy Ado sắp ném mình xuống, cô nhanh chóng nói thêm: "Nếu anh không nghe lời, buổi chiều em sẽ từ chức." Nói xong, Mễ Lam cảm thấy động tác hất xuống của Ado còn chưa hoàn thành thì đã bị nén trở về.
Cõng Mễ Lam trên lưng đối với Ado khoẻ mạnh chỉ đơn giản như một bữa sáng, hắn chở cô ra khỏi phòng tắm đến bên giường, tung người nhảy lên, đưa cô lên giường. Lúc Ado vừa nhảy lên, Mễ Lam bị doạ hét lên, hai tay ôm chặt lấy cổ Ado, suýt nữa siết cổ hắn ngất đi. Ado ném Mễ Lam xuống đệm giường mềm mại, còn bản thân hắn lăn lộn trên giường, cố gắng cọ sạch nước trên người. Mễ Lam buồn cười nhìn hắn ngọ nguậy trên giường, không có ý định giúp đỡ, còn châm chọc nói: “Thể lực của Ado thật tốt.”
Ado tức giận đến mức dùng đuôi vỗ nhẹ vào bắp chân của Mễ Lam, thấy Mễ Lam không hề động đậy, hắn bắt đầu dùng chiêu nũng nịu. Hân cứ dùng cơ thể không ngừng chảy nước của mình mà cọ xát cơ thể trần truồng của cô, Mễ Lam bị hắn cọ liên tục bại lui, từng chút một lùi về phía mép giường, suýt chút nữa thì ngã xuống. Cuối cùng, để ngăn hắn chà xát cơ thể ướt sũng lên người mình, Mễ Lam đành phải đứng dậy lau lông cho hắn.
Sau khi lau khô cho Ado, Mễ Lam mặc chiếc váy ngủ mới được đưa đến, cầm lược chải lông. Ado nheo mắt thích thú, và phát ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp từ cổ họng. Sau khi chỉnh lý, Ado trở lại vẻ uy nghiêm thường ngày.
Lúc này, bữa sáng trên bàn đã nguội hẳn, trên mặt canh còn có một lớp dầu đông đặc nổi lên, Mễ Lam nhìn liền thấy ngán, thế là cô không ăn, nằm vật ra giường. Mễ Lam ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, một lúc sau, cô cảm thấy Ado cũng nhảy lên, sau đó hơi thở ấm nóng của hắn phả vào mặt cô. Mễ Lam cau mày không vui, tưởng rằng hắn lại giở trò đồi bại, nhưng thật ra hắn lại hôn cô, sau đó đút vào miệng cô một miếng thịt đang nhai dở. Ado dùng lưỡi đẩy miếng thịt vào sâu trong cổ họng Mễ Lam, sau khi ép cô nuốt xuống, hắn mới hài lòng thả cô ra. Mễ Lam tức giận hét lên: "Ado, anh thật ghê tởm!"
Ado dửng dưng ngoáy tai, trở lại bàn ăn, ngậm một miếng thịt đi về phía Mễ Lam. Mễ Lam lúc này mới hiểu, nếu cô không ăn, có lẽ hắn sẽ tiếp tục đút cho cô. Vì vậy cô chỉ có thể cam chịu đứng dậy, cuối cùng ăn sạch bánh mì và salad trên bàn, cô thực sự chán ăn những món nguội lạnh còn lại. Thấy cô đã ăn, Ado bắt đầu ăn của mình.
Mễ Lam mở chế độ ăn mặn cho Ado một buổi sáng, sự từ chối sau đó của cô có vẻ hơi yếu ớt, trong hơn mười ngày liên tục, Ado đã quấn lấy Mễ Lam vận động. Sau khi Ado quấn lấy mình vô số lần, Mễ Lam dùng chân đạp hắn ra nói: "Tại sao anh phát tình không biết ngày đêm thế hả? Khi nào thời kỳ phát tình của anh mới qua." Nói đến đây, Milan đột nhiên cứng lại, chu kỳ kinh nguyệt của cô chậm hơn mười ngày.
Kỳ kinh nguyệt của Mễ Lam rất chính xác, mặc dù có lúc sẽ đến trước hoặc sau, nhưng cũng là chỉ trước sau mấy ngày, theo lý thuyết mà nói tham gia chuyến dã ngoại của công ty cũng nên đến ở vài ngày này mới đúng. Chính vì vậy, Mễ Lam đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều băng vệ sinh trong nghỉ lễ. Lucd trước cô cố gắng để thích nghi với môi trường mới, sau lại bị Ado quấn lấy làm chuyện đó nên quên mất, giờ nghĩ lại, Mễ Lam rất lo lắng mình đang mang thai.
Từ quan điểm khoa học, Mễ Lam không nên lo lắng về vấn đề này, bởi vì các loài khác nhau không thể sinh sản đời sau. Nhưng vẻ ngoài kỳ lạ của Ado không thuộc bất kỳ loài nào được biết đến, bởi vì quá hiếm, cái này khiến Mễ Lam nhớ đến một loài chim trong truyền thuyết, đó là chim bảo* (*giống con mòng, tương truyền là giống rất dâm). Mễ Lam không biết nhiều về điều này, ngoại trừ việc trong truyền thuyết có nói rằng bảo điểu chỉ có giống cái và không có giống đực, vì vậy chúng có thể giao phối với bất kỳ loài nào để sinh ra con cái. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thời cổ đại người ta gọi các bà chủ thanh lâu là "tú bà".
Vì Ado rất hiếm nên Mễ Lam lo lắng hắn có khả năng sinh sản phi thường. Động vật giao phối chỉ vì mục đích sinh sản, bạn tình của Ado luôn là con người, Mễ Lam lo lắng hắn thực sự có thể khiến phụ nữ loài người mang thai. Nghĩ đến đây, cô che cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình, kinh hãi nhìn Ado.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro